Chương 430 Nếu như ngã phật là khố vậy ai độ chúng sinh? (1)
Phụ thể Nữ Đê’Đại sớcúa Ngô Mị Nương ngoái nhìn.
Gia Luật Sách với áo giáp màu vàng vỡ vụn ớ trên người cũng quay đầu nhìn.
Bên trong đôi mắt màu vàng của hai người đầu tiên là bình tĩnh, sau đó dần dần rung động giống như là cục đá rơi vào trong mặt hồ yên tĩnh, khiêu động lên gợn sóng đầy mặt hồ.
Một đường ánh sáng được chém ra giữa trời đất!
Toàn bộ Địa Tạng Bí cảnh, dường như cả Địa Ngục đều bị một kiếm này cẳt ra, ánh sáng rực rỡ trắng xóa óng ánh vô cùng chói mắt.
Một kiếm của phu tử chém ra ánh sáng rực rỡ cả trời đất.
Lúc này hai người mới hiểu rõ hoá ra phu tử đã giơ cao đánh khẽ với họ rồi, chỉ dựa vào ý chí phụ thể phu tử của La Hồng đã có thế thể hiện ra sức chiến đấu kinh khủng như vậy, nếu như muốn diệt ý chí phụ thể là họ thì sợ là vô cùng dề dàng.
“Mạnh quá”
Bên trong đôi mắt màu vàng cúa Ngô Mị Nương hiện ra sự rung động.
Nhưng mà nàng ta nghĩ lại lời mà phu tử đã nói thì lại không khỏi khẽ cười.
“Cho dù ngươi là người đứng đầu vò địch ở nhân gian nhưng mà vận mệnh của nước Đại Sờ ta lại không thể quyết định chỉ dựa vào lời nói của ngươi.”
Ngươi nói Đại sở gặp tai ương thì sẽ gặp tai ương sao?
Nữ Đế Đại Sở nhìn người mặc đồ màu trắng ở trên bầu trời thật sâu.
Sau đó không chút do dự quay người bỏ chạy.
Nàng ta lướt qua thủy triều hắc ám vô biên vô tận thì nhìn thấy con đường băng tinh tàn tạ tràn đầy mùi máu nồng đậm, cùng với hơi thờ chết chóc vỏ cùng võ tận.
Cao thủ Đại sở lần này đì vào Địa Bảng Bí Cảnh hầu như đã chết sạch.
Nhưng mà khuỏn mặt của Ngỏ Mị Nương không có thay đổi quá lớn, nàng ta xé rách thủy triều hắc ám tạo ra một khe rãnh, cơ thể lao về phía bên ngoài thành Tân
Quảng.
Phụ thể Gia Luật A cổ Đóa của Gia Luật Sách cũng như vậy, ớ phía dưới có không ít người chết là Nhị phẩm trên Địa Bảng của Kim Trướng Vương Đình nhung mà ông ta không xen vào.
Người hạ lệnh cho Nhị phẩm của Kim Trướng Vương Đình đến đây không phải là ông ta, ông ta chỉ vì cầu xin sức mạnh ẩn giấu trong Xá Lợi để trợ giúp ông ta tạo nên cơ thể Võ Tiên, đáng tiếc là không mượn được lại còn bị đánh cho một trận.
Đối với việc Nhị phẩm Địa Bảng của Kim Trướng Vương Đình đã chết, Gia Luật A cổ Đóa khẽ than nhẹ, trong lòng càng thêm coi trọng La Hồng.
Kẻ này đồ sát Hoàng Bảng ớ bên trong Thiên Cơ Bí cảnh.
Bây giờ lại đồ sát Địa Bảng ở bên trong Địa Bảng Bí cảnh…
Thật sự là một kẻ đồ bảng chuyên nghiệp!
Không hố là do Hóa Long Kiếm Trần Thiên Huyền dạy dỗ ra.
Ồn ào!
Hai người lướt qua thủy triều hắc ám mà khỏng quay đầu lại, họ biết một kiếm này cúa phu tử nếu như chém trúng người nào bị thì sợ là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Cả hai rơi vào bên trong thành Tân Quảng, chỉ lướt qua con đường lớn ớ trong thành là đã đến cửa thành.
Quý Bà cầm đèn lồng bằng da màu xanh nhìn chằm chằm hai người, hai con ngươi màu vàng của hai người cũng nhìn chằm chằm Quỷ Bà.
Quỷ Bà cảm nhận được thực lực dũng mãnh của hai người thì thầm trầm cười rồi nghiêng người thu hồi đèn lỏng.
Hai người này là do vị kia thả đi, bà ta cũng không cần thiết phải ra tay, khiến cho vị kia có ấn tượng không tốt.
Mặc dù Quỷ Bà cảm thấy nếu như mình thật sự đánh nhau thì vẫn có thể bức bách một trong hai người này giao phí ra khỏi thành.
Mặc dù có thể nhưng không cần thiết.
Ngô Mị Nương và Gia Luật Sách không có ở lại lâu, khi sức mạnh cúa ý chí phụ thể sắp biến mất nhanh chóng lướt ra ngoài bí
cảnh.
Uỳnh!!!
Giữa trời đất chỉ còn lại có một luồng kiếm quang.
Óng ánh giống như muốn bổ ra một vùng tăm tối bao phủ quanh Địa Ngục.
Ố phía dưới, mặt ngoàỉ của thủy triều hắc ám nổi lên một vết nước màu đen giống như là một chiếc xuồng lướt qua bên ngoài với tốc độ cực nhanh chỉ để lại một làn sóng trắng xóa, toàn bộ thủy triều hắc ám đều bị chém thành hai nửa.
Mà giữa trời đất cũng có một luồng ánh sáng trắng.
Trời, đất, thủy triều hắc ám đều bị đánh mở ra.
Không thể ngăn cản lại được.
Mục tiêu của kiếm này là Vân Trùng Dương, cảm nhận được điều này làm cho y ngạt thở, Vân Trùng Dương liên tục gầm thét.
Phu tử muốn để nhân gian vô tiên.
Ngay cả chuyển thể thiên nhân là y cũng không được tồn tại?!
Ngang ngược!
Tại sao ngươi lại ngang ngược như vậy chứ?!
Vân Trùng Dương gầm thét, y chưa từng trực tiếp ra khỏi Thiên Môn, y lựa chọn chuyến thế mà tại sao vẫn bị chém?!
Đối mặt với một đường kiếm mang dường như được kết nối với cả trời và đất, giống như một con suối nhỏ được hình thành bời Chính Khí Hạo Nhiên nhỏ giọt khắp trời và đất.
Trời và đất giống như một trang giấy bị cắt từ ờ giữa ra ngoài.
Mặc cho Vân Trùng Dương ngăn cản nhưthế nào, dù cho hư ảnh tiên nhân lại lần nữa hiển hiện ờ phía sau y, dù cho quang huy ý chí của Thiên Môn tràn đầy, từ cánh tay nhỏ thô to lập tức tăng vút thành cây cố thụ dày nhưng vẫn cứ bị một kiếm này chém.
Dường như ở trước một kiếm này của Phu tử không có bất kỳ thứ gì có thể ngăn cản.
Cơ thể Vân Trùng Dương cũng giống như trời đất bị chia làm hai, từ giữa đầu lông mày bắt đầu bị cắt đôi theo chiều dọc.
Vô số giọt máu màu vàng bắn ra như gỉó
bão rơi xuống dưới.
Vân Trùng Dương vẵn không thể tin được.
Y thân là tiên nhân chuyển thế, bây giờ ý chí trở về thế nhưng lại vần bị chém giết hời hợt như cũ.
Y biết phu tử ờ nhân gian rất ngang ngược.
Nhưng mà y không ngờ… Lại ngang ngược như vậy.
Mưu đồ chuyến thế lúc này không thế quay đầu đươc nữa.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK