Chương 426 Thiên địa cao bao nhiêu, Phu tử cao bấy nhiêu (4)
Chuyện này Bọn họ cũng không biết.
Nhưng mà, sự thật nói cho bọn họ biết.
Đẵ chết một Thiên giáp thi, ắt còn có con càng khủng bố hơn!
Oanh!
Cả thủy triều hắc ám đột nhiên tĩnh lại.
Không có bất kỳ một con sóng nào, thủy triều hắc ám như hóa thành một biển chết.
Trên trời, mưa đen giàn giụa như giăng màn giữa trời chậm rãi bị tách ra giữa không gian.
Oanh!
Sau đó,trong lúc tỉm của mọi người đang đập nhanh, dưới thủy triều hắc ám, một khoảng dài rộng mấy ngàn dặm bổng lộ ra một khuỏn mặt.
Khí Tử Lỉnh khủng bố hóa thành gió lốc!
Băng lộ vỡ ra thành mánh vụn, vài cao thủ Nhị phấm còn sót lại căn bản không kịp trốn, đã bị một cái miệng thật lớn há ra nuốt vào trong.
Bổng có một lực hút cực lớn bùng nố, màn mưa đen giàn giụa theo lực hút kéo thành những dòng nước xiết nhanh, đen ngòm, xiên thẳng xuống.
“Thỉ vương?” Hai tròng mẳt vàng kim La Hồng mang theo ý cười nhàn nhạt.
Dòng mưa đen ngòm dằng kia căn bản không có cách nào tới gần thân hình hắn, trong phút chốc chúng tản ra hai bên.
Mà thân hình La Hồng như sử dụng thuấn dỉ, nhanh chóng biến mất.
Lân nữa xuất hiện là bên trên khuôn mặt to lớn.
Làn da nó xám xịt, phụt khí Tử Linh khủng bố rít gào.
“Lão phu chỉ để ý đến nhân gian, địa ngục lão phu không quản “Nhưng Thiên Giáp thi và ngươi đã động đến lão phu, vậy lão phu chỉ có thế miên cưỡng quản một chút”
La Hồng đạm cười nói.
Sau đó, chậm rãi ngồi xuống.
Vươn tay ra, ngón giữa cong lên, nhẹ nhàng gõ.
Đông.
Một tiếng trầm vang lên.
Như một giọt nước rơi xuống hồ nước tĩnh lặng, khiến cho mặt nước nổi lên từng vòng gợn sóng.
Khuôn mặt khổng lồ kia ngừng lại vài giây, ngay sau đó cột nước to phóng lên như một viên đạn pháo, khiến sóng nước sôi trào, bắn một đường vào đáy nước, chớp mắt đã không thấy bóng dáng.
Khí cơ đáng sợ bao phủ cả đất trời trong nháy mắt cũng bị phá hủy.
Mà La Hồng ngồi trên thủy triều hắc ám.
Chậm rãi ngấng đầu, nhìn về phía bầu trời.
Oanh!
Từng gợn sóng mang theo sức mạnh khủng bố càn quét qua không gian
Trận đấu đáng sợ vẩn tiếp tục.
Nhưng, có thế do cảm nhận được Hạo Nhiên chính khí cuồn cuộn, nên tiết tất của cuộc chiến càng lúc càng nhanh.
La Hồng lắc đầu một cái.
Đã ngồi bên ngoài thúy triều hắc ám, sau một lâu, một tiếng thở đài thản nhiên
khuếch tán trong không gian.
Ngay sau đó.
Hai tròng mắt La Hồng chảy ra một dòng kim quang sắc bén, lôi kéo ra một sợi chí vàng.
Thủy triều hắc ám, đất bằng giảm xuống trăm mét.
Mà thân ảnh La Hồng vẫn đứng trên không trung, như ngồi trên cầu vồng cao cao tại thượng trên bầu trời.
La Hồng rơi vào trong cảm giác vô cùng kỳ quái.
Đây chính là ý chí phụ thể sao?
La Hồng cầm thấy dường như mình đang ở một loại trạng thái của giấc ngú nòng, rõ ràng có thể cảm nhận được tất cả mọi thứ ờ bên ngoài nhưng mà lại vẫn cứ giống như là lười biếng không có hơi sức động đậy thân thể.
La Hồng cảm thấy tâm thần của mình đang không ngừng lặn xuống, lặn xuống…
Giống như là chìm vào trong hồ nước, không ngừng chìm xuống nơi sâu nhất dưới đáy hồ, mặc dù như thế nhưng lại không cảm thấy ngạt thờ.
Trong lúc mơ mơ màng màng, ớ giữa một mảnh màu vàng mông lung, La Hồng nhìn thấy chính mình xoay eo, ném mâu, trong nháy mắt xuyên thủng một con Thiên giáp thi to lớn, hình ảnh đó suýt nữa thì làm hắn giật mình tỉnh dậy.
Mẹ kiếp!
Lão tử mạnh như vậy sao?!
Ta là vô địch trong nhân gian rồì sao!
A, hình như đây không phải là ta.
Vậy quên đi.
Đối với hành thi, La Hồng cũng hiểu biết đỏi chút, dù sao hắn cũng đã lợi dụng hành thi để lừa giết không ít cường giả Nhị phẩm.
Dựa theo phân chia về cấp bậc, con Thiên giáp thi này tương đương với cấp bậc Lục Địa Tiên!
Mà giờ khắc này, hắn đang bị ý chí phụ thể lại có thể một chiêu miếu sát đối phương.
Đây chính là… Phu tử sao?!
Hắn biết phụ thể của hắn là phu tử, đây cũng là lần đầu tiên La Hồng ý thức được phu tứ mạnh thế nào.
Lão đầu tử ngày ngày nằm ở trong tiểu
lâu Xuân Phong, pha trà nước sông, ăn dưa phun hạt mạnh đến đáng sợ.
Là tồn tại vô địch đứng đầu nhân gian?
La Hồng hơi kích động, hơn nữa phu tử khống chế cơ thể La Hồng trong tay, làm cho La Hồng trong mơ hồ thật sự có cảm nhận hơi kỳ quái.
Sự khống chế chính khí Trường Hà kia dường như làm cho tu vi Nho đạo của La Hồng vỏ thức có đột phá nho nhỏ.
Uỳnh!
Bổng dưng, La Hồng cảm giác tâm thần của mình chìm vào một chốn hỗn độn.
Ba ngọn phật đăng đang ung dung thiêu đốt, chiếu sáng thế giới tinh thần ý chí của La Hồng.
Thiên Thủ Tà Phật nhìn qua dường như vô cùng cao lớn, nhưng mà dưới sự chiếu rọi của ba ngọn phật đăng lại trở nên vô cùng nhỏ bé.
“Đây là nơi nào?”
La Hồng sững sờ.
“Phàm nhân ngu xuẩn, tiếu La ngu xuấn, đây là biển tỉnh thần ý chí cúa ngươi, là nơi
quan trọng nhất của tu sĩ’
Có tiếng nổ vang trời.
Giống như là trời long đất lở, toàn bộ ý chí cũng đều đang rung động ầm vang.
La Hồng khẽ giật mình bồng nhiên quay đầu, lập tức có một bóng dáng vô cùng cao lớn, cao lớn hơn Thiên Thủ Tà Phật vô số lần vắt ngang trong biển ý chí của hắn, giống như một vị thần đang chống đỡ bầu trời và đất.
Vẻ mặt La Hồng ngây ngẩn ngấng đầu, chỉ có thể thuận theo cơ thể quái vật khổng lồ mà nhìn lên trên thì nhìn thấy hai cái lồ mũi vô cùng to lớn.
Giọng điệu ngu xuẩn, ngữ khí quái dị này chẳng lẽ là Hư Ánh Tà Thần trong Nê Hoàn Cung sao?
La Hồng ngưng mắt.
Tà Thân!
Cơ thể La Hồng hơi căng cứng, đây chính là sự tồn tại vô cùng mạnh mẽ, mặc dù mổỉ lần muốn mượn dùng sức mạnh La Hồng đều mắng Tà Thần này, nhưng mà La Hồng hiểu rõ là Tà Thần rất mạnh.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK