Chương 395 Đến đây! Dùng lực một chút đi! (4)
Mà thời khắc này, Ngô Thiên khỏng còn tâm tư muốn dây dưa với La Hồng quả thực tức giận phát điên.
Tên tiểu tử này thật sự điên rồi?!
Thật muốn cùng hắn ta đồng vu quy tận?
Thuỷ triều hắc ám đã tràn vào thành Tân Quảng, một nửa thành đều đã bị bao phủ trong bóng tối, thủy triều kia giống như vô số bàn tay màu đen thâu tóm mọi thứ.
Ngô Thiên tê cả da đầu.
Hắn ta cảm nhận được nguy cơ rất lớn, một khi bị thuỷ triều hắc ám nuốt vào, khí tử linh kia, sẽ điên cuồng thôn phệ nguyên khí, cùng khí huyết trong người.
Cuối cùng, người bị thôn phệ sẽ bị bìêh thành vong linh lang thang trong thuỷ triều hắc ám!
Lại một lần nữa nhìn thấy người ngăn ở trước mặt mình, La Hồng, mang theo từng chuôi kiếm sát châu đã biến hoá thành Thiên Đấu Liên Hoàn Kiếm Trận, bao phủ đánh về phía mình, Ngó Thiên không thể nào bình tĩnh
được nữa.
Mà La Hồng tất nhiên cũng thấy thuỷ triều hắc ám khiến người ta chấn động kia.
Nhưng, La Hồng phát hiện đối mặt với thuỷ triều hẳc ám này, Hư ánh Thánh nhân trong đan điền cũng không phát ra cảnh cáo gì-
Cũng chính là nói
Thuỷ triều hắc ám đối với hắn mà nói, không có nguy hiểm!
Đã, không có nguy hiểm, hắn sợ cái gì?
La Hồng nhìn chằm chằm Ngỏ Thiên, Thiên Đấu Liên Hoàn Kiếm Trận quanh thân, trên mặt mang theo vẻ điên cuồng: “Đến đi!
Đánh tiếp!”
Ngô Thiên nhìn chằm chằm La Hồng, da mặt run run.
Mà bên trong dãy Phật ốc, tất cả mọi người đều nhất trí nhận định, đây là một tên điên.
Tiêu Nhị Thất cùng Ngô Mị nương cũng ngớ ra, nhìn thấy thuỷ triều hắc ám kia đang ầm ‘âm kéo đến, lại nhìn thấy lão La đang kêu gào với Ngồ Thiên , không biết nên nói gì.
“Cút!”
Từ dưới đáy họng của Ngô Thiên phát ra một tìêhg quát đầy giận dữt Điền rồi!
Tên La Hồng này, đã hoàn toàn điên mất rồi!
Ngô Thiên bỗng nhiên có chút hối hận, vì sao hắn ta không vào Phật ốc áp chế khí tử linh trước, sau đó chậm rãi giết người này!
Bây giờ bị cuốn lấy, rất có thể sẽ bị kéo đồng quy vu tận.
Ngô Thiên bộc phát khí cơ, một kiếm bổ ra Thiên Đấu Liên Hoàn Kiếm Trận của La Hồng, phá tan kiếm trận.
Nhưng, động tác cũng đã bị kiếm trận ngăn trở một khoảng thời gian.
Cảm nhận được thuỷ triều hắc ám đang im lặng kéo đến, Ngô Thiên tức đến run rây, gần như phát điên.
Phí kiếm ra khỏi vỏ, trực tiếp giẫm lên phi kiếm, ngự kiếm hóa thành ánh sáng bay đi Không do dự lao thẳng về hướng Phật ốc.
ầm ầm!
Hẳn ta giống như là một người đang lướt sóng, bị con sóng lớn màu đen truy đuổi.
La Hồng ho ra máu lần nữa, kiếm trận bị phá, nhưng, La Hồng lại là cảm thấy nút thắt tu vi kiếm đạo lỏng léo!
Nhưng còn kém một chút nữa sao?
La Hồng nhìn thấy Ngô Thiên bay nhanh về hướng Phật ốc.
Nghiến răng nghiến lợi.
Giơ tay lên, bỗng nhiên siết chặt.
Cái bóng Ngô Thiên nhúc nhích một trận, ngay sau đó, liền thay đổi hình dạng, hóa thành hình dáng của La Hồng.
’’Đến! Dùng lực một chút! Kiếm đạo Ngồ gỉa chỉ có như thế thòi sao?!”
La Hồng ờ bên người Ngô Thiên ngoi đầu lên, gào thét.
Đầu óc Ngô Thiên choáng váng, đôi mắt trong nháy mắt đỏ lên!
Chết tiệt!
Cái tên này là âm hồn bất tán đúng không?!
Mà La Hồng xuất hiện ớ bén cạnh Ngỏ Thiên, chẳng làm gì khác ngoài việc cầm kiếm Sát Châu, đột nhiên vung ra, mà trong kiếm Sát Châu, La Hồng đã chồng một ngàn
tám trám luồng kiếm khí!
Ngô Thiên nhìn Phật ốc gần trong gang tấc, lại nhìn La Hồng chém tới một kiếm.
Một kiếm gầm thét chém ra!
Oanh!
Mặc dù, một nửa sức mạnh của Ngô Thiên đã dùng để áp chế khí tử linh, nhưng uy lực một kiếm này, vân khiến La Hồng bay ngược ra.
Mà La Hồng bên trong quá trình bay ngược, lại cười, khóe miệng nố nụ cười hài lòng.
Toàn thân trên dưới có một loại cảm giác sảng khoái, thẳng vào tâm hồn!
Trong cơ thể hắn, tại thời khắc này, tất cả kiếm khí đều sôi trào.
Trong kình mạch, kiếm khí xông phá ngãn trở, từ Ngũ phấm Mệnh Kiếm, bước vào Tứ phẩm!
Mà thuỷ triều hắc ám trong nháy mắt cũng đã phủ tới
Trong ánh mắt phức tạp của tất cả mọi người ớ trong dãy Phật ốc.
La Hồng đã bị nuốt chửng.
Mà Ngô Thiên cũng bị thuỷ triều hắc ám đập trúng sau lưng, máu thịt trong nháy mắt tan rã một nửa, vô số khí tử linh tràn vào trong người, hắn ta phát ra tiếng kêu thê lương bi thảm, vào trong Phật ốc, lộn nhào nhanh chóng đóng cửa lại.
Chỉ còn nhũng tượng Phật phía trên dãy nhà tỏa ra ánh sáng màu xanh rực rỡ.
Trời đất hoàn toàn tĩnh mịch.
Chỉ có Ngô Thiên không ngừng phát ra tiếng rú đau đớn thảm thiết, khiến cho người ta rùng mình.
Thậm chí, bới vì thuỷ triều hắc ám giáng lâm nên cho dù đám người đang trốn trong Phật ốc nhìn ra bên ngoài, cũng chỉ có thể thấy một màu đen kịt.
Giữa thiên địa, chí còn lại có thanh âm thê lương bi thảm của Ngô Thiên, đó là tiếng kêu rên thảm thiết của nỗi đau tận xương cốt.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều chấn động tâm thần.
La Hồng… Thật ác độc!
Ngô Thiên, thật thê thảm Ngô Thiên cúa Ngô gia Đại sớ, đây chính là thỉên kiêu tuyệt thế, cũng đã từng bước vào vị trí thứ ba
Hoàng Bảng, uy chấn tứ phương, từ hạng hai của Huyền Bảng Đại sở tiến vào Địa Bảng, luận thiên phú, chắc chắn thuộc hàng ngũ nổi trội.
Nếu như ở cùng thế hệ với La Hồng, có lẽ, Ngô Thiên cũng tương đương với nhóm thiên kiêu dẵn đầu như La Hồng, sớ Thiên Nam, Gia Luật Sách.
Mà bây giờ, Ngồ Thiên là Nhị phẩm hạng ba Địa Bảng, là Nhị phẩm Địa Bảng có thế chiến với Nhất phẩm.
Kết quả, lại bị La Hồng khiến cho phải phát ra tiếng kêu thê lương bi thảm đến vậy.
Tất cả mọi người đều thấy rất rõ, đây là La Hồng muốn đồng quy vu tận với Ngô Thiên.
Ngô Thiên muốn tiến vào Phật ốc, thế nhưng là, La Hồng lại dây dưa hết lần này đến lần khác. Thủ đoạn của tên tiểu tử kia quả thực vô cùng nhiều, đặc biệt là thuật pháp Đạo môn quỷ dị kia, khiến cho Ngô Thiên khỏng cách nào chém giết La Hồng bằng tốc độ nhanh nhất.
Cho nên, hết lần này đến lần khác bị kéo chân, cho La Hồng cơ hội.
Khiến cho Ngô Thiên, suýt nữa thì bị thuỷ triều hắc ám thôn phê.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK