“Cháu gái ngoan, chờ đến khi a gia tìm hiểu rõ ràng, suy nghĩ cẩn thận rồi sẽ nói cho ngươi biết!”
Vẻ mặt Tô Kỳ hờn dỗi: “Được rồi!”
Vào lúc này, Tô Lão ngẩng đầu lên, cầm ngọc tỷ truyền thế nói: “Nhị tổng đốc, chúng ta nói chuyện thẳng thắn vậy, các ngươi cũng đã tìm được một trong ngọc tỷ Cửu Long đúng không?”
“Năm đó, các ngươi nhất định đã tìm được một ngọc tỷ Cửu Long ở kho báu trong núi, đúng không?”
Vẻ mặt Nhị tổng đốc hắc y đầy khiếp sợ: “Làm sao ngươi biết?”
“Ha ha ha...”
Tô lão cười lớn đến mức Nhị tổng đốc häc y phải sợ hãi: “Nếu các ngươi không tìm được kho báu, làm sao có bạc để mua lương thực, quặng sắt, chiến
mã, các loại vật tư?”
“Các ngươi làm sao có thể huấn luyện được đại quân trong Thập Vạn Đại Sơn?”
“Những năm gần đây, mỗi lần đại quân Thiên Lang vào núi tìm kiếm, các ngươi luôn là mục tiêu hàng đầu.”
“Bởi vì nếu tìm được tư binh mà các ngươi giấu trong núi, cũng sẽ tìm được kho báu trong núi!”
“Đáng tiếc, bọn họ không quen thuộc Thập Vạn Đại Sơn, không thể tìm thấy tung tích của các ngươi!”
Nhị tổng đốc hắc y lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo: “Tuy rằng binh lính Thiên Lang ở trên lưng ngựa rất lợi hại, nhưng vào Thập Vạn Đại Sơn chẳng qua chỉ là một đám mù lạc đường.”
“Những năm qua, tuy rằng bọn họ đã mua chuộc không ít dị tộc ở Thập Vạn Đại Sơn để theo dõi bọn ta, nhưng mà vô ích thôi!”
“Đám dị tộc này không thể tìm được!”
Nhị tổng đốc hắc y kiêu ngạo hỏi: “Tô lão, ngươi có biết tại sao không?” Tô lão bình tĩnh nói: “Biết một chút.”
Nhị tổng đốc lại kinh ngạc: “Nói nghe thử xem.”
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Hai mắt Tô lão lóe sáng: “Sau khi đội ngũ của các ngươi vận chuyển vật tư lên Thập Vạn Đại Sơn đều sẽ biến mất, khiến người theo dõi không tìm thấy tung tích.”
“Chuyện này là truyền kỳ trong truyền thuyết của Thập Vạn Đại Sơn!”
“Nhưng mà ta đã theo dõi đoàn xe vật tư của các ngươi vài lần, phát hiện
cách nơi đoàn xe biến mất không xa sẽ luôn có những ngọn núi rộng, hoặc con sông chảy qua.”
“Nếu lão phu đoán không sai... những con sông đó đều dẫn đến sông ngầm
của Thập Vạn Đại Sơn.” “Sông ngầm muốn chảy lên mặt đất đều phải đi qua rất nhiều sơn động.”
“Mà các người sẽ mượn đường thủy, dưới sự che chở của thủy động để vận chuyển những vật tư này đến nơi huyến luyện của quân đội trên núi!”
“Huh...” Nhị tổng đốc lại hít sâu một hơi.
Ông ta nheo mắt lại, vẻ mặt đầy thận trọng hỏi: “Ngươi còn biết gì nữa?”
Tô lão mỉm cười nhưng không trả lời.
Nhị tổng đốc nghiêm túc nói: “Lúc trước ta đã không nhìn lầm, mấy thế hệ của Tô gia đều là những người có trí tuệ hơn người, có thể làm nên việc lớn.”
“Vì vậy ta đã cật lực đề của các ngươi với Đại tổng đốc, cho các ngươi tham gia kế hoạch của bọn ta.”
“Thật không ngờ, các ngươi thà tranh giành sống chết ở Thập Vạn Đại Sơn cũng không đồng ý.”
Vẻ mặt Tô Kỳ hờn dỗi: “Được rồi!”
Vào lúc này, Tô Lão ngẩng đầu lên, cầm ngọc tỷ truyền thế nói: “Nhị tổng đốc, chúng ta nói chuyện thẳng thắn vậy, các ngươi cũng đã tìm được một trong ngọc tỷ Cửu Long đúng không?”
“Năm đó, các ngươi nhất định đã tìm được một ngọc tỷ Cửu Long ở kho báu trong núi, đúng không?”
Vẻ mặt Nhị tổng đốc hắc y đầy khiếp sợ: “Làm sao ngươi biết?”
“Ha ha ha...”
Tô lão cười lớn đến mức Nhị tổng đốc häc y phải sợ hãi: “Nếu các ngươi không tìm được kho báu, làm sao có bạc để mua lương thực, quặng sắt, chiến
mã, các loại vật tư?”
“Các ngươi làm sao có thể huấn luyện được đại quân trong Thập Vạn Đại Sơn?”
“Những năm gần đây, mỗi lần đại quân Thiên Lang vào núi tìm kiếm, các ngươi luôn là mục tiêu hàng đầu.”
“Bởi vì nếu tìm được tư binh mà các ngươi giấu trong núi, cũng sẽ tìm được kho báu trong núi!”
“Đáng tiếc, bọn họ không quen thuộc Thập Vạn Đại Sơn, không thể tìm thấy tung tích của các ngươi!”
Nhị tổng đốc hắc y lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo: “Tuy rằng binh lính Thiên Lang ở trên lưng ngựa rất lợi hại, nhưng vào Thập Vạn Đại Sơn chẳng qua chỉ là một đám mù lạc đường.”
“Những năm qua, tuy rằng bọn họ đã mua chuộc không ít dị tộc ở Thập Vạn Đại Sơn để theo dõi bọn ta, nhưng mà vô ích thôi!”
“Đám dị tộc này không thể tìm được!”
Nhị tổng đốc hắc y kiêu ngạo hỏi: “Tô lão, ngươi có biết tại sao không?” Tô lão bình tĩnh nói: “Biết một chút.”
Nhị tổng đốc lại kinh ngạc: “Nói nghe thử xem.”
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Hai mắt Tô lão lóe sáng: “Sau khi đội ngũ của các ngươi vận chuyển vật tư lên Thập Vạn Đại Sơn đều sẽ biến mất, khiến người theo dõi không tìm thấy tung tích.”
“Chuyện này là truyền kỳ trong truyền thuyết của Thập Vạn Đại Sơn!”
“Nhưng mà ta đã theo dõi đoàn xe vật tư của các ngươi vài lần, phát hiện
cách nơi đoàn xe biến mất không xa sẽ luôn có những ngọn núi rộng, hoặc con sông chảy qua.”
“Nếu lão phu đoán không sai... những con sông đó đều dẫn đến sông ngầm
của Thập Vạn Đại Sơn.” “Sông ngầm muốn chảy lên mặt đất đều phải đi qua rất nhiều sơn động.”
“Mà các người sẽ mượn đường thủy, dưới sự che chở của thủy động để vận chuyển những vật tư này đến nơi huyến luyện của quân đội trên núi!”
“Huh...” Nhị tổng đốc lại hít sâu một hơi.
Ông ta nheo mắt lại, vẻ mặt đầy thận trọng hỏi: “Ngươi còn biết gì nữa?”
Tô lão mỉm cười nhưng không trả lời.
Nhị tổng đốc nghiêm túc nói: “Lúc trước ta đã không nhìn lầm, mấy thế hệ của Tô gia đều là những người có trí tuệ hơn người, có thể làm nên việc lớn.”
“Vì vậy ta đã cật lực đề của các ngươi với Đại tổng đốc, cho các ngươi tham gia kế hoạch của bọn ta.”
“Thật không ngờ, các ngươi thà tranh giành sống chết ở Thập Vạn Đại Sơn cũng không đồng ý.”