Chương 402 Tà Ảnh Nhị phẩm…
Đứng lên! (3)
Trong Phật ốc, Ngô Mị Nương hoảng hốt, La Hồng không chết, mà ngược lại là Ngò thiên chết?
Bóng đen bao phủ trong lòng nàng từ trước đêh giờ, Ngô Thiên, cứ như vậy mà chết rồi?
Tất cả mọi người có thể nghe được trong tiếng cười thảm thê lương cuối cùng kia của Ngô Thiên là sự không cam lòng và bất đắc dĩ.
Ngô Thiên hận vận mệnh bất công.
Hắn ta rõ ràng có thiên phú và thực lực mạnh mẽ tuyệt đối đến cực điếm, nhưng lại bời xuất thân dòng thứ của Ngô gia mà mất đi tư cách tranh đoạt vị trí kiếm chủ Ngỏ gia.
Mà bây giờ còn là bị La Hồng giết chết, chết thảm trong bí cảnh Địa Tạng.
Lời nói của Ngô thiên trước khi chết như chiêu cáo thiên hạ để cho tất cả mọi người nghe rõ ràng.
Là La Hồng bẫy giết y!
Một tên Tứ phấm bẩy giết Nhị phẩm Địa
Bảng Đại sở!
Mà lời khuyên cuối cùng của Ngô Thiên nói rằng mọi người phải giết La Hồng khỉ thuỷ triều hắc ám rút đi khiến rất nhiều người rùng mình.
La Hồng có thế hành động tự do trong thuỷ triều hắc ám, thậm chí có thể lợỉ dụng hành thi tới để giết người, nếu La Hồng có thế hố chết Ngô thiên, ớ đây ai có thế chống đỡ được để không bị La Hồng hố chết?!
Trong lúc nhất thời, hàn khí lại dâng lên trong lòng mọi người!
Sát khí trong lòng rất nhiều người nhanh chóng bành trướng, trong lòng âm thầm xác định, lúc thuỷ triều hắc ám rút đi cũng là lúc giết La Hồng!
Tình hình nháy mắt vắng lặng lại.
Chỉ còn lại âm thanh kim giáp thi dần theo rất nhiều hành thi đấm cửa Phật ốc.
Nhưng, không có tử khí tỉnh thuần kích thích, những kim giáp thi này cũng không gõ cửa quá kịch liệt.
Cùng lúc đó.
Bên ngoài.
Trên núi Vô Lượng, Vọng Xuyên Tự.
Phía trên Diễn Võ Trường.
Từng vị võ tăng ngồi xếp bằng tạo nên một uy thế Phật vận khống lồ khiến rất nhiều cao thủ Nhất phẩm cũng không dám gây chuyện.
Mà chung quanh Vọng Xuyên Tự, có rất nhiều cao thủ Nhất phấm đang lượn lờ.
Bổng nhiên, trong lòng cường giả Nhất phẩm đêh từ vương triều Đại sớ có cảm giác, gã nâng tay lên, một quyển sách xuất hiện ờ trong tay gã.
Gã mờ ra quyển sách, lật đến Địa Bảng, có thể nhìn thấy trên tên cúa Ngô thiên đệ tam Địa Bảng đã thấm ra máu tươi, hoàn toàn mơ hồ.
Bên ngoài vì điều này mà hoàn toàn ngưng trọng.
“Ngỏ thiên… chết rồi?”
“Không thể tin được… Yêu nghiệt của Ngỏ gia, Ngồ Thiên chết rồi?!”
“Làm sao lạì thế? Ngỏ Thiên chính là đệ tam Địa Bảng, Nhất phẩm bình thường cũng chưa chắc đã là đối thủ của hắn ta, làm sao hắn ta lại chết?”
“Ai giết?”
Một lúc sau có người ân trần nói:
“Nghe nói Ngố Thiên xuống bí cảnh Địa Tạng là để giết La Hồng… Lẽ nào là bị La Hồng giết?”
Không khí toàn bộ Diền Võ Trường tức khắc vì điều này mà cứng lại.
Cái này… có khả năng sao?
Sâu trong bí cảnh Địa Tạng.
Có một đạo bạch quang đang lập loè, đó là một người mặc đạo bào, đạo nhân tiên phong đạo cốt.
Hẳn ta ngồỉ nghiêng trên lưng bạch hạc, bạch hạc đập cánh, bay hết tầng này đến tầng khác, như bay về phía vực sâu vô tận.
Dần dần, ở trong mắt đạo nhân.
Nữ tăng mặc bạch bào ngồi xếp bằng trên một đài sen màu đen hiện ra ớ trong mắt hắn ta.
Thuỷ triều hắc ám chưa rút đi.
Nhưng, đã có xu thế muốn rút đi.
Sau khi kim giáp thi dân theo rất nhiều hành thi phá cửa không có kết quả, có lẽ chúng cảm ứng được thuỷ triều hầc ám sắp
rút nên rối rít rút đi như chưa từng xuất hiện trong đất trời.
La Hồng cảm ứng được hành thi đang rút lui, đau lòng vô cùng, cảm giác như thua lồ mấy trăm triệu, những thứ đó đều là lực Tà Sát đó!
Cả đất trời im ắng.
La Hồng tra xét một phen, sau khi xác định hành thi đều đã rút đi, hẳn phiêu nhiên ra khỏi Phật ốc.
Bạch y trên người hắn tung bay, đạp trên mặt đất lạnh lẽo của cổ Thành.
Trên không trung, thủy triều hắc ám bắt đầu rút lui, lại có từng bông tuyết trắng bắt đầu phiêu đãng rơi xuống.
Chỉ trong nháy mắt đã rơi đầy đất, khiến cho trên mặt đất đều là tuyết trắng xóa.
La Hồng đi tới trước Phật ốc bị kiếm khí san thành bình địa.
Ngô Thiên chỉ còn lại bạch cốt ngồi xếp bằng, thê thảm lạnh lẽo.
Trong quyển sách da người, tên Ngô Thiên cũng biến mất trong cột đối tượng nhằm vào.
Điều này chứng minh Ngô Thiên đã chết thật.
La Hồng cảm khái rất nhiều.
Một Nhị phẩm, còn là một Nhị phẩm xếp hạng ba Địa Bảng vương triều Đại sờ.
Nếu ở bên ngoài, La Hồng gặp phải hắn ta, chết là không thể nghi ngờ.
Nhưng, Ngô Thiên lại bị hắn bẩy giết trong bí cảnh Địa Tạng.
“Cho nên… Vì cái gì mà ngươi phải nhất quyết tiến vào bí cảnh đâu?”
La Hồng lắc đầu.
Kẻ giết người ắt sẽ bị người giết. Nếu Ngô Thiên không nghĩ đến việc giết La Hồng hắn, hắn ta cũng không phải chết.
Đáng tiếc… Sinh mệnh chỉ có một lần, không có nếu.
“Nhị phấm… Không thể lãng phí a”
La Hồng lấy Mặt Nạ Tà Quân ra, đột nhiên đeo trên mặt.
Đối mặt với bạch cốt Ngỏ Thiên đang ngồi xếp bằng, chậm rãi nâng tay lên.
“Không phải ngươi thành quỷ cũng không muốn buông tha cho ta sao?”
■’Vậy thì…”
“Đứng lên!”
Tiếng La Hồng vang lên trầm thấp như ngâm xướng.
Tuyết lông ngỗng bay tán loạn, bay xuống trên bộ xương trắng của Ngô Thiên.
Bạch cốt không hề có động tĩnh.
Quả nhiên, cho dù có mang Mặt Nạ Tà Quân lên, muốn triệu hoán Tà ảnh tu sĩ Nhị phẩm vẫn rất khó, hắn đã cố hết sức.
La Hồng hít sâu một hơi, thử lại một lần nữa.
vẫn thất bại.
Sau ba lần thất bại liên tục sẽ khỏng có cách nào triệu hoán vong linh tà ảnh nữa.
Nên đối với lần thứ ba, La Hồng cũng không ôm kỳ vọng gì.
Vào lúc La Hồng ngấm xướng.
Sâu trong bí cảnh Địa Tạng.
Hàng mi cong cong của vị nữtăng ngồi xếp bằng ớtrén đài sen kỉa khẽ run rẩy, ngay sau đó, nàng chậm rãi mờ mắt.
Trong mắt phản chiếu hành vi của La
Hồng.
Nữ tăng cười, hai má lúm đồng tiền tựa hoa nờ rộ, nàng vươn một ngón tay điếm một cái trên không trung.
Ong…
Trên đường dài, cổ thành có tuyết.
La Hồng mang mặt nạ Tà Quân, tóc bạc bay bay, hắn vốn không ôm hy vọng gì lại trợn mắt há hốc mồm nhìn một bóng dáng màu đen, chậm rãi bò dậy từ trong bóng bộ xương trắnq của Nqô Thiên.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK