Mục lục
Thần Cấp Kẻ Phản Diện - La Hồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 417 Trận chiến Nhị phấm, máu bay đây trời (3)
Tạo ra một đường hướng thẳng đến đài sen đen, mà trên đài sen có gì?
Xá lợi Bồ Tát, còn có kiếm Địa Tạng!
Đây đều là bảo vật làm người ta điên cuồng, cho dù là cao thủ Nhất phẩm đều sẽ vì nó mà điên cuồng đỏ mắt.
Mà giờ phút này, con đường trực tiếp để đoạt lấy những chí bảo ấy hiện ra trước mắt rất nhiều cao thủ Nhị phẩm.
Mặt Tiêu Nhị Thất trâng bệch, Lão La xong đời rồi.
Gã nhìn về phía La Hồng, rõ ràng La Hồng cũng đã nghĩ đến điều này, sắc mặt khẽ biến.
Trên mặt Tiêu Nhị Thất đầy vé đồng tình, lão La lại không có ý chí của đại lão nào phụ thế, làm sao một Tứ phấm nhỏ nhoi có thế là đối thủ của một đống Nhị phẩm Địa bâng
Thảm, quá thảm!
Tiêu Nhị Thất muốn giúp đỡ, nhưng gã nhanh chóng phát hiện ra rằng mình chẳng làm được gì.
Gã cũng chỉ là một tên Tứ phấm nho nhỏ, vô cùng đáng thương.
Rất nhiều cao thú Nhị phẩm khồng di chuyển ngay, nhưng hơi thở của bọn họ đã bắt đầu trở nên dồn dập, nặng nề thở dốc, gây náo động cả hắc băng lộ của thủy triều hắc ám.
Dọc theo hắc băng lộ này, nhìn thẳng về phía La Hồng trên đài sen đen.
“Cơ duyên Địa Tạng người có duyên
ắt sẽ đạt được!”
” La Hồng ngươi dựa vào cái gì mà ần cơm mềm” chiếm cứ cơ duyên?”
(1) Ăn cơm mềm: “Cơm mềm” ở đây là chỉ những gì quá dễ dàng, những thứ được cho được tặng.
“Bọn ta không phục, bọn ta cũng có tư cách tranh đoạt một lần!
La Hồng Phải chết!”
Âm thanh trầm thấp phát ra từ yết hầu của một tên cường giả Nhị phẩm.
Tam phẩm cùng Tứ phẩm có mặt đều lui về phía sau, trên cơ bản, những người ờ lại đều là cao thủ Nhị phẩm.
Mà giờ phút này, các cao thủ Nhị phẩm thực sự không thế bình tĩnh được.
Một vài Nhị phẩm ban đầu vốn sợ hãi, tính bỏ chạy hoặc có ý định lặng lẽ dời đi cũng đã thay đổi suy nghĩ.
Rốt cuộc, vào bí cảnh vì cái gì?
Không phải là vì cơ duyên sao? Trước đó chính là vì không có cơ hội cũng không có hy vọng có được cơ duyên, cho nên mới định lùì bước, nay cơ duyên đều hiện ra trước mắt mọi người, gan lớn no chết, nhát gan đói chết!
Phanh!
Một cổ khí tức bùng nổ, uy áp thiên địa quét qua, một tên cao thủ Nhị phẩm tiên phong lao ra, hóa thành một đạo hắc quang, như một đạo tỉa chớp màu đen trên băng lộ rộng lớn, bay vụt về phía La Hồng trên đài sen đen.
Đối với cao thủ Nhị phẩm, khoảng cách mấy trăm dặm chẳng đáng kế chút nào.
Mà có người mớ đầu như phá vỡ đêm khuya tĩnh lặng, rất nhiều Nhị phẩm ào ào phóng ra.
ầm ‘âm ầm!
Khí tức của nhiều cường giả tạo thành
uy áp như sóng thần.
Trên đường đi, thủy triều hắc ám xung quanh như nổ tung, màn mưa đen xối xả trút xuống như bị xé rách.
Tiêu Nhị Thất đứng tại chỗ, lắc đầu.
Gã cứu không được La Hồng.
Chỉ có thể ủng hộ tinh thần cho La Hồng, La Hồng phải tự cầu phúc thỏi.
Phanh phanh phanh!
Băng lộ rộng lớn không ngừng nổ tung, từng tẻn Nhị phẩm lao tới nhanh như chớp.
Trên đài sen, La Hồng nắm kiếm Địa Tạng, chịu đựng khí Tử Linh mạnh mẽ không ngừng giáng xuống.
Đôi lông mày hắn khẽ nhíu lại khi thấy nhiều cao thủ Nhị phẩm như vậy đang lao trên băng lộ, tiến đêh gần hắn.
Nhiều Nhị phẩm thật, nếu thật sự để cho bọn họ bước lên đài sen đen, có lẽ sẽ rất nguy hiếm.
Giờ phút này, La Hồng không thế di chuyển, tựa như cũng chẳng có biện pháp gì đế đối phó với đám cao thủ Nhị phấm này.
Nhưng Thật sự không có sao?
La Hồng cảm nhận được lực tà sát trong đan điền như muốn căng nứt ra, khóe miệng khẽ cong lên.
Oanh!
Khí Tử Linh như thác nước cuồn cuộn rót xuống, La Hồng nhanh chóng hấp thu một chút khí Tà Sát trong đó, tử khí tỉnh thuần còn sót lại nhanh chóng hộỉ tụ trên tay hắn.
“Muốn kiếm Địa Tạng cùng xá lợi Bồ Tát sao?”
“Đế xem các ngươi có bản lĩnh này hay không đã”
La Hồng cười.
Nâng tay, phất ra một chiêu.
Giữa đống hắc ảnh đang di chuyển trên mặt đất, Tà Ảnh Ngỏ Thiên hiện lên.
Lúc trước hắn có thúc giục Tà Ảnh Ngô Thiên cũng chẳng động đậy, đó là bởi vì tà sát tiêu hao, mà hiện giờ
Trong đan điền hắn, thực sự có rất nhiều khí Tà Sát.
Phải tận tình Tiêu hao đi!
Ánh mắt La Hồng nghiêm lại.
Tinh thần vừa động.
Ngay sau đó, Tà Ảnh Ngô Thiên với đôi mắt đỏ tươi như có sấm sét đỏ hiện lên, kiếm khí Lôi Trì hội tụ trên đỉnh đầu, kiếm Lôi Tước rít gào bay ra.
Y phi nước đại phóng ra, mang theo tà sát khí nồng đậm của La Hồng.
Cùng với tử khí tỉnh thuần do La
Hồng tinh luyện ra.
Từng tà ảnh hiện lên, bọn chúng đều mang theo tử khí mà La Hồng tinh luyện, phóng về phía các cao thủ Nhị phẩm.
Con đường băng tinh rất rộng lớn.
Một đám tà ảnh dưới sự dẫn đầu của Tà Ảnh Ngô Thiên, đều xông về phía cao thủ Nhị phẩm.
Không có tiếng hò hét kinh thiên động địa.
Chỉ có khí thế vô hình va chạm.
Rất nhiều cao thủ Nhị phẩm đã hình thành lên khí thế khủng bố như sóng thần, tựa hồ muốn dời non lấp biển.
Mà phe Tà Ảnh lại yếu hơn rất nhiều.
Đứng đầu là Tà Ảnh Ngô Thiên, yếu hơn nữa là Tà Ảnh DưTam Xuyên và Tà Ảnh Ngô
Thanh Sơn, bọn chúng miền cưỡng có thể va chạm với cao thủ Nhị phẩm, còn những tà ảnh khác căn bản chẳng đấu lại.
‘’Đúng là một thuật pháp thần kỳ, một người như một đội quân lì “Đáng tiếc thay, cũng chỉ là châu chấu đá xe”
Ánh mắt các Nhị phẩm sáng lên, lời nói lạnh như băng quanh quấn trên không trung gỉữa hai phe.
Ngay sau đó, hai bên va chạm.
Tà Ánh Ngõ Thiên rất mạnh, giao chiến cùng bốn năm tên Nhỉ phẩm, kiếm Lôi Tước nhanh chóng tạt qua, thậm chí đánh cho mấy tên cao thủ Nhị phẩm bị thương.
Đáng tiếc, dưới sự liên thủ của rất nhiều cao thủ Nhị Phẩm, Tà Ánh Ngô Thiên nhanh chóng bị đánh tan.
Phanh!
Trong khoảnh khắc Tà Ảnh Ngô Thiên bị đánh nát, vô số tử khí trào dâng khiến đôi mắt các cao thủ Nhị phẩm co rụt lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK