Chương 435 Luận bàn về cách thức triệu hoán tà thần chính xác
Mà ngay lúc tất cả mọi người tường rằng việc này đã kết thúc thì lại phát hiện Vọng Xuyên Tự ờ nơi sâu đột nhiên có tiếng niệm phật động trời, phật quang vô tận phóng lên tận trời.
Chuông Vạn Phật bị lực lượng vô hình khống chế vang lên tiếng vù vù bắn vào bên trong miệng tượng Đế Thính đi vào trong Địa Tạng Bí cảnh.
Biến cố này làm cho tất cả mọi người đều rung động.
Sắc mặt Nhị phẩm của Tiêu gia thay đổi, dường như là nghĩ đến điều gì đó.
“Chuông Vạn Phật – thánh vật của Phật môn – đã bị thôi động, có thể thôi động chuông Vạn Phật… Chỉ có Phật thủ của Phật môn!”
“Thì ra là thế, thì ra đó là ông ta! Ý chí phụ thể của Tà Phật Tử không phải là cường gìâ bí ẩn của vương triều Đại Hạ mà là Phật 1”
thủ của Vọng Xuyên Tự “Trời ạ, Phật thủ cũng nhúng tay vào sao?”
Từng vị Nhị phẩm của Tiêu gia suy đoán rồi la lên, toàn bộ võ đài của Vọng Xuyên Tự đều chấn động.
Sắc mặt của tất cả mọi người thay đổì, nhìn về phía rất nhiều phật tăng của Vọng Xuyên Tự.
Pháp La đại sư chắp tay hành lễ, hàng mi dài nhướng lên, bên trong đôi mắt hiện lên về không thế tin được.
Ông tuyệt đối không ngờ Phật thủ thế mà lại là người đứng ở sau màn, thế mà lại phụ thế lên người Tà Phật Tử tham dự vào chuyện này.
“A Di Đà Phật…”
“Phật thủ, vì sao vậy chứ?”
Trong lòng Pháp La đại sư cảm nhận được bên trong bí cảnh thật sự có ý chí của Phật thủ đang phun trào, cho nên trong lòng của ông hiện lên vẻ không hiếu.
Không chỉ mồi ông mà tâm trạng của rất nhiều phật tăng ớ đây đều vô cùng chấn động.
Vốn dĩ Pháp La đại sư vẩn còn không hiểu tại sao Phật thú lại để La Hồng gõ chuông Vạn Phật, chẳng lẽ là khi đó Phật thủ
đại nhân cũng đã đoán được La Hồng có thể gõ vang tám mươi mốt tiếng chuông sao?
Ông ta đã sắp đặt mọi thứ ngay từ đầu?
Pháp La đại sư lắc đầu, như khóc mà cũng như cười.
‘Vọng Xuyên Tự hưng thịnh tám nghìn năm, phật vận giữa trời, vạn phật hướng tông, hà tất phải như thế chứ?”
Pháp La đại sư thở dài không hiếu.
Mà rất nhiều phật tăng ờ bên trong cố tháp dường như cũng rất rung động, nhung mà những cường giả này dường như có thể hiểu được mục đích của Phật thủ.
Trên đỉnh núi Vô Lượng lập tức có Phật quang chiếu xán lạn.
Nương theo đó có rất nhiều âm thanh bùi ngùi của các phật tăng đã ẩn thế.
Bên ngoài núi Vô Lượng có vô số cao thủ Nhất phẩm hít một ngụm khí lạnh.
Không ai có thể ngờ lần này Địa Tạng Bí Cảnh mở ra, Vọng Xuyên Tự thế mà lại muốn nhúng tay…
Rất nhiều Nhất phấm đều không hiểu vì sao phải như vậy?
Phật thú làm như vậy là có mục đích gì?
Dưới núi Vô Lượng.
Sắc mặt của Viên Hạt Tử đột nhiên thay đối.
Đôi mắt của Triệu Tinh Hà co rụt lại, vẻ mặt cũng lộ ra vé không thể tin được.
Tư Đồ VI lại vô cùng ngưng trọng.
“Vạy mà lại là Phật thủ?!’1
“Nghìn tính vạn tính không ngờ Phật thủ thế mà lạì nhúng tay vào… Hơn nữa lại mượn thân thể của Tà Phật Tử, điều này có nghĩa là việc Tà Phật Tử phản lại Vọng Xuyên Tự chỉ là giá…
“Thậm chí, Tà Phật Tử còn là sự kết kết nối quan hệ giữa Vọng Xuyên Tự và vương triều Đại Hạ!”
Tư Đồ Vi phân tích.
Sắc mặt của Triệu Tinh Hà và Viên Hạt Tử vô cùng khó coi, biến cố này làm cho họ trở tay không kịp, lo lắng nhìn về phía Vọng Xuyên Tự ớ núi vỏ Lượng.
Viên Hạt Tử nắm chặt cây gậy bằng trúc, mồ hôi không ngừng chảy xuống: “Bây giờ lão phu lo lắng nhất chính là La Thất gìa ở sâu
trong Vọng Xuyên Tự…”
Ông vừa mới dứt lời thì Triệu Tinh Hà và Tư Đồ Vi đều im lặng.
Trong biến tinh thần ý chí của La Hồng.
Dường như có một giọt mưa từ trên không trung gào thét rơi xuống xé rách màn đêm đen tối, bắn ra ánh sáng chói lọi tỏa ra muôn phương.
Áo trắng của phu tử tung bay, hai bên tóc mai lơ lửng, thân thể vô cùng cao lớn dường như chống lại trời đất và Hư Ảnh Tà Thần ờ trước mặt.
La Hồng đang ngồi xếp bằng hóng hớt lập tức thay đối, hắn tuyệt đối không ngờ phu tử thế mà lại xuất hiện ờ trong biển ý chí của hắn, đây chính là đại lão đấy?
La Hồng đứng dậy: “Phu tử!”
Phu tử chắp tay, tay áo bồng bềnh nho nhã giống như là một thư sinh già nua đang dạy học.
Ông dịu dàng nhìn La Hồng, bên trong đôi mắt còn có ý cười khẽ gật đầu.
“Đã biết cách vận dụng chính khí Hạo nhiên chưa? Khi sức mạnh chính đạo đã đạt tới cực hạn thì sẽ rất mạnh”
Phu tử nói.
La Hồng khom người: “Đệ tử đã học được rồi”
“Cái rắm ấy!”
Nhưng mà La Hồng vừa mớ miệng thì giữa trời đất đột nhiên vang lên tỉêhg ầm ầm kinh thiên động địa.
Âm thanh giống như sấm chớp không ngùng nổ tung, từng tiếng vang ầm ầm giống như là trời đất sắp sụp đổ.
Hư Ánh Tà Thần cúi người xuống, khuôn mặt to lớn nhắm ngay phu tử giống như trời xanh đang quan sát phàm nhân.
“Phàm nhân ngu xuẩn! Sức mạnh chính đạo làm sao có thế mạnh hơn sức mạnh của tà đạo chú?!”
Hư Ánh Tà Thần nói.
“Trong ngoài chư giới duy tà vô song! Tà đến cực hạn mới là vô địch!”
Giọng điệu của Tà Thần rất lớn, trong khi nói chuyện còn không ngừng thổi bay tay áo của phu tử.
La Hồng im lặng vổ trán.
Tên Tà Thần hạng hai này…
Phu tử lại bình tĩnh nhìn Tà Thần, bên trong đôi mắt có vẻ ngưng trọng.
Lần đầu tiên cảm ứng ở khoảng cách gần mới hiểu rõ Tà Thần đáng sợ như thế nào.
“Khó trách tiếu đồ đệ của lão phu gõ chuồng thánh nhân, đọc sách thánh nhân, được ánh sáng thánh nhân tấy lề và thủ hộ nhưng vần khó có thể đi vào con đường đúng đắn, hóa ra là có Tà Thần mạnh mẽ như ngươi đang câu dần hắn lầm đường lạc lối.’1
Phu tử nqưnq tronq nói.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK