Chương 376 Một tay gõ chuông Phật ngàn năm (3)
Hư Ảnh Thánh Nhân đứng phía sau La Hồng.
Võ đạo cùng khí huyết sôi trào đã tản đi, lúc này chỉ lấy tu vi nho đạo để gõ chuồng.
Nho đạo Ngũ phẩm, vấn tâm.
Trong phút chốc, La Hồng như một mãnh thú cuồng bạo, hóa thành thư sinh nhẹ nhàng nho nhã.
Ánh sáng thánh nhân rực rỡ, khí Chính Dương tràn ngập trên đỉnh đầu La Hồng, chữ “Chính” dày đặc như khổng tước xòe đuôi.
Sau đó, La Hồng nâng tay lên, tạo thành gõ chỉ (1).
(1) Động tác gõ như gõ cửa.
Hư ảnh Thánh nhân cũng đưa tay, gồ chí.
Thánh nhân hướng tay gõ vào chuồng Vạn Phật!
Đỏng Nho mỏn thánh gõ chuông
Phật môn!
Tiếng chuông lớn nổ vang trong Diền Võ Trường, sóng khí lấy chuông Vạn Phật làm
trung tâm, tản ra xung quanh.
Trên Diền Võ Trướng, vô số tăng nhân không thế đứng yên.
La Hồng dùng tu vi võ đạo trấn áp võ vận, giờ lại lấy nho đạo trấn áp Phật vận, thật sự chấn động thiên hạ!
Hiện giờ, đã không còn quan hệ với tu vi, mà là dùng sức mạnh chính thống mà gõ chuông.
Tăng nhân Diễn Võ Trường đều là võ tăng, sắc mặt bọn họ kích động đến đỏ bừng, chỉ có khoanh chân ngồi mới có thế chống đỡ được sóng chuông cuồn cuộn .
Tiếng chuông hùng hồn chảy vào bầu trời, tiếng chuông tràn ngập dương cương như gột rửa tà ác trong lòng người, dưới tiếng chuông này, một ý niệm tà ác cũng khỏng thể nảy sinh!
Khổ Nguyệt kích động vô cùng, tăng bào màu trắng trong gió không ngừng tung bay.
“La Hồng công tử là người chính nghĩa trong sáng mớì có thể gọì thêm hư ảnh thánh nhân ra, mới có thế gõ tiếng chuông mạnh mẽ vang dội cả đất trời như vậy.”
“Công tử Đại thiện”
Mà điều này mới chỉ bắt đầu.
Khí Chính Dương trên người La Hồng càng thêm lộng lẩỵ.
Hư ảnh Thánh nhân mang theo nét tươi cười nhàn nhạt, cười như chấn động cả đất trời.
Giơtay liền gõ.
Đông đông đông đông — Bốn lần vang liên tục, mênh mông cuồn cuộn, như sóng trong biển, tản mác về rìa thế giới.
Võ vận bốn lần, hư ảnh thánh nhân năm lần.
Chuông Phật vang lên chín lần!
Toàn bộ Diền Võ Trường, những tăng nhân có mặt trợn mắt há hốc mồm, mấy ngàn võ tăng đang cố thủ dưới đất, mồ hôi chảy đây lưng.
Viên Thượng đại sư trợn mắt há hốc mồm, thế này đã đạt tới trình độ của ông
ta rồi sao?
Khổ Nguyệt lại cuồng nhiệt đầy mặt.
Tắc Hạ Học Cung.
Trong tiểu lâu Xuân Phong, Phu Tửtrên ghế bập bênh từ từ mở mắt, khóe miệng
mang nét cười.
Trong gác chuông Thánh nhân, Lý Tu Viền tay áo rộng tung bay, vừa đưa tay nắm lại, lại thấy chuông thánh nhân kia tự vang.
Đại Hạ, thành Thiên An.
Thái Tử đầu tóc toán loạn, quần áo rộng thùng thình, đế chân trần, nhắm mắt lại, nghe trong không khí tiếng chuông rất nhỏ.
“Có người gõ chuông Vạn Phật vang lên chín lần
“AỈ2”
Thiên Cực Cung.
Sâu trong cung điện đang đóng chặt, loáng thoáng có một đôi mắt mở ra.
Liếc mắt một cái qua Vọng Xuyên Tự cách mấy ngàn dặm, thấy được phật quang tỏa đây trời kia.
“Phật vận và võ vận ngàn năm của Vọng Xuyên Tự, La gia
Ngay sau đó, đòi mắt một lần nữa nhắm lại, như chưa bao giờ mờ ra.
Vọng Xuyên Tự, Diễn Võ Trường.
Tiếng chuông không ngừng.
Tiếng chuông vang chín lầnĩ
Nhưng vần chưa kết thúc, còn ngân vang!
Trên Diền Võ Trường.
Mấy ngàn võ tăng nhìn chằm chằm thân ảnh trước chuông Vạn Phật kia, trong ánh mắt mang theo sự không thể tin được, cùng với run rây.
Pháp La đại sư chắp tay hành lề, trên mặt Viên Thượng đại sư tràn đầy chua xót.
“Không nghĩ tới, La thí chủ có thể gõ chuông vang chín lần một cách dễ dàng như vậy”
“Hơn nữa, xem sức mạnh của La thí chủ, thì vẫn có thể tiếp tục gõ chuông
Viên Thượng đại sư cảm khái, bới vì dù ông ta có đi lên gõ chuông thì nhiều nhất cũng chỉ gõ chín lần, hơn nữa tiếng chuông thứ chín vang lên, tuyệt đối không được dày và tròn trịa như La Hồng làm.
Hòa thượng Khổ Nguyệt cũng dựng thẳng độc chưởng, trên mặt mang theo nét cười.
Sự kính nế đối với La Hồng càng thêm như nước sồng dâng trào, hồi tưởng lại một
loạt sự tình mà La Hồng gặp phải, Khố Nguyệt hiếu rõ, La Hồng chính là người trong lòng có chân Phật.
Cho dù hắn tắm mình trong tàn sát, nhưng trong lòng có Phật, cũng có thế làm cho vạn vật bất xâm.
Khó trách có thể trờ thành đệ tử của Phu Tử.
Tiểu tăng quả nhiên không nhìn lầm ngươi.
Ba người đều tụng niệm phật hiệu.
“Ađi đà phật”
“Thiện tai”
Chuông Vạn Phật.
Thánh nhân gõ vang chuông Vạn Phật, làm La Hồng phấn khích, hắn cảm thấy tu vỉ Nho đạo của bản thân đã có tiến bộ không nhỏ.
Nhưng, Hư Ánh Thánh Nhân bắt đầu dần bình tĩnh, hư ảnh phía sau biến mất, trở về trong đan điền.
Hư ảnh Thánh nhân rất bình thản, chỉ gõ chuông năm cái, rồi không tiếp tục nữa.
Kết thúc rồi sao?
Đương nhiên là không, La Hồng đột nhiên trợn mắt, trên người lại có biến hóa.
Trong đan điền, ma kiếm Atula đang nằm ngang, không hề lấy việc hút khô La Hồng để trả giá nhưng lại có động tĩnh.
La Hồng mở mắt.
Phía trên đỉnh đầu hắn, có bóng hình xỉnh đẹp chuyển động, một bóng hình xinh đẹp tay cầm ma kiếm đỏ đen đan xen
Ma khí cuồn cuộn.
Đây không phải là một thanh kiếm bình thường.
Trong lòng La Hồng có vài phần kinh ngạc, không nghĩ tới ma kiếm Atula cũng chạy ra xem náo nhiệt.
Nhưng náo nhiệt này có cái gì hay để xem?
Ngươi là ma kiếm Chuông này là
chuông Vạn Phật a!
Không sợ bị tiếng chuông Phật trấn áp sao?
Trong lòng La Hồng khó hiểu, nhưng khi ma kiếm Atula hiện lên, bên trong chuông Vạn Phật lại không hề phát ra lực lượng áp
bức như La Hồng tướng tượng.
Bóng hình váy đỏ xinh đẹp, tay cầm ma kiếm Atula, nâng cẳm lên, có chút cao ngạo nhìn chuông Vạn Phật.
La Hồng mặc kệ, nếu còn có thế gõ, vậy hắn tiếp tục gõ!
Oanh!
La Hồng cất bước ra, kiếm khí trong kinh mạch trong nháy mắt bị ma kiếm Atula điều động.
Đây là chí là kiếm khí đơn thuần, có điều, trong phút chốc, kiếm khí trào dâng, như muốn làm La Hồng nô’ tan xác.
Kinh mach như bị vô sổ kiếm khí cắt.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK