Chương 407 Bồ Tát mọc tóc (1)
La Hồng vốn định mắng nàng thò tục bất kham, nhưng, La Hồng lại không thể đảm bảo hắn có thể ngăn cản còng phạt đáng sợ do gần trăm tên Nhi phấm trước mắt hình thành.
Cục diện này thật sự có thế gọi là trước có lang, sau có hổ.
Cảm nhận được năng lượng đáng sợ dao động phía trên đài sen màu đen, La Hồng cảm thấy chủ nhân đài sen này nếu muốn diệt hắn, chắc chỉ cần một giây.
Mà trong vòng một giây này, La Hồng đã đưa ra quyết định.
Tu!
Một chữ đây bất đắc dĩ cúa La Hồng.
Chuyện này lại cho La Hồng một bài học lớn, thân là nam nhân ờ bên ngoài nhất định phải bảo vệ bản thân thật tốt.
Oanh!
Phía trên đài sen màu đen đột nhiên phát ra một đạo Phật quang.
Lực kéo mạnh mẽ, nháy mắt kéo La
Hồng ngã trên đài sen.
Phật quang mạnh mẽ bùng nổ, rọi sáng toàn bộ thành Tân Quảng, mổi một đạo phật quang như một lưỡi dao vô cùng sắc nhọn, như muốn cắt mây, chém trời.
Vẻ mặt của rất nhiều cao thủ Nhị phấm đang đuổi giết La Hồng ngay lập tức biến đổi.
Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Tà Phật Tử cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, gã cảm nhận được hơi thớ trên đài sen màu đen kia, thần sắc đại biến.
Đó là một cổ lực lượng vĩ ngạn, không cho phép nghi ngờ.
Đừng nói là Tà Phật Tử, cho dù có cộng thêm toàn bộ cường giả ớ đây sợ là cũng không thể đối chọi với sức mạnh này.
■’Chân Phật sao?!1’
Ngược lại, Tà Phật Tử hít một hơi thật sâu.
Trong bí cảnh Địa Tạng có Chân Phật?
Chẳng lẽ là vị Địa Tạng Bồ Tát, người đã thể nhất định phải thành Phật trong lờỉ đồn vần còn sống sao?
Tà Phật Tử là Phật tử trong Vọng Xuyên
Tự, hiến nhiên gã sẽ biết về Địa Tạng bí cảnh nhiều hơn so người thường.
Nghe đồn, người sáng lập ra bí cảnh Địa Tạng, lấy thân hóa bí cảnh, trấn áp sinh linh đáng sợ, nghe đồn Địa Tạng Bồ Tát không bao giờ chết.
Mà giờ đây, Tà Phật Tử có thể xác định Địa Tạng Bồ Tát Thật sự không chết!
Tám ngàn năm a!
Một lão quái vật sống tám ngàn năm!
Trong lòng Tà Phật Tử run rây.
Những người khác còn không hiểu đài sen màu đen kia xuất hiện đại diện cho điều gì, nhưng sao Tà Phật tử lại không hiểu cho được.
Luu Ánh mắt của Tà Phật Tử hiện lên vẻ nghiêm trọng, gã nhanh chóng lui về phía sau, tăng bào trắng tung bay, cao thủ Nhị phẩm chung quanh không ngừng lao đến bên người gã.
Mà gã lại lui về phía sau như hạc trắng sải cánh.
Oanh!
Nháy mắt, còng phạt của một tên Nhị
phấm che khuất bầu trời, rơi xuống phía trên đài sen màu đen kia.
Phía trên đài sen màu đen, từng lá sen đen vươn lên, hóa thành Phật quang chói lòa.
Sau đó, nhũng lá sen đó lần lượt rụng xuống.
Giống nhưthanh kiếm sắc nhọn nhất thế gian, chợt nó vụt ra, xuyên qua cả đất trời, tại một khắc này, trời và đất như bị cắt, rơi rớt tan tác!
La Hồng ngồi phía trên đài sen, chỉ cảm thấy đến một sức mạnh khủng bố trào dâng từ dưới đài sen.
Trong phút chốc, cánh sen hóa thành phi kiếm.
Phụt phụt!
Tại một khắc này, từng tên cao thủ Nhị phẩm tấn công đài sen lần lượt bị cánh hoa sen biến thành phi kiếm chém nát.
Có và ì tên yếu ớt liền bị phi kiếm chém thành một đám máu ngay tại chồ.
Mà một ít người tỉnh mắt, nhanh chóng bay lùi lại phía sau, tránh được sát phạt trí mạng, nhưng cũng được nếm dư vị thân thể bị chặt đứt, máu tươi bay tung toé.
Trong thiên địa, phảng phất có một khúc bi ca, Phạn âm ngâm xướng khiến lòng người không khỏi xót xa.
Tuyết trắng bay bay, dính một lớp máu biến thành tuyết màu máu.
Dưới ánh Phật quang chiếu rọi cả đất trời như sinh dị tượng.
Mà La Hồng ngồi ngay ngắn trên đài sen màu đen, chuông phật nhỏ trong đan điền không chịu khống chế mà hiện trên đỉnh đầu hắn, lắc lư, vang vọng.
“Đây là cái gì?!”
“Uy lực bậc này, lực lượng sát phạt bậc này! Lục Địa Tiên, là Lục Địa Tiên!
“Thật đáng sợ, chỉ nhẹ nhàng quét qua, Nhị phấm Địa bảng đã nổ thành một đám máu, rốt cuộc đây là cái gì?”
Một tên cao thủ Nhị phẩm nhanh chóng lùi lại phía sau vài trăm thước, nhìn La Hồng ngồi xếp bằng trên đài sen phía xa xa, hiện lên vẻ khó tin và kinh ngạc.
Gương mặt tuấn dật của Tà Phật Tử nhìn chằm chằm vào La Hồng trên đài sen.
“Chân Phật tiếp dân Bần tăng nói
không sai, thí chủ La Hồng là người mớ ra bí
cảnh Địa Tạng, truyền thừa bí cảnh Địa Tạng quả nhiên sẽ ưu tiên suy xét hắn”
Tà Phật Tử nói.
Mà trong lòng những người khác cũng chấn động mạnh, bắt được trọng điếm.
Truyền thừa Địa Tạng?!
Chẳng lẽ La Hồng muốn có được truyền thừa Địa Tạng?
Mẹ nó, mới tiến vào bí cảnh được bao lâu a Thời gian mớỉ vừa tròn một ngày
thôi, thuỷ triều hắc ám còn mới đến một lần.
Bí cảnh Địa Tạng, đại bí cảnh bậc này, mỗi lần mờ ra ít nhất phải một tháng đấy?
Giờ đây, mới qua một ngày La Hồng đã được truyền thừa Địa Tạng chọn?
Rất nhiều cường giả Nhị phẩm tức giận, âm thầm mắng trong lòng.
Tên khốn này cũng may quá đi?!
Hay là nói, thằng nhóc này bật hack?
Chẳng lẽ, truyền thừa Địa Tạng tạo ra cho hắn à?
Rất nhiều người không cam lòng, cũng có rất nhiều người không phục!
Lại càng nhiều người đỏ mắt ghen tị.
Phật, bất công!
Oanh!
Đài sen màu đen phá ra thành một cái thông đạo, trên con đường này, có Phật quang soi đường, như có ba nghìn Phật đà tư thái khác nhau, dẫn dắt La Hồng lao vào chồ sâu trong thành Tân Quảng.
“Nghe đồn tuy Địa Tạng Bồ Tát chưa ngưng tụ được thân thế của Chân Phật, nhưng đã ngưng tụ được 99 viên Bồ Tát Quả, thực lực của nàng mạnh vô cùng, còn tu hành công pháp đỉnh cấp của thiên hạ (Địa Tạng Kỉnh}, dựa vào cáì gì mà truyền thừa của nàng dề dàng định chủ như vậy?”
“Phật đã nói người người dựa vào duyên số, chúng ta có thể vào được bí cảnh Địa Tạng cũng tính là người có duyên, vậy sao đến cơ hội tranh đoạt cũng không cho đã định chủ?
Ị?
“Chẳng lẽ thiên mệnh nhìn trúng La Hồng, chúng ta không có một chút cơ hội nào sao?”
Tà Phât Tử nói.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK