Chương 433 Nếu như ngã phật là khổ vậy ai độ chúng sinh? (4)
Khóe miệng của Tà Phật Tử khẽ nhếch.
“Đương nhiên, bần tăng cũng đã đoán trước được loại tình huống lì này.
“Địa Tạng Bồ Tát trấn thủ ớ địa ngục, phu tử trấn thú ớ nhân gian… Vô địch nhân gian thì làm sao bần tăng dám khinh thường chứ”
“Bần tăng cũng đã dự đoán được La Hồng có mối liên hệ giữa sư phụ và đệ tử nên có lẽ sẽ có ý chí phụ thể là phu tử’
Tà Phật Tử nói.
La Hồng với hai con ngươi màu vàng hơi nhíu mày.
Đều đã đoán trước được sao?
Như vậy, nóỉ cách khác hòa thượng này thật sự đã chuẩn bị sẵn thủ đoạn để đối phó với ông?
Tà Phật Tử cười.
“Thân ờ nhân gian có thế tính kế phu tử cũng là chuyện may lớn trong đời người.”
“A Di Đà Phật, ngã phật từ bi”
Tà Phật Tử chắp tay hành lề.
Một lúc sau từ khe hờ trong lòng bàn tay của gã thực sự có một luồng ánh sáng chảy xuôi ra, trong chốc lát ánh sáng muôn nghìn màu đỏ tía, phật quang vô tận dường như hóa thành thanh đao sắc bén ra khỏi vỏ chém vào trời đất hắc ám.
Trên người Tà Phật Tử có khí cơ hùng hồn bạo dũng.
Sau đó tư thái trong hai con ngươi màu vàng của Tà Phật Tử nhanh chóng phai nhạt.
Đôi mắt Tà Phật Tử khôi phục vẻ trong sạch.
“Phật thủ?!1’
Dung nhan tuấn mỹ của Tà Phật Tử toát ra vẻ khó coi, gã bị ý chí của Phật thủ phụ thế…
Bản thân gã hoàn toàn không có cách nào kháng cự bời vì chênh lệch quá xa.
Trong nháy mắt trái tỉm gã hơi băng giá, nếu như Phật thủ muốn giết gã thì sẽ dề như trờ bàn tay.
Lão hòa thượng của Vọng Xuyên Tự quả nhiên có tâm tư vỏ cùng thám trầm.
“Khổ Tâm”
“Xưa nay ngươi có tuệ cán, tu vi tỉnh tiến cực nhanh, đó chính là phật thế trời sinh, nếu như chăm chỉ tu hành thì tương laỉ tất có thể ngưng tụ Bồ Tát Quả, nhưng nếu như xuất gia thì sẽ có thành tựu chân phật…”
Một hư ảnh phật tăng già nua bàng bạc mạnh mẽ lơ lửng sau lung Tà Phật Tử.
Sắc mặt Tà Phật Tử đột nhiên buồn bã, rốt cuộc thì gã cũng chưa từng thoát khỏi lòng bàn tay của Phật thủ.
Gã chắp tay hành lễ rồi thành kính dập đầu.
“Ngươi tuy là con rơi của thái tử Đại Hạ nhưng nếu vào Phật môn thì lục căn sẽ thanh tịnh nên không cần để ý tới hư hư ảo vọng của trần thế.
“Lần này sư tôn và ngươi có cơ hội, trong lòng thái tử Đại Hạ rất hận La Hồng, vậy thì ngươi giết La Hồng thì sẽ giải quyết xong nhân quả của trần duyên, trớ về khỏng mỏn từ đây ngươi sẽ chỉ là Khố Tâm chứ không còn là Hạ Tâm, cũng không còn liên quan đến Hạ gìa nữa, trở về Vọng Xuyên ở dưới trướng bần tăng tụng kinh niệm Phật.”
Giọng nói của Phật thủ rộng lớn bao la hùng vĩ.
Trong lòng Tà Phật Tử dần dần bình tĩnh
lại.
Phu tử phụ thế của La Hồng bình tĩnh nhìn rồi nhếch miệng cười, dường như ông đã hiểu được mục đích của Phật thủ Vọng Xuyên Tự.
Dù sao thì Địa Tạng Bí cảnh cũng ở trong Vọng Xuyên Tự.
Phật thú dự định trấn áp sức mạnh ý chí phụ thể của ỏng cùng với Địa Tạng Bồ Tát.
Tạo cơ hội cho La Hồng và Tà Phật Tử có một trận chiến.
Mà tu vi của La Hồng chỉ mới tới Tứ phấm, Tà Phật Tử thế nhưng là đệ nhất Địa Bảng của Đại Hạ, yêu nghiệt có thực lực Nhị phẩm đỉnh phong.
Trận chiến như vậy thì có gì còn phải lo lắng chứ?
Về phần trấn áp như thế nào thì đại khái là mượn nhờ phật vận của Vọng Xuyên Tự cùng với thánh vật của phật môn, chuông Vạn Phật đì.
Quả nhiên một lúc sau phật ảnh ờ phía sau lưng Tà Phật Tử phát ra khí cơ ngập trời.
Dân dắt phật vận ở bên ngoài cùng với
chuông Vạn Phật.
Chuông Vạn Phật vang vọng ầm vang, tiếng vang dường như truyền khắp mọi nơi trong nhân gian.
Sau đó trên đỉnh đầu của phu tử ờ bên trong bí cảnh có một chiếc chuông vàng dựa vào phật vận của Vọng Xuyên Tự tám nghìn năm dần dần ngưng tụ, bộc phát ra lực hấp thu và trói buộc muốn gõ ý chí phu tử và Địa Tạng Bồ Tát.
La Hồng với hai con ngươi màu vàng ngẩng đầu cười.
Đã như vậy thì sẽ như ngươi mong muốn.
Nhưng mà…
Thật sự cho rằng tiểu đệ tử này của lão phu không đánh lại Tà Phật Tử sao?
Được thôi, đường đường chính chính mà đánh thì có lẽ thật sự không đánh lại.
Nhưng mà Nhị phẩm của Địa Bảng chiến Tứ phẩm vốn đã là không công bằng, La Hồng làm sao có thể nói còng bằng với Tà Phật Tử chứ?
Phu tử cười.
Đôi mắt màu vàng chầm chậm nhắm lại.
Một lúc sau đã xuất hiện ờ trong biến ý chí của La Hồng.
Khoanh tay, tay áo tung bay lơ lửng giữa không trung đối mặt với Hư Ảnh Tà Thần trong biển ý chí.
Vọng Xuyên Tự trên núi Vô Lượng.
Diễn võ trường trên đỉnh núi.
Lúc này từ trong miệng của tượng Đế Thính to lớn có từng thân ảnh nhanh chóng thoát ra ngoài.
Ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm vào chồ này, không phải vì cái gì khác mà là vì bây giờ tất cả cục diện trong Địa Tạng Bí cảnh đã thay đổi.
Rất nhiều người đều muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì bên trong bí cảnh, thế nhưng nhũng tu sĩ Tam phẩm trốn ra ngoài lại nói không rõ ràng lắm.
Họ nói La Hồng lừa giết một đống Nhị phẩm, điều này thật sự có thể tin được không?
Nhị phấm trên Địa Bảng cũng không phải là rau cải trắng, đó đều là các lực lượng tinh anh thuộc trung tầng của các đại vương
triều, không nói đến cái khác chỉ riêng sức chiến đấu của Nhị phẩm trên Địa Bảng thôi thì đã có thể đối chiến vớì Nhất phẩm bình thường rồi.
Thế nhưng gần trăm Nhị phẩm Địa Bảng đã bị xoá tên ra khỏi chiến bảng do Tư Thiên Viện ban bố, La Hồng chỉ là một Tứ phẩm nho nhỏ mà có thể lừa giết một đống Nhị phẩm sao?
Làm sao moi naườì dám tin tườna chú?
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK