Chương 409 Bồ Tát mọc tóc (3)
Huyện An Bình, Đỏng Sơn, Tắc Hạ Học Cung.
Dưới cây hoa đào, Lý Tu Viền nằm nghiêng, La Tiểu Tiểu bên người y đang hái hoa đào, đan một cái vòng hoa cho Lý Tu Viền đội.
Lý Tu Viền vốn định từ chối, nhưng y không lay chuyển được La Tiếu Tiểu, đội vòng hoa lên khiến y tăng thêm vài phần vũ mị.
Mà lúc này, Lý Tu Viền cầm sách thánh hiền, quay đầu nhìn về phía Vọng Xuyên Tự.
Mơ hồ có thế thấy được một vị đại Phật giữa đất trời.
“Tiểu sư đệ lạì làm gì rồi?”
Lý Tu Viền hít một hơi, lẩm bẩm.
Trong tiểu lâu Xuân Phong.
Phu tử cũng ngẩn ra, ngón tay đang gõ nhẹ lên ghế dựa bổng nhiên dừng lại, một lúc lâu sau, phát ra một tiếng thở dài bùi ngùi.
“Ngươi gganh không được rồi sao?”
Trong cảnh nội của vương triều Đại Chu.
Long Hổ Sơn.
Vô số ngọn núi bảo vệ xung quanh một ngọn núi cao có mây trôi lượn lờ.
Núi cao dốc đứng như bị kiếm bổ ra, vách đá bóng loáng như gương, cao vút trong mây. Tại một vách đá cạnh trên đỉnh núi, một vị lão đạo mang giày vải, khoác hạc y, an tĩnh đứng lặng, nhìn về phía Vọng Xuyên Tự, nhìn thẳng vị đại Phật kia, trên đính đầu có mây tía nồng đậm cuồn cuộn.
La Hồng ngồi xếp bằng trên đài sen màu đen, cảm giác an toàn không gì sánh được bao phủ hắn.
Công phạt của những cường giả Nhị phấm rơi xuống đều đã bị đấy lùi, không tạo nên bất kì chế ước và ảnh hưởng gì tới hắn.
Hắn cảm thấy thật an toàn!
La Hồng có chút kỉnh ngạc, nhưng nghĩ lại cảm giác an toàn này là hắn sắp dùng thân thể mình để đổi lây, trong lúc nhất thời lại có chút thương cảm.
La Hồng hẳn, một Đại Phôi Đản lại rơi vào tình cảnh như vậy.
Quá thảm.
Hắn có lẽ đó là Đại Phòi Đản được chính thức công nhận thảm nhất trong lịch sử.
Nhưng, hiện giờ, La Hồng cũng chỉ có thể đi một bước tính một bước, may mắn hắn còn có một con át chủ bài, đó là Hư Ảnh Tà Thần.
Thật sự không được, phải tìm mọi cách để tà thần ra tay.
La Hồng ngồỉ xếp bằng trên đài sen màu đen, trịnh trọng gật đầu.
Trong lòng thậm chí đã chuẩn bị tốt những từ ngữ tốt lành để chửi tà thần.
Oanh!
Đài sen màu đen như mờ ra một Phật lộ, vô số phật quang chiếu rọi, có Phật âm, có phật đà ớ hai bên tiếp dần.
Một đường hướng thẳng đến chỗ sâu trong thành Tân Quảng.
Trên đường đi, cả người La Hồng như run lẽn, cảm giác trong thành Tân Quảng có một đôi mắt chứa đầy cảm xúc phức tạp liếc hắn một cái.
Đó chỉ là ánh mắt nhìn thoáng qua lại làm lỏng tơ trên người La Hồng dựng ngược.
Nhưng, loại cảm giác này tới nhanh, biến mất cũng nhanh.
Bổng nhiên, chung quanh La Hồng hết thảy đều trờ nên an tĩnh lại, có thanh âm đập thẳng vào màng nhĩ hắn.
Như một lá lục bình trôi vào hãn hải đen!
Thuỷ triều hắc ám!
Trong lòng La Hồng giật mình, trăm triệu cũng không nghĩ tới, Phật liên màu đen này thế mà lạỉ dẫn hắn lao vào chỗ sâu trong thuỷ triều hắc ám.
Thuỷ triều hắc ám tựa hồ đang càn quét, xoay quanh một xoáy nước thật lớn.
La Hồng ngẩng đầu có thế nhìn thấy mười tòa thành.
Oanh!
Trung tâm xoáy nước kia, hoặc cũng gọi là vị trí đầu nguồn cúa thuỷtrỉều hắc ám, cũng có một đài sen màu đen nổi lơ lửng, trấn áp hải nhãn kia.
Đài sen màu đen chỗ La Hồng bị thúc đẩy, chậm rãi tiến đến đài sen kia.
Thời điểm còn cách đàỉ sen trong trung tâm hãn hải kia vài trăm thước.
Những cao thủ Nhị phẩm truy đuối đến đều cảm giác có một cổ lực lượng mạnh mẽ
ngăn cản bọn họ.
Thịch thịch thịch!
Rất nhiều cao thú Nhị phẩm cảm thấy cả người nặng trình trịch, giống như đang đạp trong vũng bùn, đi lại khó khăn.
Bọn họ không thể nào đến gần, chỉ có thể đứng nhìn La Hồng trên đài sen phiêu đãng trôi về trung tâm của thuỷ triều hắc ám phía xa xa.
Trên thực tế, các cao thủ Nhị phẩm cũng đã bình tĩnh xuống lạỉ, sổn cả lòng tơ.
Khỉ bọn họ quan sát bốn phía, lúc phát hiện bản thân trong thuỷ triều hắc ám, sợ đến hồn bay phách lạc.
Nhờ có Phật Quang trên Phật lộ, thuỷ triều hắc ám tràn đầy khí tử linh hình như cũng không ăn mòn bọn họ.
Đây cũng coi như an ủi nho nhỏ cho tâm hồn mong manh của bọn họ.
Mà La Hồng rốt cuộc cũng thấy được nữ tăng buông lời cợt nhả, rủ hắn song tu.
Nữ tăng mặc bạch y kia ngồi xếp bằng trên đài sen màu đen, tản ra bạch quang mênh mông, phảng phất như gần bùn mà chẳng hói tanh mùi bùn, bên khóe miệng lộ
hai má lúm đồng tiền, nhìn La Hồng.
Vân Trùng Dương ngồi ngay ngắn trên lưng tiên hạc, nhìn La Hồng được nữ tăng tiếp dẳn, sắc mặt có chút cố quái.
“Là hân?”
Vân Trùng Dương nói.
Y nhận ra La Hồng, gia hỏa lấy kiếm Thiên Cơ cùng { Bắc Đầu kinh } trong bí cảnh Thiên Cơ.
Vân Trùng Dương cười cười, nói với nữ tàng: “Cho nên, người ngươi lựa chọn Là
hắn sao?”
Nhìn gần trãm Nhị phẩm đuổi theo sau La Hồng, ánh mắt của Vân Trùng Dương càng thêm quái dị, tiếu tử này thế mà rất có khiếu gây hoạ, ngang nhiên chọc đến gần trăm Nhị phẩm tới vây giết hắn.
Nhưng, vận khí cũng thật tốt, nếu không có nữ tăng tiếp dần, người này sợ đã bị vây ấu đến chết.
“Ngươi cảm thấy với thực lực của hắn có thể thay thế ngươi tọa trấn nơi đây?”
Vân Trùng Dương nhìn nữ tăng, nghiêm túc hồỉ.
Nữ tăng không đế ý tới Vân Trùng Dương, chỉ ôn nhu nhìn La Hồng.
La Hồng đưa mắt nhìn nữ tăng, lại nhìn Vân Trùng Dương, như cảm thấy sự việc không đúng lắm.
Rầm, râm
Bỗng nhiên, trên vòm trời, mây đen bắt đầu rảì rác.
Đó là khí tử linh ngưng tụ thành nước mưa.
Chẳng mấy chốc, mưa to như trút nước.
Khuôn mặt xinh đẹp của nữ tăng tuyệt mỹ vô cùng, phong hoa tuyệt đại.
Khí tử linh hóa thành mưa, lúc đến gần quanh thân nàng đều bốc hơi không tiếng động.
Vân Trùng Dương nhàn nhạt nhìn, trên người y, cũng tản mát ra một ánh sáng chói lòa, ngăn chặn những khí tử lỉnh đã biêh thành nước mưa màu đen đó.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK