Mục lục
Thần Cấp Kẻ Phản Diện - La Hồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 428 Chém một đường ánh sáng (2)
Mà lúc này.
Quỷ Bà canh giữ ờ cửa thành nờ nụ cười thâm trầm, đèn lồng lục quang trong tay sáng rõ, chuẩn bị thu phí ra khỏi thành.
“Không cần phải chạy! Phu tử… Cũng là thầy của Tỉêu Nhị Thất ta!”
Tiêu Nhị Thất đang bị khiêng tỉnh thần phấn khởi gào thét.
Cả người Quỷ Bà run lên nhìn lướt qua Tiêu Nhị Thất rồi lại liếc mắt nhìn nơi sâu thẳm trong thành Tân Quảng.
Bên trong đôi mắt đúng là toát ra vé sợ hãi.
Sau đó bà ta yên lặng thu hồ ỉ đèn lồng, đế Nhị phấm cúa Tiêu gia và Tiêu Nhị Thất nhao nhao ra khỏi bí cảnh…
Bà ta vẫn phải nể mặt vì đó là đệ tử của người kia.
Mặc dù người đó chỉ quan tâm đến nhân gian, nhưng nếu như người đó thật sự muốn chạy tới đánh chết bà ta, hình như cũng sẽ không quá phiền phức.
Cho nên Quỷ Bà xem như không nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Tùỵ ý đế một đám Nhị phẩm của Tiêu gia khiêng Tiêu Nhị Thất đang kêu khóc thê lương rời khỏi thành Tân Quảng.
Mà bà ta lại quay đầu nhìn về phía nơi sâu thẳm trong bí cảnh, đôi mắt già nua thâm thúy ẩn ẩn phản chiếu trận chiến đấu đáng SỢ.
Tóc xanh bay lên.
Nữ Bồ Tát bước chân trần lên không trung, giữa lòng bàn tay có vô số Phật quang nổ tung giống như là một thanh kiếm mang ngút trời xé tan bóng đêm chiếu sáng khắp nơi trên mặt đất.
Mà ớ xung quanh nàng có năm cường giả đang vây đánh, khí cơ ngang ngược chấn động hư không.
Vé mặt của Địa Tạng Bồ Tát xỉnh đẹp, dù là đụng phải vây đánh, nàng vẫn bình tĩnh như cũ, quanh thân nàng có vô số Phật quang đang chiếu sáng khắp nơi, vô số phật ảnh đang lóe lên.
Phụ thế Gia Luật A cổ Đóa của Gia Luật Sách, nhục thân khuấy động lên gợn sóng
không gian kỉnh khủng, có sức mạnh kinh thiên động địa được thêm vào trên người ông ta, có một bộ giáp trụ khí huyết sắc vàng bao trùm thân thế vô cùng kiên cố.
Thế nhưng lại bị Địa Tạng Bồ Tát nhẹ nhàng khẽ vổ nhẹ, nhanh chóng bị nổ tung, lạỉ lần nữa bị thổi bay ra ngoài.
Phụ thế Nữ Đế Đại sớ của Ngô Mị Nương cũng không nghiêm túc ra tay mà thả long một tay ờ phía sau, một cái tay khác hiện lên năm móng vuốt treo ớ trước người, điều khiến chuôi Long Tước kiếm tỏa ánh sáng vàng ra bốn phía.
Long Tước kiếm gào thét giống như sấm sét màu vàng giữa trời đất, lỏi cuốn theo uy năng đáng sợ.
Mỗỉ một lần Long Tước bay lượn đến, cho dù là Địa Tạng Bồ Tát cũng không muốn cứng đối cứng với nó.
Địa Tạng Bồ Tát khẽ vặn eo, áo cà sa bay lên, nhấc nhẹ đôi chân trần giống như vũ giả tuyệt thế, lại giống như nữ thần tuyệt diềm bay lượn lên trời.
Nàng liên tục né tránh Long Tước kiếm đang bay lượn đến.
vé mặt xinh đẹp vần duy trì bình tĩnh như
cũ.
Một bên khác, Tà Phật Tử thi triển không phải là phương thức chiến đấu của phật môn mà là ngưng tụ một thanh đao, đao mang khỏng ngừng chém xuống xé rách ra một khe rãnh nhìn thấy mà giật mình.
Đôi mắt màu vàng của Ngô Mị Nương đang nhìn chằm chằm, một bên khác Vân Trùng Dương cũng đang nhìn chằm chằm, còn có phụ thế lão thiên sư Long Hổ Sơn của Hồng Bách Uy cũng đều đang nhìn chằm chằm.
Họ muốn từ thủ đoạn của Tà Phật Tử để xem rốt cuộc phụ thể của Tà Phật Tử là ai.
Thế nhưng lại phát hiện cán bản là khồng có cách nào từ trong thủ đoạn chiến đấu của Tà Phật Tử suy đoán ra ý chí phụ thể của y là ai.
“Sẽ là ai chứ? Loại thủ đoạn này dường nhưcũng không phải là Hạ Hoàng…”
Ngô Mị Nương chắp tay, bàn tay khẽ lật, Long Tước kiếm gào thét ờ quanh người nàng ta cuốn lên một mảnh lại một mảnh sấm sét màu vàng.
Hai con người màu vàng cúa nàng ta và đôi lông mày nhíu lại.
“ý chí phụ thể chỉ có sư môn truyền thừa, hoặc là có quan hệ huyết mạch mới có thể thực hiện được… Cái tên Tà Phật Tử khổ tâm chính là con tư sinh của thái tử, chẳng lẽ lại là Hạ Cực?”
“Không đúng, mặc dù thái tử Hạ Cực ẩn núp sâu, nhưng mà không có khả năng có thực lực như thế này”
ỗ phía xa, phụ thế lão thiên sư Long Hố Sơn trong thân xác Hồng Bách Uy cười nói.
Hai con ngươi cúa Hồng Bách Uy cũng là màu vàng, Ngô Mị Nương cũng vậy, hai người mặt đốỉ mặt dường như cũng thấy được sự nghi ngờ trong mắt của nhau.
Đó chẳng lẽ thật sự chính là Hạ Hoàng sao?
Nếu như là Hạ Hoàng… Không cần thiết phảỉ ẩn úp thủ đoạn tấn cồng thảo phạt của bản thân mớì đúng.
Bốp bốp bổpí
Một bên khác, chủ lực đang tấn công thảo phạt Địa Tạng Bồ Tát chính là Vân Trùng Dương, vị chuyển thế tiên nhân này cũng
không phải là ý chí phụ thể, mà là tiếp dẳn sức mạnh bên trong Thiên Môn cưỡng ép bùng nổ ra thực lực mạnh mẽ.
Phụ thế lẵo thiên sư của Hồng Bách Uy làm ra tư thái vuốt râu, đáng tiếc Hồng Bách Uy khống có râu ria cho nên õng ta vuốt trúng một vùng không khí lạnh lẽo.
Ông ta cười nói: “Vân Trùng Dương chính là tiên nhân chuyển thế cúa Côn Luân Cung, thiên nhân của Côn Luân Cung ờ phía sau Thiên Môn nắm giữ bí mật trường sinh, bất tử bất diệt, mà ngươi bỏ ra cái giá lớn như thế để chuyển thế vào nhân gian, xem ra… Mục đích chính là vì đất này có giấu truyền thừa”
Hồng Bách Uy với hai con ngươi màu vàng mớ miệng.
Chiêu của Vân Trùng Dương và Địa Tạng Bồ Tát va chạm với nhau, tiên khí lượn lờ bị đấy ra vài trám mét.
Sắc mặt bình tĩnh nhìn Hồng Bách Uy.
“Đừng nói là tâm tư của ta không đơn thuần”
“Tu vi tám nghìn năm của Địa Tạng Bồ Tát hóa thành một viên Xá Lợi, bây giờ là lúc nàng suy yếu nhất, nếu không các ngươi sẽ
xuất hiện nơi này sao?”
“Nếu là lúc Địa Tạng Bồ Tát hưng thịnh nhất, ai trong các ngươi sẽ dám đến chứ?”
Vân Trùng Dương thản nhiên nói.
Sau đó hai chân đạp lên không trung, dường như là đang giẫm lên đám mây hóa thành một đạo tiên tung vắt ngang qua, vô số tiên khí trong chốc lát hóa thành tấm lụa cứng ngắc, bộc phát sức mạnh kỉnh khủng, đánh về phía Địa Tạng Bồ Tát tóc xanh.
“Đúng vậy, chúng ta cũng không ngờ…La Hồng lại có thế gõ vang tám trăm mươi mốt tiếng chuông, mờ ra bí cảnh Địa Tạng.”
Hồng Bách Uy với đỏi mầt màu vàng lắc đầu nói.
“Điều này sớm hơn mười năm so vớì tính toán thôi diễn thiên cơ của lão đạo…”
“Hơn nữa người gõ chuông Cũng
không đúng, theo như lão đạo suy tính thiên cơ, người gõ vang tám mươi mốt tiếng chuông hẳn là Vân Trùng Dương ngươi mới đúng”
Một bên khác, cả người Gia Luật Sách mặc áo giáp màu vàng lại lần nữa hoành khống mà lên, nhưng mà lại bị Địa Tạng Bồ
Tát chỉ ngón tay một chút bèn bay ngược ra.
Dường như người ờ đây cũng không quá coi trọng hắn.
Mặc dù thực lực không tệ, nhưng mà Võ tu…Ha ha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK