Mục lục
Điện Đức Hoàng - Trần Hùng (Truyện Full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Hùng lại lắc đầu liên tục, nói: "Lôi đại đương gia, tôi kính trọng ông như là anh hùng, nhưng không biết mấy năm nay có phải là do gió biển thổi nhiều quá nên đầu óc ông không dùng được nữa rồi không?"

Lôi Quốc Định sầm mặt lại, lúc trước Ngô Trung Kiên cũng nói ông ta như vậy...

Bên cạnh đó, Kim Thần Vũ và La Cường cũng đi ra theo sau Kim Đồ Khiếu – ông hai của nhà họ Kim.

"Trần Hùng, cậu sắp chết đến nơi rồi mà còn dám mạnh miệng, đừng nói tới trận quyết chiến một tháng sau mà tôi thấy chắc chắn hôm nay cậu sẽ phải chết."


Nói đoạn, Kim Đồ Khiếu cũng hét lớn một tiếng: "Mấy người còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không mau bắt tên hung thủ giết người này lại đi."

Những lực lượng tinh nhuệ của nhà họ Lôi đứng xung quanh lập tức đỏ mắt, lao về phía Trần Hùng.

Ánh mắt Trần Hùng trở nên lạnh lẽo, đạp tên tinh nhuệ xông tới đầu tiên của nhà họ Lôi đạp bay ra xa bảy tám mét rồi tặc lưỡi và nói: "Một đám ngớ ngẩn, dù sao các người cũng là người của nhà họ Lôi, sao lại phải làm theo mệnh lệnh của người nhà họ Kim chứ?"

Dứt lời, Trần Hùng bèn đi về phía Lôi Quốc Định.

Những đương gia khác bao gồm Lôi Cận Vĩ đứng xung quanh tưởng Trần Hùng định ra tay với Lôi Quốc Định, bèn đứng chắn trước mặt Lôi Quốc Định trong vô thức.

Trần Hùng cười nói: "Căng thẳng thế làm gì chứ, các vị đương gia, tiếp theo chúng ta sẽ cùng hợp tác với nhau đấy."

"Nói hươu nói vượn." Kim Đồ Khiếu bên kia lập tức phá lên cười ha ha: "Trần Hùng, cậu đang mơ mộng viển vông đấy à? Nhà họ Lôi đã chọn về pha nhà họ Kim chúng tôi rồi, mấy người đã giết Tam đương gia mà còn muốn hợp tác với nhà họ Lôi à, nói đùa cái gì vậy?"

Kim Đồ Khiếu này quả thực là một con cáo già, thật ra Lôi Quốc Định cũng không đồng ý gia nhập vào nhà họ Kim, nhưng ông ta lại thừa dịp nói nhà họ Lôi đã chọn về phe nhà họ Kim, mà Lôi Quốc Định cũng không phản bác lại, chứng tỏ chuyện này đã chắc như đinh đóng cột.

Nhưng trong tay Trần Hùng có một quả bom lớn nên đương nhiên anh không lo sợ Kim Đồ Khiếu sẽ bày trò quỷ quái gì.

Ánh mắt anh nhìn mấy người Kim Đồ Khiếu như là đang nhìn một đám tôm tép nhãi nhép.

Trần Hùng lấy một bộ đàm ra, nói: "Tám ngón tay điên, con mẹ nó rốt cuộc anh làm xong chưa vậy, nếu còn không làm xong thì chúng tôi sẽ bị người ta băm thành thịt nát mất."

Tiếng cười khà khà đầy quái dị của Tám ngón tay điên vang lên từ phía bên kia bộ đàm: "Surprise..."

Vừa dứt lời, cái màn hình đã lâu chưa được bật bên cạnh đài Trảm Giao đột nhiên sáng lên, ngay sau đó một đoạn video xuất hiện trên màn hình.

Trên màn hình đang chiếu video quay lại cảnh Kim Thần Vũ chặn giết Tư Đồ Phương ở giữa đường lúc trước.

Lúc đoạn video này xuất hiện, toàn bộ mấy trăm người ở đây đều nhìn lên trên màn hình.

Vài giây sau, toàn bộ mọi người như ong vỡ tổ.

"Đó là Kim Thần Vũ..."

Có người không nhịn được mà hét lên, sau đó toàn bộ mọi người đều bùng nổ.

Lúc này, những đương gia nhà họ Lôi cũng trừng to hai mắt, nhìn chằm chằm video trên màn hình không chớp mắt.

Sắc mặt bọn họ trở nên tái mét.

Trên màn hình, Kim Thần Vũ cầm chùy vàng trong tay, đầu tiên là giết chết vệ sĩ của Tư Đồ Phương, sau đó giết chết Tư Đồ Phương, đây chính là bằng chứng, tuyệt không có sơ hở nào để phản bác.

Trong phút chốc, Kim Đồ Khiếu cũng trở nên ngỡ ngàng.


Rốt cuộc chuyện này là sao, tại sao lúc Kim Thần Vũ giết Tư Đồ Phương lại bị người ta quay video lại, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?


"Kim Thần Vũ, rốt cuộc chuyện này là sao?"


Kim Đồ Khiếu trở nên luống cuống, ông ta nhìn Kim Thần Vũ và quát lớn: "Tại sao lại có cái video này hả?"


Kim Thần Vũ không hổ là Nam Thiên tử, đã đến nước này rồi mà anh ta vẫn bình chân như vại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK