Chương 337 Lão tử huy kiếm phá giáp 1806! (1)
Tên đà chủ phân đà đang bị bóp cổ… sũng sờ.
Sau đó, hắn ta dè dặt lên tiếng, da mặt cũng run rẩy theo.
“Lão già ngài… Tiếp tục cười đi?”
Tên đà chủ phân đà vắt hết óc nhớ lại, dường như… Vừa rồi hắn ta chí mắng La Hồng có một câu.
Đó chính là… Cười cái rắm.
Đôi mắt màu tím của La Hồng hiện ý cười.
Mà nụ cười này cũng đã trở thành ký ức dừng lại vĩnh viễn của tên đà chủ phân đà này.
Khoảnh khắc tiếp theo.
Tên đà chủ phân đà bị La Hồng bóp cố, thân xác từ đây dặn trớ thành khò quắt, sau đó thì trớ thành thây khô…
Cuối cùng tan thành tro bụi.
Một tấm tà lệnh màu vàng ờ trong ngực hắn ta rơi ra, soạt một tiếng hoàn toàn vỡ vụn.
Từ đó có một ngàn tia sáng màu đen thâm thúy trong nháy mắt bùng nổ giống như là mưa hoa lê, trong chốc lát bị La Hồng thôn phệ.
Sau khi bóng tối lên đến cực điểm thì hóa thành ánh mặt trời chói chang, rực rơ đến mức tỏa ra hào quang!
Bên trong phủ thành Giang Lảng.
Sắc mặt Ngụy Thiên Tuế đang giao chiến với Viên Thành Cương, Tư Đồ Vi hơi thay đổi.
Trên thực tế, không chỉ có lão ta.
Tất cả cường giả cao phẩm đang giao đấu đều dừng động tác lại, nhao nhao quay đầu nhìn về phía ngoài thành.
“ý chí phụ thể?!”
“Ai lại có ý chí mạnh như vậy?!”
“Trần Thiên Huyền? Không… Không có khả năng! Là vị Lục Địa Tiên nào sao?!”
Từng cường giả cao phẩm cảm nhận được khí tức kinh khủng thì sắc mặt hơi thay đổi.
Biến cố này có mấy phần kỳ lạ và kinh hãi.
Ngoài thành… Xuất hiện biến cố!
Khí tức của vô thượng tôn quý như thế này. chẳng lẽ là Lục Địa Tiên xuất thế sao?
Nghe nói Trần Thiên Huyền đánh một trận với Gia Luật A cổ Đóa ờ Tắc Bắc, một kiếm mờ ra Thiên Mõn, trớ thành Lục Địa Kiếm Tiên, chẳng lẽ người này đã xuất hiện để giúp đỡ La Hồng sao?
Sắc mặt của Ngụy Thiên Tuế khẽ thay đổi, rất nhiều cao thủ Nhị phẩm của các thế lực đều toát ra vẻ hoảng sợ.
Cho dù là sắc mặt của Viên Thành Cương và Tư Đồ Vi cũng trớ nên ngưng trọng.
Trương Tính Chi đang chắp tay sau lưng cũng thầm giật mình. Y cảm nhận được luồng khí tức này, nó giống như một vị tà ma vô thượng đang ớ trong vực sâu vô tận nhìn chằm chằm y.
Không phải là Thiên Nhân của Thiên Môn đang quan sát nhân gian.
Mà là tà ma ờ dưới vực sâu đang ngấp nghé trời đất.
Phốc phốcỉ
Sắc mặt của Trương Tĩnh Chi bong nhiên trắng bệch, lúc này khí Hạo Nhiên ờ trên
người y không cách nào ổn định được, dường như hoàn toàn tiêu tán đi.
Oanh!
Từng cường giả cao phẩm đấy đối thủ của mình ra rồi liếc nhìn nhau, họ muốn nhanh chóng chạy ra bên ngoài thành.
Sắc mặt của Tôn Thống lĩnh thống lĩnh phủ quân vô cùng khó coi: “Mẹ kiếp! Binh lính của lão tử…”
Trái tim của hắn ta đau đến nỗi khống thể hít thờ.
Sau khi dùng một đao đánh bay một tên cao thủ Nhị phẩm, hắn ta phi lên không trung, xông về phía tường thành cao ngất.
Mà ờ một bên khác, ba Nhất phấm là Ngụy Thiên Tuế, Viên Thành Cương và Tư Đồ Vi cũng nhanh chóng bay về phía cổng thành. Tốc độ của Ngụy Thiên Tuế hiển nhién nhanh hơn rất nhiều, sau khi bay lên cổng thành thì nhìn ra bóng đêm ờ bên ngoài thành.
Rất nhiều cao thủ đều khẽ giật mình.
Màu tím trong hai mắt bắt đầu từ từ rút đi giống như là mực đậm bị mưa to cọ rửa, dần dần bị tiêu tán.
Đôi mắt của La Hồng khôi phục lại vẻ
sáng rõ, hắn lại có thế khống chế được cơ thế mình.
Hẳn tặc lưỡi không thôi.
Thật là đáng sợ!
Sức mạnh của thần lực Tà Thần kết tinh….Lại đáng sợ như vậy sao?
Đây mới chỉ là một chút sức mạnh của thần lực kết tỉnh, mà La Hồng đã có cảm giác thân xác của mình gần như no đến nổi muốn bùng nổ.
Muốn gánh chịu phần lớn thần lực thì thân xác của La Hồng phải trờ nên cực mạnh mới có thể chịu được.
Nếu không… Rất dề bị cái sức mạnh Tà Thần làm cho nổ tung.
Nhưng mà lần này La Hồng cũng hiếu rõ, Tà Thần trong Nê Hoàn Cung ờ trên ấn đường thật sự là một đại lão.
Trong Nê Hoàn Cung.
Hư ảnh Tà Thần toát ra vẻ hài lòng.
Rốt cuộc thì phàm nhân này cũng hiếu được sự mạnh mẽ và đáng sợ của bổn thần rồi, biết là nên tôn kính một vị chí cao vô thượng như bổn thần, rất tốt.
Quả nhiên, phàm nhân ngu xuẩn chỉ sau khi cảm nhận qua sức mạnh kinh khủng mới có thể hiếu rõ thế nào là tôn kính.
Mà La Hồng quả thật là bị sức mạnh Tà Thần làm cho sợ hãi và thán phục.
Nhưng mà tâm tư của hắn lưu chuyển, lại âm thầm suy nghĩ Sức mạnh Tà Thần mạnh như vậy nhưng lại ở trong Nê Hoàn Cung hết ăn lại nằm, bình thường chưa chắc đã xuất lực.
Muốn bảo nó xuất lực thì chỉ có thể mắng mà thôi.
Chỉ có mắng sướng rồi Tà Thần này mới có thể xuất lực, giống như lần này vậy.
Trong lòng La Hồng hơi tính ngộ.
Có khả năng đây là Tà Thần rẻ tiền.
Nào giống như ma kiếm tiểu tỷ tỷ cần dổ dành chứ.
Tà Thần:
Nó cảm giác đầu óc của phàm nhân này bị thủng lỗ rồi.
Có tin là khi chân thân của bổn thần đến, chỉ trong vài phút là có thế dùng một hơi thời ngươi thành cặn bã không?í
Tà Thần tức giận.
Lần sau bổn thần sẽ trơ mắt nhìn ngươi chết!
Nếu nhưta lại ra tay nữa thì ta sẽ là chó!
Mẹ kiếp!
Phàm nhân ngu xuẩn!
Một tà tu Nhị phẩm ờ trước sức mạnh của Tà Thần lại không thể phản kháng cứ thế bị hút khô.
Lực tà sát của tà tu Nhị phẩm vô cùng lớn, ít nhất trong nháy mắt có thể lấp đầy La Hồng đang khô cạn, trong đan điền chứa sát châu khôn cạn như sắp nứt ra bỗng nhiên tràn đầy.
Thậm chí… còn tràn cả ra ngoài.
Dù sao thì hắn cũng chỉ là tà tu Ngũ phấm Nguyên Sát cảnh, dung lượng tà sát khổng lồ của tà tu Nhị phẩm lớn hơn hắn quá nhiều.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK