Dường như con vật dưới đầm nước cố làm vậy để hả giận. Nhưng nó không còn dám thò đuôi ra nữa.
Có lễ con vật đáng sợ ở dưới nước chưa bao giờ bị người ta bắn ngân châm vào chấm đỏ của nó.
Có điều, rốt cuộc chấm đỏ đó là gì? Hạ Thiên chỉ dùng một đòn đã đánh lui được quân địch. Một lát sau, cột nước biến mất!
Sóng nước trên mặt đầm nhỏ dần, cuối cùng biến mất.
Mọi người ở đây đều là cao thủ võ đạo của kiến thức rộng.
Thấy cảnh này, đương nhiên họ biết rằng quái vật trong đầm nước đã trốn đi xa.
A Đan cất con dao găm đi, đôi mắt lúng liếng ngập tràn sùng bái: “Vương gia, chấm đỏ đó là gì vậy?”
Hạ Thiên lắc đầu. Lúc này. “Âm..”
Một vách đá trong hang vỡ ra, một chiếc lỗ nhỏ tỏa ra ánh sáng vàng lóa mắt xuất hiện bên cạnh đầm nước.
Trong lỗ nhỏ là một chiếc vương tọa được đúc bằng vàng ròng, chạm trổ một con rồng.
Một con rồng màu vàng kim.
Có điều, điều thu hút Hạ Thiên nhất là những chữ tiểu triện khắc trên vách hang:
[Người đến là người nào?]
[Có thể nhìn thấy những chữ này thì chắc chắn đã vượt qua được ván cờ, hiểu được chữ do ta viết]
[Cho nên, chắc chắn là ngươi có duyên với ta.]
[Trong hang núi này có vàng bạc, kho báu ta để đây trong lúc nhàm chán.] [Sau đó lại nhàm chán đào thông xuống một con sông ngầm dưới lòng đất.] [Ta nhàm chán phát hiện ra trong sông có một con thủy quái chín đuôi.]
[Cả đời ta đã ăn hết mọi thứ nhưng chưa ăn thứ này bao giờ, chắc thịt của nó phải ngon lắm!]
[Cho nên, ta nuôi một con mãng xà làm mồi câu để câu quái vật.]
[Không ngờ con quái vật đó thông minh, lại bắt cóc mất mãng xà mồi câu của tal]
[Có điều.]
[Lúc nhàm chán, ta đã khảm một khối ngọc trong miệng mãng xà, trên đó có bôi một loại thảo dược thần bí. Nếu như con mãng xà kia rời khỏi sơn động này một năm, chắc chắn nó sẽ chết.]
[Ta đang chờ tới ngày con mãng xà kia mang theo con quái vật trở về đây.]
[Nhưng vì có chuyện gấp nên ta phải tới Tê quốc, ta có về lại đây không thì tùy thuộc vào chuyện gấp kia có tẻ nhạt hay không.]
[Tương lai, khi ngươi nhìn thấy những chữ này, nhớ chúc phúc cho ta!]
[Ta nói cho ngươi biết một chuyện, mạch nước ngầm dưới đầm nước này thật ra là một trong các long mạch của Thập Vạn Đại Sơn.]
[Ở Thập Vạn Đại Sơn có rất nhiều bí mật.] [Phải nhớ, không được tùy tiện xông vào long mạch.]
[Con quái vật trong sông là dị chủng sinh tồn trong long mạch, sức mạnh lớn lao, không thể địch lại nổi.]
Có lễ con vật đáng sợ ở dưới nước chưa bao giờ bị người ta bắn ngân châm vào chấm đỏ của nó.
Có điều, rốt cuộc chấm đỏ đó là gì? Hạ Thiên chỉ dùng một đòn đã đánh lui được quân địch. Một lát sau, cột nước biến mất!
Sóng nước trên mặt đầm nhỏ dần, cuối cùng biến mất.
Mọi người ở đây đều là cao thủ võ đạo của kiến thức rộng.
Thấy cảnh này, đương nhiên họ biết rằng quái vật trong đầm nước đã trốn đi xa.
A Đan cất con dao găm đi, đôi mắt lúng liếng ngập tràn sùng bái: “Vương gia, chấm đỏ đó là gì vậy?”
Hạ Thiên lắc đầu. Lúc này. “Âm..”
Một vách đá trong hang vỡ ra, một chiếc lỗ nhỏ tỏa ra ánh sáng vàng lóa mắt xuất hiện bên cạnh đầm nước.
Trong lỗ nhỏ là một chiếc vương tọa được đúc bằng vàng ròng, chạm trổ một con rồng.
Một con rồng màu vàng kim.
Có điều, điều thu hút Hạ Thiên nhất là những chữ tiểu triện khắc trên vách hang:
[Người đến là người nào?]
[Có thể nhìn thấy những chữ này thì chắc chắn đã vượt qua được ván cờ, hiểu được chữ do ta viết]
[Cho nên, chắc chắn là ngươi có duyên với ta.]
[Trong hang núi này có vàng bạc, kho báu ta để đây trong lúc nhàm chán.] [Sau đó lại nhàm chán đào thông xuống một con sông ngầm dưới lòng đất.] [Ta nhàm chán phát hiện ra trong sông có một con thủy quái chín đuôi.]
[Cả đời ta đã ăn hết mọi thứ nhưng chưa ăn thứ này bao giờ, chắc thịt của nó phải ngon lắm!]
[Cho nên, ta nuôi một con mãng xà làm mồi câu để câu quái vật.]
[Không ngờ con quái vật đó thông minh, lại bắt cóc mất mãng xà mồi câu của tal]
[Có điều.]
[Lúc nhàm chán, ta đã khảm một khối ngọc trong miệng mãng xà, trên đó có bôi một loại thảo dược thần bí. Nếu như con mãng xà kia rời khỏi sơn động này một năm, chắc chắn nó sẽ chết.]
[Ta đang chờ tới ngày con mãng xà kia mang theo con quái vật trở về đây.]
[Nhưng vì có chuyện gấp nên ta phải tới Tê quốc, ta có về lại đây không thì tùy thuộc vào chuyện gấp kia có tẻ nhạt hay không.]
[Tương lai, khi ngươi nhìn thấy những chữ này, nhớ chúc phúc cho ta!]
[Ta nói cho ngươi biết một chuyện, mạch nước ngầm dưới đầm nước này thật ra là một trong các long mạch của Thập Vạn Đại Sơn.]
[Ở Thập Vạn Đại Sơn có rất nhiều bí mật.] [Phải nhớ, không được tùy tiện xông vào long mạch.]
[Con quái vật trong sông là dị chủng sinh tồn trong long mạch, sức mạnh lớn lao, không thể địch lại nổi.]