Chương 367 Nó vẫn chỉ là một đứa trẻ (3)
La Hồng gặp lại Phu tử.
Phu tử liếc nhìn La Hồng đang kiệt sức mà mỉm cười, rót một chén trà đưa tới trước mặt hắn.
“Giờ mới biết sợ sao?”
Phu tử cười nói.
La Hồng có chút ngượng ngùng, gãi đầu, hắn nên nói sao đây.
“Cái gì mà Hoàng đế thay phiên làm, năm nay đến nhà ta… Ngươi có năng lực thật đấy”
“Với thực lực của ngươi hiện tạỉ, Hạ Hoàng chỉ cần thổi một cái thì cũng có thể giết được ngươi rồi.”
Phu tử ngồi trên xích đu, nhẹ nhàng đung đưa qua lại.
Lý Tu Viền đứng ờ một bên, dở khóc dớ cười lắc đầu, chen mồm vào nói: “Có chút ngông cuồng, còn thiếu đánh…”
Phu tử nhìn La Hồng: “Phản Đại Hạ, không dể như vậy, không phải cứ hò hào khẩu hiệu là làm được đâu”
La Hồng nghe thế, đặt chén trà xuống, ngồi nghiêm chỉnh, chăm chú lắng nghe.
Hẳn biết đây là sư phụ muốn dạy hắn tạo phản thế nào cho đúng!
Phải học thật tốt, nghe thật kỹ!
Dù sao thì đây là lần đầu tiên hắn làm, chưa có kỉnh nghiệm!
Phu tử tựa hồ biết trong đầu La Hồng đang suy nghĩ chuyện gì, không khỏi liếc mắt.
“Lập vương triều cần khí số, Đại Hạ, Đại Sở, Đại Chu là tam đại vương triều mà trong đó Đại Hạ có khí số hưng thịnh nhất, Đạì sờ và Đại Chu cũng không kém bao nhiêu. Còn Kim Trướng Vương Đình thì khí số hơi kém, nhưng mấy năm nay biếu hiện ở Đại Triêu Hội không tệ, cũng đoạt được mấy phần khí số trong tay tam tại vương triều, có tư thế quật khởi.”
“Nói đến khí số, hư ảo mờ mịt, nói phức tạp nhưng cũng không phức tạp.”
Phu tử nói.
“La gia muốn phản Hạ, việc đầu tiên phải làm chính là tụ căn cơ khí số”
“Nếu không có căn cơ khí số thì chẳng khác nào lục bình không rễ.
Phu tử tiếp lời.
La Hồng nghe xong, không hiểu gì cảm, đối với khí số, hắn quả thật nghe như vịt nghe sấm.
Có điều, những lời này, cũng khiến trong lòng La Hồng run lên, hiểu được dù sao đây cũng là thế giới có lực lượng siêu phàm, khác rất nhiều so với thế giới chỉ cần vung tay hô hào, tụ họp sự ủng hộ của vạn dân, huy tụ thiên quân vạn mã là có thế trực tiếp lật đổ một vương triều.
Phu tử nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của La Hồng, chỉ cười, hiến nhiên là La Hồng nghe khồng hiểu.
Nhưng La Hồng cũng không cần hiểu, ông chỉ muốn nói cho La Hồng biết rằng việc phản Hạ không phải là đơn giản.
“Phu tử, Đại Triêu Hội là gì ạ?”
La Hồng hỏi, từ những lời phu tử vừa nói, hắn có nghe nhắc đến Kim Trướng Vương Đình, cái gì mà thu hoạch được khí số bên trong “Đại Triêu Hội”. Điều này, khiến hắn hiểu được, có lẽ Đại Triêu Hội có thế là một loại cách để thu thập khí số.
Phu tử mỉm cười, không giải thích với La
Hồng.
Nói ngắn gọn thì, nếu ngươi đã không hiểu thì nói cái gì cũng vô ích.
“Đi thôi, đi đánh chuông cho tĩnh tâm đi..”
La Hồng còn muốn hỏi tiếp.
Trong đầu hắn lúc này còn rất nhiều nghỉ vấn.
Hạ Hoàng vừa mớ thánh khấu, tụ thánh chỉ nhập An Bình, mặc dù bề ngoài là đế áp chế La Hồng nhưng thực chất là vì muốn dò xét phu tử.
Hạ Hoàng đang có ý đồ gì đây?
Ông ta đã mờ thánh khấu, vậy chứng tỏ rằng dù đang bế quan thì ông ta vẩn biết đến tình hình bên ngoài.
Chuyện Thái Tử nhằm vào La gia, Hạ Hoàng cũng biết.
Cho nên chính xác là Hạ Hoàng này muốn làm gì?
Hay có lẽ trong mắt Hạ Hoàng chuyện La gia tạo phản, căn bản không đáng quan tâm, chỉ cản trờ tay là có thế dẹp gọn?
Vé mặt La Hồng vẫn còn nghỉ ngờ,
nhưng vần đi theo Lý Tu Viên ra khỏi tiếu lâu Xuân Phong.
Nhìn thấy bóng dáng của La Hồng dần đì xa, Phu tử thở phào nhẹ nhõm.
Ông không biết liệu hôm nay ra mặt vì La Hồng có phải là việc đúng đắn hay không, hy vọng đứa nhỏ này… không khiến ỏng thất vọng, có thể đường đường chính chính là đi theo chính đạo.
“Khí số của thiên địa, phân lâu tất hợp hợp lâu tất phân…”
“Thiên hạ này… còn có thể xuất hiện được Nhân Hoàng nhất thế hay không?”
“Ai, khó.”
Tiểu lâu yên lặng truyền đến một tiếng thở dài khe khẽ.
Kế đó, tiếng ghế đu đung đưa qua lại, như một khúc ca dao, cố xưa mà sâu lắng.
La Hồng được Lý Tu Viền đưa tới chỗ chuông Thánh Nhân.
Trên đường đi, hai người đều không nói một lời nào, La Hồng vẩn đang tiêu hóa những lời mà Phu tử nói khỉ nãy.
Khi gần tới gác chuồng.
La Hồng nhìn sang Lý Tu Viễn, hỏi: “Sư huynh, Đại Triêu Hội là gì… huynh biết không?”
Hắn cảm thấy vẫn cần phải hỏỉ cho rõ ràng, đề phòng sau này cần dùng tới.
“ĐạỉTriêu Hội…”
Lý Tu Viền liếc qua La Hồng một cái, y biết ngay tiểu tử này sẽ không nhịn được mà hồi mà.
Nhưng y cũng không giấu giếm gì, tuy rằng Phu tử không nói nhưng dựa vào sự hiếu biết của y đối với Phu tử, đó là do Phu tử lười nói thôi.
Thực ra Phu tử là một người rất lười biếng, lười đến mức mấy chuyện này cũng không buồn nói.
Nhiều khi chỉ nói nhiều hơn bình thường một chút, lại lộ ra vẻ mệt chết đi được.
Chỉ khi nào được ăn dưa, thì mới là lúc có sức nhất.
“Đại Triêu Hội… Nói thế nào nhỉ, thực ra nó là một sự kiện lớn trong thiên hạ, chỉ có những vương triều lớn trong cả thiên hạ này mới có tư cách tham gia, như Đại Hạ, Đại Chu, Đại Sở chẳng hạn… Ngoài ra còn có Kim
Trướng Vương Đình, cùng với một vài nước nhỏ ở Nam Cương, một vài dị tộc khác.”
“Tóm lại, vương triều nào muốn có được khí số thì sẽ tham gia”
Lý Tu Viễn nói.
“Nước nhỏ cũng có thế tham gia sao? Không phải là đi chịu thiệt à? Có thế không tham gia không?
La Hồng tò mò hỏi.
Lý Tu Viền cười, lắc đầu: “Không…”
“Nguyên nhân cụ thể thì khá nhiều, nhưng ta… có nghe sư phụ đề cập qua một lần, Đại Triêu Hội… có liên quan đến Thiên nhân đứng đằng sau Thiên môn”
Lý Tu Viền nói tiếp.
La Hồng nghe xong, không khỏi giật mình.
Kế đó, Lý Tu Viền không nói gì nữa, chỉ đưa La Hồng vào trong tháp chuông, đế hắn đi đánh chuông.
Đối với việc này La Hồng có chút bất đắc dĩ, đành phải cầm cái chùi lên, bắt đầu gõ từng hồi chuông.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK