“Cody Rossi, tôi sẽ không bán đứng bạn bè của tôi. Ngoài ra tôi xin khuyên ngài một câu, chồng của cô Ngân không dễ chọc, tốt nhất ngài đừng đối chọi với cậu ấy.”
Choang! Cody Rossi cầm chai rượu vang nện lên đầu Michelle, nổi trận lôi đình: “Michelle, ông dám đe dọa tôi? Ông dám đe dọa tôi chi bằng một tên Vạn Hoa nho nhỏ? Tốt lắm, ông muốn nghĩa khí chử gi? Vậy thì tôi sẽ từ từ tra tấn ông, nếu chúng cũng có nghĩa khi như ông thì tôi không tin chúng sẽ không tới đây. Đương nhiên, ông giữ nghĩa khi mà bạn bè của ông lại là kẻ vô dụng không dám tới thì tiếc quá, ông sẽ phải xuống địa ngục.”
Mười phút sau, Gucci nhận được tin Michelle bị gia tộc Rossi bắt đi, khiến mọi người chấn động. Cody Rossi nói rõ muốn Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân tới trang viên Rossi chuộc người. Nếu không, Michelle sẽ bị ho tra tấn xuống địa ngục bằng phương thức tàn nhẫn nhất.
Giữa trưa, trong một biệt thự yên tĩnh ngoài ngoại ở thành phố Milan, Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân đang ngồi trong hoa viên biệt thự dùng bữa trưa kiểu Ý. Nơi này là biệt thự của Mạc Phong, chuyện đêm qua họ còn chưa bắt đầu xử lý, cho nên Trần Hùng định dàn xếp cho Lâm Ngọc Ngân ở lại đây, có thể bảo đàm an toàn cho cô. Lâm Ngọc Ngân tràn đầy tâm sự, lúc ăn cơm cũng mắt tập trung.
“Sao vậy? Không hợp khẩu vị của em à?” Thầy vậy, Trần Hùng quan tâm hòi.
“Không phải.”
“Em đang lo chuyện tối qua sao?” Trần Hùng thoải mái nhún vai: “Em đừng lo, người bạn tên là Mạc Phong của anh đã bắt đầu xử lý chuyện này. Ở Milan, anh ta rất lợi hai.”
“Thật hà?” Lâm Ngọc Ngân nửa tin nửa ngờ: “Tại sao anh lại có người bạn lợi hại như thế ở nước Ý?”
“Không chi là nước Ý mà trên toàn thế giới, anh đều có những người bạn như vậy”
Đúng lúc này, điện thoại của Lâm Ngọc Ngân vang lên. Cô bấm nút nghe mắt, giọng một người đàn ông trung niên vang lên: “A lô, cô Ngân dúng không? Tôi là Alan, cô cũng biết tôi rồi đấy, tôi với Michelle cùng đàm nhiệm giám khảo cuối trong cuộc thi thiết kế ở thành phố Bình Minh lần trước.” Lâm Ngọc Ngân vội đáp: “Chào ông Alan, xin hỏi ông có chuyện gì?”
“Ông Michelle đã xày ra chuyện. Người của gia tộc Rossi bắt giữ ông ấy, tuyên bố muốn cô và anh Trần Hùng đến đó, nếu không họ sẽ cho ông Michelle xuống địa nguc.”
Lâm Ngọc Ngân sợ hãi ngây ra tại chỗ. Giọng nói của Alan tràn đầy áy náy: “Xin lỗi cô Ngân. Mặc dù chủng tôi không muốn giao cô ra, nhưng ông Michelle đang gặp nguy hiểm tới tính mạng, cho nên mong cô hãy thông cảm cho chúng tôi.”
Alan đã nói rất rõ, ông ta muốn Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân ra mặt chuộc Michelle từ gia tộc Rossi. Mặc dù họ không muốn làm thế, nhưng hiện giờ đã không còn sự lựa chọn nào khác.
Trần Hùng cũng nghe rõ từ điện thoại của Lâm Ngọc Ngân. Anh khẽ cau mày, cầm điện thoại của Lâm Ngọc Ngân lên rồi nói với đầu dây bên kia: “Ông cho tôi trước cổng tổng công ty, tôi sẽ tới đó ngay.”
“Anh Hùng, có lẽ can cà anh lẫn cô Ngân đến đó.” Trần Hùng hừ lạnh, nói: “Không cần thiết.”