Mục lục
Thần Cấp Kẻ Phản Diện - La Hồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 432 Nếu như ngã phật là khổ vậy ai độ chúng sinh? (3)
“Thủ đoạn quả thực rất hay, tất cả mọi người đều tướng rằng Tà Phật Tử là do ý chí phụ thể đến từ Đại Hạ, mọi người đều suy đoán có thế là Hạ Hoàng nhưng lại không nghĩ tới tất cả đều là do ngươi giả tạo.”
“Cố ý làm cho nghe nhìn lẫn lộn, cố ý đế cho người ta ngộ nhận”
Phu tử nói.
“Khổ Tâm Tà Phật Tử là con riêng cúa thái tử Đại Hạ cũng là đệ tử cúa ngươi, cho nên ngươi có thế tiến hành ý chí phụ thế… Tất cả mọì người đều quên mất điểm này”
“Lão phu hơi không hiếu, vốn dĩ Địa Tạng Bồ Tát xuất thân từ Vọng Xuyên Tự, làm cho phật vận của Vọng Xuyên Tự trường tồn tám nghìn năm vậy tại sao ngươi lại muốn ra tay?”
“Phật thú của Vọng Xuyên Tự.”
Phu tửnóì.
Giữa trời đất đột nhiên trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều.
Chỉ có một cơn gió lạnh lướt qua không trung.
Mà lúc này La Hồng đang ngồi xếp bằng ớ trong biển ý chí ăn dưa xem kịch hay của các đại lão cảm thấy rất rung động.
“Ý chí phụ thể Tà Phật Tử chính là Phật thủ của Vọng Xuyên Tự sao?”
“Không…Không thể nào…”
La Hồng hít sâu một hơi.
Người bảo hắn gõ chuông Vạn Phật là Phật thủ, người để hắn định quy tắc cũng là Phật thủ, bây giờ…
Cường giả ở sau ý chí phụ thể của Tà Phật Tử lại là Phật thủ của Vọng Xuyên Tự sao?!
La Hồng nghĩ đến điều này thì cả người đột nhiên rùng mình, không rét mà run.
Phật thú này… Muốn hắn chết sao?!
Tạỉ sao chứ?
La Hồng ta không oán không cừu với con lừa trọc ngươi!
Ánh mắt La Hồng ngưng lại, hắn còn nhớ kỹ Phật thủ cố ý xuất hiện ớ trên không trung của chiến trường, ngưng tụ ra con đường băng tinh để rất nhiều Nhị phấm của Địa bâng có thể vây giết hắn trên đài sen màu
đen.
Vốn dĩ La Hồng cũng giống mọi người cho rằng phụ thế Tà Phật Tử hẳn là Hạ Hoàng.
Bới vì Hạ gia có đầy đủ lý do muốn chơi chết hắn, hiện tại… Lại là Phật thủ.
Thật sự là làm cho người ta quá bất ngờ.
■’Điều này…”
Sắc mặt La Hồng hơi thay đổi.
Nếu như Phật thủ thật sự có vấn đề vậy thì Thất bá bị trấn áp ờ dưới giếng phật sẽ còn an toàn sao?
Trấn Bắc Vương có nhận ra Phật thủ có vấn đề hay khỏng?
ở bên ngoài.
Tăng bào màu trắng của Tà Phật Tử bay lên, vẻ mặt trên dung nhan tuấn mỹ hơi phức tạp nhìn phu tử.
“Phu tử quản nhân gian vậy tại sao lần này lại muốn nhúng tay vào chuyện của địa ngục…”
“Phu tử ngươi không nên nhúng tay.”
Tà Phật Tử nói.
“Địa Tạng trấn thủ Địa Tạng Bí cảnh quả thực làm cho phật vận của Vọng Xuyên Tự trường tồn tám nghìn năm, nhưng điều này cũng là gông xiềng trấn áp phật vận của Vọng Xuyên Tự tám nghìn năm”
“Tám nghìn năm qua Vọng Xuyên Tự hóa thành một cái lồng giam, một cái gông xiềng trói buộc tất cả tăng phật của Vọng Xuyên Tự, dù cho có thế thành Phật cũng không cách nào siêu thoát khỏi nhân gian.”
“Bần tăng chỉ muốn đánh vỡ gông xiêng, đánh vỡ cái lồng giam này mà thỏi”
Ánh mắt của Tà Phật Tử hiện đầy vé thương xót, hơi khom người chắp tay hành lễ nói.
La Hồng với hai con ngươi màu vàng nở nụ cười: “Cho nên ngươi liên thủ với tiên nhân chuyển thế Vân Trùng Dương, muốn mượn lực của Thiên Môn đế trấn áp địa ngục giải phóng phật vận của Vọng Xuyên Tự sao?”
Tà Phật Tử không nói gì mà tụng niệm phật hiệu.
Ý tứ là không cần nói cũng biết, làm thì làm thói.
Phật nóì chúng sinh đều khổ, ngã phật
độ chỉ… Mà ngã phật là khố thì ai độ chúng sinh? Phật cũng không thể siêu thoát được thì làm sao đế chúng sinh siêu thoát?”
Tà Phật Tử nói.
Địa Tạng Bồ Tát giật mình, không ngờ tình trạng sẽ như thế này.
Trong lúc nhất thời hơi ảm đạm.
La Hồng với hai con ngươi màu vàng nghe thấy thuyết pháp như vậy lại không khỏi phá lên cười, dường như là nghe thấy chuyện buồn cười nhất thế gian.
“Siêu thoát? Đó không phải là trường sinh sao?”
“Hạ Hoàng cầu trường sinh, các ngươi cũng muốn cầu trường sinh… Thế nhân đều đang cầu xin trường sinh, thế nhưng lại không muốn vào Thiên Môn”
“Tìm nhiều cớ đường hoàng như vậy đều không phải cũng là vì tâm tưcúa bản thân sao, quả thật là một trò cười mà thôi.”
“Muốn ở lại nhân gian nhưng lại không muốn bị trói buộc trong quy tắc, trên đời này nào có chuyện tốt như vậy chứ.”
Phu tử cười to.
Trong tiếng cười còn có bảy phần mỉa maỉ, ba phần bất đắc dĩ.
Tà Phật Tử đối mặt với việc phu tử cười to thì bình thản ung dung như chuông đá, bất động như núi.
“Vậy tại sao ngươi lại trải con đường tử vong muốn hại tiểu đệ tử của ta?”
“Hình nhưcái này không có liên quan tớỉ siêu thoát?”
Phu tử lại hỏi.
“A Di Đà Phật…”
Dung nhan tuấn mỹ của Tà Phật Tử vô cùng nghiêm túc, nghiêm túc đến nồi làm cho trời đất cũng trớ nên trang nghiêm hơn rất nhiều.
“Đúng như phu tử nói tới, tiểu đệ tử này của ngươi một lòng hướng tà nên hắn chính là thiên đại tà ma”
Tà Phật Tử nói.
“Bần tăng nguyện trừ tà ma cho thiên hạ”
“Bần tăng đã cho La Hồng thí chủ cơ hội đế hắn gõ chuông Vạn Phật, ta muốn dựa vào thánh vật của phật môn để rửa sạch tà ma,
tội ác và huyết tỉnh vô cùng tận ớ trên người La Hồng thí chú.”
“Nhưng La Hồng thí chủ… Gõ vang tám mươi mốt tiếng chuông lại là điều mà bần tăng chưa từng dự đoán được.”
“Địa Tạng Bí cảnh mờ ra cho nên bần tăng cũng không thể không khối động kể hoạch sớm hơn”
Tà Phật Tử thờ dài nói.
“Kế hoạch quá vội vàng cho nên xuất hiện lỗ thủng, thực ra cũng không tính là lỗ thủng lớn, bởi vì… Nếu như phu tử khỏng ra tay thì kế hoạch này sẽ không có lổ thủng”
Phu tử cười khẽ: “Thật sự là tự tin…
Nhưng lão phu hết lần này tới lần khác ra tay vây nqươi có tức hay khônq?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK