Chương 326 Ra khỏi thành! (1)
La Hồng không rõ lắm về thần lực kết tỉnh của Tà thần, về Hư ảnh Tà thần chiếm cứ trong Nẻ Hoàn Cung của hắn, La Hồng không rõ thứ đồ chơi này là xấu hay tốt.
Về phần ma kiếm Atula… La Hồng sợ bị hút khò.
Uỳnh!
La Hồng nhảy lên mang theo uy áp do mồi Nhị phẩm cao thủ phóng xuất ra rơi vào trên bờ.
Bàn chân bổng nhiên đạp xuống, mặt đất nổ tung, đá vụn bắn bay ra, La Hồng hóa thành một bạch mang thẳng tắp lao về phía xa.
Hắn xông vào bên trong đám người, một đống khách giang hồ lập tức ồ lén.
Thình thịch thình thịch thình thịch!
Uy áp kinh khủng trời đất rơi xuống.
Từng khách giang hồ bị nghiền nát thành thịt nhão, tản mát đầy đất.
Tàn bạo!
Hung dữ!
Căn bản không xem tính mạng của những người này là mạng người!
Những cao thủ Nhị phẩm này vô cùng hung ác, vì đuổi giết La Hồng mà ra tay tàn nhẫn.
Vì sao chú?
Bời vì họ sợ.
Thủ đoạn cúa La Hồng thật sự dọa họ sợ, nếu để La Hồng trường thành thì tương lai họ tất nhiên sẽ ăn không ngon ngủ không vền.
Thậm chí La Hồng còn đáng sợ hơn cả La Nhân Đồ.
La Nhân Đồ rất tàn nhẵn nhưng mà ồng chỉ tàn nhần với ngoại tộc, cái tên Nhân Đồ của ông là do giết ngoại tộc ờ bên ngoài Tắc Bắc mà có.
Mà La Hồng thì lại khác, hắn giết người… Không nhân từ nương tay chút nào!
La Hồng phải chết, nếu không… Tương lai thế lực của họ chắc chắn gặp phải sựtrả thù vô biên.
Từ việc hắn thích viết tên người vào Tiếu Bốn Bổn thì có thể thấy được tâm tư của người này hẹp hòi đến mức nào!
Thanh âm ồn ào trong nháy mắt nổ
tung.
Bách tính đang xem náo nhiệt cũng bị dọa sợ khóc nháo chạy tán loạn, không ít người bị uy áp trời đất của cao thủ Nhị phấm làm cho hoảng sợ hai chân mềm nhũn không thể động đậy được.
Mà khách giang hồ thì lại tốt hơn một chút, nhưng mà đối với bách tính những cao thủ Nhị phẩm này sẽ kiềm chế hơn chút, bời vì họ kiêng kị tri phủ Giang Lăng.
Nhưng mà đối với khách giang hồ xem náo nhiệt thì họ lại không thèm để ý.
Khí cơ đảo qua thì những khách giang hồ tu vi yếu trực tiếp sụp đổ.
Máu tươi nhuộm cột đá bạch ngọc thành màu đỏ như máu!
Trên hồ.
Cuộc đối đầu chấn động trời đất đang càn quét, Viên Hạt Tử rống giận, ngân thương trong tay múa như rồng!
Trong lòng của ông lo lắng, thế nhưng không thể làm gì, Ngụy Thiên Tuế tạo cho ông áp lực quá lớn, ông dốc hết toàn lực mà Nguy Thiên Tuế thậm chí vẩn còn có lực dự phòng.
Ngụy Thiên Tuế thật sự không vội.
Lão ta đã điều động hai tên tiếu thái giám mà lão ta đã tỉ mỉ bồi dưỡng, lực lượng như vậy tuyệt đối đủ để giết chết La Hồng.
Hư ảnh Thánh nhân ngăn lại phần lớn uy áp cho La Hồng, điều này cũng tạo cơ hội cho La Hồng để hẳn có thể chạy nhanh hơn người bình thường.
Quay đầu nhìn thoáng qua rất nhiều cao thủ Nhị phẩm đạp không mà đến, nương theo máu và tiếng kêu rên của vô số khách giang hồ đuổi giết theo. Sát cơ trong mắt La Hồng dâng trào.
Hắn thật sự không sợ quần ẩu, nhưng điều đó không đồng nghĩa với hắn không sợ quần ấu với nhóm Nhị phẩm.
Quần ẩu với Nhị phẩm cũng giống như là trêu chọc lưu manh, La Hồng không đời nào làm vậy.
Mặc dù có thể triệu hoán Tà Ảnh, nhưng mà đối mặt với Nhị phẩm… vần còn thiếu sức mạnh.
Tâm thần khẽ động.
Tà Ánh của Dư Tam Xuyên và Ngõ Thanh Sơn hóa thành dải lụa màu đen lướt đi.
Hai người là tam phấm trên Huyền Bảng, dù đã hóa thành Tà Ánh thì sức chiến đấu vẫn tăng lên, nhưng mà đối mặt với rất nhiều Nhị phẩm vẵn giống như châu chấu đá xe, trong nháy mắt bị ép đến nồi bùng nổi Uy áp mạnh mẽ bùng nổ, chưa tới gần thì đã làm cho cổ họng của La Hồng có máu dâng trào.
Nếu như thật sự đập trúng La Hồng thì chỉ sợ là La Hồng cũng không còn xương cốt.
Cảnh giới càng tăng thì càng khó mà vượt qua.
Ngay khi La Hồng cảm thấy mình không thể trốn đi đâu được, thậm chí cắn răng chuẩn bị bộc phát thần lực tà thần.
Bỗng dưng có một luồng sức mạnh dịu dàng thay La Hồng chống được tất cả uy áp.
“Đứng ở phía sau ta.”
Giọng nóỉ dịu dàng lại có chút lảnh lót giống như chim hoàng oanh.
La Hồng khẽ giật mình.
Chỉ trong thoáng chốc, một bóng người xinh đẹp lướt qua nhanh nhẹn rơi xuống ngăn ờ trước người La Hồng.
La Hồng quay đầu thì nhìn thấy một nữ tử trên mặt che lụa mỏng đang tung bay.
Nữ tử ngồi xếp bằng ôm cổ cầm đặt nằm ngang trên đùi, mười ngón tay thon dài trắng nõn như dương chỉ ngọc, chạm trên dây đàn không cho dây đàn phát ra âm thanh.
Đây là ai?
La Hồng không biết nhưng mà trước đó vị nhạc công này đã từng ra tay giúp La Hồng.
Mặc dù bị Ngụy Thiên Tuế đè ép trớ về nhưng La Hồng vẩn nhận ra.
Có lẽ vị nhạc cỏng này là người cùng phe.
Chẳng qua lúc này hiến nhiên không phải là lúc để hỏi thăm.
Rất nhiều Nhị phẩm cùng nhau tới, uy áp sát phạt kinh khủng nên xuống như lũ quét.
Trên mặt nữ tử đeo mạng che mặt mỏng, tay trái bay lên không, tay phải nhẹ nhàng đánh dây đàn, đối mặt với uy áp nện xuống xối xả như mưa, lòng dạ yên tĩnh, yên tĩnh giống như đánh đàn trên cây đàn thơm mờ nhạt.
Một ngón tay trên một sợi dây đàn.
Một tiếng đàn khuấy động, âm vang cao vút giống như thiết mã kim qua.
Trong nháy mắt lấn át rất nhiều khí cơ kinh khủng của Nhị phẩm cùng nhau tới.
Vào lúc này dường như đêm tối cũng bị sóng âm âm vang của dây đàn bắn ra xé rách phân thành hai.
Một luồng ngân tuyến mơ hồ gào thét đến.
Hoàn toàn chặt đứt khí thế của rất nhiều cường giả Nhị phẩm.
Sắc mặt của rất nhiều cường giả Nhị phẩm đuổi giết La Hồng khẽ thay đổi, dường như không ngờ đến trên bờ thế mà còn có người dám ra mặt cho La Hồng.
Nữ tử nhắm mắt không nhìn rất nhiều Nhị phẩm đạp không mà đến.
Ngón tay như ngọc lưu của nàng khẽ vuốt dây đàn, tay trái ấn đàn, hai ngón tay phải quấn dây cung tạo thành một vòng tròn, nhẹ nhàng gấy.
Tiếng đàn khuấy động.
Hóa thành một lưỡi đao sóng âm màu bạc hình tròn gào thét ra, trong quá trình gào thét tốc độ càng lúc càng nhanh!
Uy áp khí thế của rất nhiều Nhị phẩm vào lúc này trong nháy mắt sụp đổ!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK