Chương 420 Thiên giáp thi xuất hiện, Phu Tử phụ thế (2)
Tam phẩm Huyền bảng bát đầu chạy trốn.
Bọn họ dần lùi lại theo Phật lộ, rất nhanh đã lui về thành Tân Quảng, không ngừng lùi về phía sau trên con đường hắc thạch của thành Tân Quảng, họ muốn rút nhanh ra khỏi thành Tân Quảng, lao ra khỏi bí cảnh.
Kỳ thật những người có thể đứng trên Huyền bảng đều không ngốc, rất nhạy bén với nguy cơ.
Giờ phút này, đối với bọn họ, bí cảnh Địa Tạng quá nguy hiểm.
Trước cửa thành.
Quỷ Bà mặt đầy nếp nhăn, trên tay cầm ngọn dèn xanh lét, cười toe toét.
Bà ta nhìn một người đang chạy về phía cổng thành, cười lên khiến cho trong lòng tất cả tu sĩ Huyền bảng đều run sợ.
”Khặc khặc khặc .”
“Quỷ thành giới nghiêm, nếu muốn ra khỏi thành, phải giao nộp phí ra khỏi thành.
Quý Bà sâu xa nói.
Sắc mặt của một vài vị tu sĩ Huyền bảng đến trước cửa thành đều biến hóa, chửi ‘âm lên.
Quá bẩy người rồi, vào thành giao nộp phí vào thành, kỳ thật tinh khí thần cúa bọn họ đã bị hao tốn rất nhiều, giờ còn muốn nộp phí ra khỏi thành
Gian thương!
Giờ phút này các Tu sĩ Huyền bảng đều nhìn chằm chằm Quỷ Bà, trong mắt lộ ra đây sát khí.
“Lão tử không nộp thì thế nào?”
Một tên Tam phẩm Huyền bảng tức giận mắng một câu, nguyên khí thiên địa cả người sói trào, uy áp thiên địa buông xuống, xuất một chiêu bay thẳng đến chồ Quỷ Bà gầy yếu.
Đôi mắt của Quỷ Bà sâu thăm thẳm, ý cười trên khuôn mặt nhăn nheo ngày càng đậm.
“Người trẻ tuổi phải biết kính già yêu
tré chứ”
Quỷ Bà cất giọng khàn khàn.
“Khặc khặc khặc
Ngay sau đó, tên tu sĩ vừa mới ra tay kia
thế mà gào khóc thảm thiết, máu thịt tan ra hóa thành một bãi chất lỏng, nhanh chóng chui vào đèn lồng xanh nhạt, chỉ còn dư lại một bộ xương trắng lặng quỳ rạt trên mặt đất.
Trong lòng tu sĩ Tam phẩm, Tứ phẩm còn sót lại đều lạnh giá.
Bọn họ bây hiểu rõ, Quỷ Bà thủ thành ngoại hình chẳng liên quan gì đến thực lực, nhìn qua chẳng hơi thờ của cường giả, nhưng, có lẽ thực lực không yếu hơn chút nào so với Nhất phẩm Thiên bảng.
Bọn họ đành phải thành thành thật thật giao nộp phí ra khỏi thành.
Phí ra khỏi thành còn đắt hơn so với phí vào thành, mỗi một tu sĩ ra khỏi thành đều cảm thấy tinh thần suy sụp đến cực hạn, tựa như linh hồn bị cắt đi một miếng lớn.
Còn Quỷ Bà lại đang bày ra vẻ mặt lão bản mê tiền nhìn bọn họ.
Trong lồng đèn xanh lam, có ánh sáng màu xanh lục u ám không ngừng nhảy lên.
Trúng mánh.
Đúng là trúng mánh lớn mà!
Tuy rằng bà bị người ta chơi không quyt nợ một lần, nhưng chẳng sao, phí thu được từ
những người khác đủ đế cho bà ta tạm quên đi nỗi đau này.
Những vị tu sĩ ra khỏi thành cật lực chống lại cảm giác chóng mặt nhức đầu, theo con đường lúc tới, bỏ chạy về phía cổng của bí cảnh Địa Tạng.
Cùng lúc đó.
Vào lúc rất nhiều Nhị Phẩm chết, cả thiên hạ tựa hồ đều chấn động.
Vương triều Đại Hạ, Đế kinh, thành Thiên An.
Tư Thiên Viện.
Giữa cung điện và lầu các cổ xưa, có mấy tiểu đồng bê tài liệu không ngừng bay qua bay lại.
Văn Thiên Hành khoanh chân ngồi, trước người ông ta bày một bàn cờ, trên bàn cờ, quân trắng quân đen đan xen nhau dày như sao trên trời.
Nhưng, lúc này ỏng ta không có tám tư để tiếp tục chơi cờ.
Bời vì, mỗỉ một lần những tên tiểu đồng chạy như bay đến, tiếu đồng đều sẽ kinh hoảng thất thố nói: “Phó viện trướng, thứ bảy và thứ mười hai Địa bảng Đại Hạ đều đã chết,
tên trên Địa bảng đều đã biến mất”
“Thứ năm mươi bầy Địa bảng Đại Hạ đã chết”
“Thứ sáu mươi bốn Địa bảng Đại Hạ đã chết!”
Một vài vị tiểu đồng chấn động vò cùng, trên mặt bọn họ toát ra thần sắc sợ hãi.
Đã xảy ra chuyện gì?
Làm sao lại có nhiều cao thủ Địa bảng chết như vậy?
Phải biết rằng, trên cơ bản, những người có thể có tên trên Địa Bảng Đại Hạ đều là những người dự bị của Thiên bảng, đều là thiên kiêu của Đại Hạ.
Nhưng, hôm nay, tu sĩ Địa bảng Đại Hạ lại hết người này đến ngườỉ khác ngã xuống.
Văn Thiên Hành đã không giữ được bình tĩnh, đứng lên, ngưng mắt nhíu mày.
Tiếp nhận danh sách Địa bảng từ trong tay tiểu đồng.
Từng cái tên lần lượt thấm ra máu tươi rồi biến mất ngay lập tức, sau đó gương mặt tràn đầy nếp nhăn của ông ta cứ không ngừng co gìất.
“Bí cảnh Địa Tạng
“Đã bắt đầu giết chóc rồi sao?”
Văn Thiên Hành hít sâu một hơi, tin bí cảnh Địa Tạng của Vọng Xuyên Tự mớ ra sớm đã truyền khắp thiên hạ.
Thân làm phó viện trường Tư Thiên Viện, Văn Thiên Hành há có thể không biết.
Nhưng trong nháy mắt như vậy đã chết đại khái hai ba mươi vị cường giả Địa bảng Đại Hạ, e rằng qua sự kiện lần này, Địa bảng Đại Hạ thật sự hoàn toàn thay máu.
“Lần trước Hoàng bảng thay máu, lần này lại là Địa bảng thay máu, Địa bảng của các vương triều khác e rằng cũng không thoát khỏi được kết cục này”
“Mà hai bí cảnh Đều có La Hồng”
“Lần trước là La Hồng tàn sát thiên kiêu Hoàng bảng, chẳng lẽ lần này cũng là La Hồng đang tàn sát Nhị phẩm Địa bảng?”
“Không thế nào a La Hồng mới Ngu
phẩm mà.”
Văn Thiên Hành lắc đầu, vò cùng nghi hoặc.
“Tiếp tục chú ý, thống kê kĩ càng danh
sách các Nhị phẩm Địa bảng”
Văn Thiên Hàng đưa quyển sách đưa cho tiểu đồng, hít sâu một hơì, sắp xếp mọi việc.
Mà một màn này không chỉ phát sinh ở Tư Thiên Viện Đại Hạ.
Tư Thiên Viện của Đại sở, Đại Chu, Kim Trướng Vương Đình đều có tình huống phát sinh như vậy, mỗi một người phụ trách Tư Thiên Viện đều hít sâu một hơi, cảm khái thế sự vô thường.
Thống kê danh sách tử vong, thống kê danh sách những Nhị phẩm đã chết.
Ổ bên ngoài.
Tất cả những tu sĩ đang cầm danh sách đều chấn động tinh thần, mở danh sách ra thì còn chấn động hơn, bọn họ trợn mắt há hốc mồm nhìn danh sách tên đẫm máu, một màn này chẳng khác gì ác ma tái sinh.
Mỗi một cái tên đẫm máu đều có nghĩa là đối phương đã chết.
Thiên hạ Hoàn toàn chấn động!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK