Chương 396 Kinh không, hỉ không, ngạc nhiên không? (1)
Lấy thực lực Nhị phấm của Ngô Thiên, chỉ bị thuỷ triều hắc ám thôn phệ trong khoảnh khắc như thế thôi, mà còn máu thịt lẩn lộn, phát ra tiếng kêu rú thảm thiết như vậy, nếu như hoàn toàn bị thốn phệ sợ rằng chỉ trong chốc lát là đã tan ra, hoá thành vong linh rồi.
Vậy còn La Hồng bị thuỷ triều hắc ám hoàn toàn cắn nuốt đâu?
Chỉ e là… hắn cầm chắc cái chết rồi.
Bên trong Phật ốc, những người quen biết với La Hồng đều hoàn toàn ngây dại.
Ngô Mị Nương kinh ngạc nhìn xuyên qua khe cửa, thấy thuỷ triều hắc ám mãnh liệt bên ngoài, hai mắt mờ to, dường như mất đi ánh sáng.
Tạì sao có thể như vậy?
Tiêu Nhị Thất cũng ngây ngốc.
Không thể nào tin được.
Lão La… thật sự chết rồi sao?
Bị thuỷ triều hắc ám cắn nuốt, có thể sống sót được sao?
Gia Luật Sách cung hít một ngụm khí
lạnh.
Chết rồi sao?
Gia Luật Sách cảm thấy khó mà tin được, còn có cả thất vọng và mất mát.
“La Hồng ngươi… sao có thể chết đi như vậy được?”
Gia Luật Sách nện một quyền lên trên vách tường trong Phật ốc, mang theo vài phần không cam lòng.
Không chỉ có mỗi bọn họ, rất nhiều tu sĩ Tam phẩm, Nhị phẩm đều im lặng ngồi trong Phật ốc quan sát.
La Hồng… thật sự đã chết rồi sao?
Hắc ám không ngừng cuốn sạch mọi thứ, La Hồng mờ mắt ra, có mấy phần kinh ngạc nhìn xem bốn phía.
Thuỷ triều hắc ám cắn nuốt hắn, nhưng La Hồng lại chẳng cảm nhận được sức mạnh ăn mòn đáng sợ gì cả, mà ngược lại, cảm thấy vỏ cùng dễ chịu.
Loại cảm giác dễ chịu quỷ dị này, là chuyện gì xảy ra?
Không phải nói khí tử linh mãnh liệt bên
trong thuỷ triều hắc ám có sức ăn mòn đáng sợ sao?
Sao giống như đang ngâm mình trong ôn tuyền thế này?
La Hồng đứng lặng, có điều, hắn cũng phát hiện có chút cố quái.
Khí Chính Dương trên người hắn đang bị áp chế đến mức vỏ cùng yếu ớt, khí Chính Dương vốn sáng chói như ánh mặt trời, thời khắc này, chỉ còn lại một tầng sáng mỏng, giống như muốn hoàn toàn luỉ về trong cơ thể của hắn vậy.
La Hồng hiểu ra, khí tử linh vần có, có điều, không biết vì sao nó lại chẳng mang đến ảnh hưởng gì lớn cho hắn, nhưng lại áp chế khí Chính Dương trên người hắn.
“Là triệt tiêu lẫn nhau à?”
La Hồng nhíu mày, khí Chính Dương cùng khí tử linh triệt tiêu lẫn nhau?
Rất có thể là như vậy, trong lúc nhất thời, hai mắt La Hồng càng ngày càng sáng.
Triệt tiêu lẩn nhau?
Ta cần cái thứ khí Chính Dương này làm gì?
Chính bởi vì một thân khí Chính Dương này khiến cho thế nhân không thế nào nhận biết được diện mạo chân chính của ta.
Nếu không có một thân khí Chính Dương này, bằng vào số người ta giết đến giờ, sợ rằng thế nhân đã sớm cảm thấy La Hồng ta là một tên siêu cấp đại ma đầu rồi!
Sẽ không ảnh hưởng đến việc ta thu hoạch tội ác nữa!
La Hồng nghĩ đến đây, thân thể khỏng khỏi vì kích động mà hơi run run.
La Hồng bò dậy, vung cánh tay cẳng chân hơi tê mỏi trong thuỷ triều hắc ám, hưng phấn không thôi.
Ố nơi xa, cửa thành.
Quỷ Bà cầm đèn lồng màu xanh trong tay, ánh mắt thâm trầm nhìn La Hồng như… kền kền nhìn con mồi,
Bà ta đang đợi La Hồng bị ăn mòn mà chết, khi đó, bà ta có thể nhặt xác giúp La Hồng, đốt thi cốt La Hồng thành dầu thắp, kéo dài ánh lửa của đèn lồng trong tay.
Nhưng mà…
Nhìn thấy La Hồng sinh long hoạt hố, vung tay vung chân trong thuỷ triều hắc ám,
khuôn mặt đầy nếp nhản của Quỷ Bà hơỉ run rẩy.
Tên Nhân tộc này… Có gì đó quái lạ!
La Hồng ngây người một hồi lâu bên trong thuỷ triều hắc ám.
Bỗng dưng, Hư Ảnh Thánh Nhân trong đan điền bắt đầu phát ra cảnh cáo.
La Hồng giật mình, quay đầu nhìn lại, phát hiện trong thuỷ triều hắc ám, có một thi thể thối rữa trôi nổi đì đến.
Mà từ cỗ thi thể hư thối này, La Hồng cảm nhận được sát cơ!
Lúc đến gần La Hồng, thi thế hư thối này bổng nhiên mở mắt, trong đôi mắt đỏ bừng tràn đầy bạo ngược.
Nó rống to một tiếng, lao về phía La Hồng.
Phun ra khí tử lỉnh mạnh mẽ, nhanh chóng lao đến.
Tuy uy thế không quá mạnh, chẳng qua là sức mạnh cấp bậc võ tu Ngũ phẩm, nhưng mà, thứ đối phương thả ra khỏng phải là khí huyết, mà là khí tử linh.
‘Đây là… Hành thi?’
La Hồng nhíu mày.
Bên trong thuỷ triều hắc ám còn có những thứ này?
Tâm niệm vừa động, sát châu kiếm gào thét lao ra, trong nháy mắt đẫ xuyên thủng người đối phương.
Mà thứ truyền đến từ trên thân kiếm sát châu, lại khiến La Hồng hơi ngấn ra.
Có một luồng sức mạnh đen nhánh, theo sát châu kiếm, điền cuồng tràn vào trong đan điền của hắn.
Luồng sức mạnh đen nhánh này, tồn tại một lực án mòn đáng sợ, vừa vào trong đan điền, Hư Ảnh Thánh Nhân lập tức mờ mắt, giận dữ, từng chân ngôn chữ Chính rơi xuống, trấn áp những lực lượng xao động này.
Mà chuông phật nhỏ núp ở nơi hẻo lánh cũng rung động, hạ xuống Phật quang vô thượng, dường như đang tịnh hoá, gột rửa những sức mạnh đen nhánh này.
Váy đỏ tung bay, ma kiếm tiểu tỷ tý xuất hiện, ánh mắt rạng rỡ nhìn chằm chằm luồng sức mạnh màu đen này, dẩn dắt nó tràn vào trong ma kiếm, rồi chảy xuôi nhập vào trong sát hái đan điền của La Hồng.
Những sức mạnh đen nhánh này, vậy mà lại hoá thành từng sợi lực tà sát.
Mà hành thi bị La Hồng hút sạch khí tử linh rồi, đôi mắt nhanh chóng ảm đạm, con hành thi này đã tử vong.
Ổ bên ngoài, hai mắt La Hồng bỗng nhiên sáng lên!
Khí tử linh này có thế chuyển hóa thành sức mạnh trong sát hải?
La Hồng vô cùng vui mừng.
Trong thuỷ triều hắc ám này tràn ngập khí tử linh vô cùng vô tận, khiến La Hồng cảm thấy mình giống như tiến vào Thiên Đường!
Nếu hắn có thể hấp thu khí tử linh này, cảnh giới Tà tu của hắn chẳng phải sẽ nhanh chóng táng vọt sao?
Mặc dù, xác xuất chuyển hoá khí tử linh thành lực tà sát hơi thấp, nhưng mà, nơi này có nhiều khí tử linh như vây…
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK