Hoang Châu có Thần Long, vô số năm qua đã sớm truyền khắp thiên hạ.
Ở khu vực Trung Nguyên, vô số người kể chuyện đã biên soạn Thần Long Hoang Châu thành câu chuyện, truyền tụng thiên hạ.
Liên quan đến Thần Long Hoang Châu, phiên bản nhiều nhất là... trong Thập Vạn Đại Sơn Hoang Châu có chín long mạch, mà ở chính giữa chín đại long mạch có một long cung rất lớn, thai nghén ra Thần Long Hoang Châu.
Lão Quỷ đã nghe mấy câu chuyện này từ nhỏ đến lớn, tất nhiên sẽ mang lòng kính sợ Thần Long Hoang Châu. Do đó trong lòng hơi thấp thỏm.
Hạ Thiên đã sớm nhìn thấu tâm tư của Lão Quỷ: “Các ngươi đều nghe kỹ đây, trên thế giới này không có thần tiên cũng không có Thần Long. Có khả năng Thần Long Hoang Châu là quái thú nào đó có trí tuệ. Nếu dùng thanh đao đâm vào trong cơ thể nó, chắc chắn nó cũng sẽ chảy máu mà chết.”
“Vâng.” Triệu Tử Thường, Lô Thụ, Cao Phi, Lão Quỷ đồng thanh đáp.
Hạ Thiên biết rất rõ, ở thời đại mà Hoàng đế được xưng là con của trời, hiện tượng mà con người bình thường không giải thích được đều sẽ quy vào hành động của quỷ thần.
“Ha ha ha...” Hắn khẽ cười vài tiếng: “Lão Quỷ, ngươi có biết tại sao trên trời lại có sét đénh không?”
Lão Quỷ chớp đôi mắt bỉ ổi: “Vương gia, chẳng phải là vì thiên lôi đang nổi giận ở trên trời ư?”
Hạ Thiên lắc đầu: “Ngươi hãy đoán tiếp đi.”
Lão Quỷ nghiêng đầu: “Vương gia, chẳng lẽ là thiên lôi đang trừng phạt kẻ ác trong thiên hạ?”
“Lão Quỷ, trên trời không có thần tiên, cũng chẳng có thiên lôi.”
Lão Quỷ nửa tin nửa ngờ: “Vương gia, sấm sét gây ra tiếng động lớn như thế, chẳng phải là tiên pháp của thiên lôi hay sao?”
“Không phải. Đó chỉ là hiện tượng tự nhiên mà thôi.” Lão Quỷ mơ màng. “Tương lai sẽ nói cho ngươi biết.”
Hạ Thiên nói sâu xa: “Phá sơn trung tặc dịch, phá tâm trung tặc nan.”
Ý câu này là: Muốn đánh bại cường đạo trong núi thì cực kỳ dễ, nhưng muốn đập tan thần tiên trong lòng mấy người Lão Quỷ thì thật sự hơi khó.
Có điều, nếu giết Thần Long trong núi Hoang Châu thì có thể đập tan. Tướng lĩnh Hoang Châu tương lai cần phải đập tan thần tiên trong lòng mới có thể trở thành thống soái thực thụ.
Hạ Thiên nhìn Thập Vạn Đại Sơn đẹp đẽ đồ sô, ẩn ý hỏi: “Lão Quỷ, có muốn ăn thịt Thần Long không?”
Lão Quỷ sáng mắt: “Vương gia, ta muốn. Trong truyền thuyết bảo, ăn thịt của Thần Long có thể trường sinh bất lão.”
Hạ Thiên nhìn về phía đế đô: “Trường sinh bất lão à? Đây là mơ ước của bao nhiêu người. Lão Quỷ, nếu ngươi là Hoàng đế một nước, nghe nói trong Thập Vạn Đại Sơn này có Thần Long, ăn vào có thể trường sinh bất lão, vậy ngươi có phái cao thủ đi bắt Thần Long hay không?”
“Có chứ.” Lão Quỷ trả lời chắc nịch: “Tất nhiên là có rồi.”
Ánh mắt của Hạ Thiên như phá rách hư không, nhìn thấy Thập Vạn Đại Sơn: “Thần Long Hoang Châu kia đã hiển linh ở trong Thập Vạn Đại Sơn này nhiều năm, không những không bị cao thủ nội cảnh Hoang Châu giết chết, mà còn chưa bị cao thủ các nước khác truy lùng săn bắt đến chết. Nó có thể sống đến bây giờ, hẳn là cực kỳ phi phàm. Thế nhưng nó đã gặp phải bản vương, cũng nên hiện nguyên hình rồi.”
Đột nhiên, mọi người sau lưng Hạ Thiên đều sáng mắt.
Đúng rồi, Vương gia nhà mình có trí tuệ của thánh nhân. Quãng đường này đã dẫn bọn họ đánh đâu thắng đó với lòng tin vô địch.
Nếu Thần Long dám đến, chắc chắn cũng sẽ chết trong trí tuệ của Vương gia. Lão Quỷ thầm khẳng định.
Có điều, Hạ Thiên lại ngước mắt lên: “Tô Kỳ, Thần Long kia khó chơi đến thế, ngươi cho rằng bản vương có thể chém nó không?”
Vẻ mặt bỉ ổi của Lão Quỷ chợt biến mất, biến thành mặt mày u ám: “Tô Kỳ tiểu thư, chẳng lẽ ngươi muốn mượn Thần Long để mưu hại Vương gia nhà ta? Ngươi muốn mưu hại phủ Hoang Châu Vương chúng ta đúng không?”
Câu hỏi của Lão Quỷ cũng là câu hỏi của mọi người. Bọn họ nhìn chằm chằm sau lưng Tô Kỳ, đằng đằng sát khí. Nếu Tô Kỳ trả lời không ổn thỏa, toàn bộ phủ Hoang
Ở khu vực Trung Nguyên, vô số người kể chuyện đã biên soạn Thần Long Hoang Châu thành câu chuyện, truyền tụng thiên hạ.
Liên quan đến Thần Long Hoang Châu, phiên bản nhiều nhất là... trong Thập Vạn Đại Sơn Hoang Châu có chín long mạch, mà ở chính giữa chín đại long mạch có một long cung rất lớn, thai nghén ra Thần Long Hoang Châu.
Lão Quỷ đã nghe mấy câu chuyện này từ nhỏ đến lớn, tất nhiên sẽ mang lòng kính sợ Thần Long Hoang Châu. Do đó trong lòng hơi thấp thỏm.
Hạ Thiên đã sớm nhìn thấu tâm tư của Lão Quỷ: “Các ngươi đều nghe kỹ đây, trên thế giới này không có thần tiên cũng không có Thần Long. Có khả năng Thần Long Hoang Châu là quái thú nào đó có trí tuệ. Nếu dùng thanh đao đâm vào trong cơ thể nó, chắc chắn nó cũng sẽ chảy máu mà chết.”
“Vâng.” Triệu Tử Thường, Lô Thụ, Cao Phi, Lão Quỷ đồng thanh đáp.
Hạ Thiên biết rất rõ, ở thời đại mà Hoàng đế được xưng là con của trời, hiện tượng mà con người bình thường không giải thích được đều sẽ quy vào hành động của quỷ thần.
“Ha ha ha...” Hắn khẽ cười vài tiếng: “Lão Quỷ, ngươi có biết tại sao trên trời lại có sét đénh không?”
Lão Quỷ chớp đôi mắt bỉ ổi: “Vương gia, chẳng phải là vì thiên lôi đang nổi giận ở trên trời ư?”
Hạ Thiên lắc đầu: “Ngươi hãy đoán tiếp đi.”
Lão Quỷ nghiêng đầu: “Vương gia, chẳng lẽ là thiên lôi đang trừng phạt kẻ ác trong thiên hạ?”
“Lão Quỷ, trên trời không có thần tiên, cũng chẳng có thiên lôi.”
Lão Quỷ nửa tin nửa ngờ: “Vương gia, sấm sét gây ra tiếng động lớn như thế, chẳng phải là tiên pháp của thiên lôi hay sao?”
“Không phải. Đó chỉ là hiện tượng tự nhiên mà thôi.” Lão Quỷ mơ màng. “Tương lai sẽ nói cho ngươi biết.”
Hạ Thiên nói sâu xa: “Phá sơn trung tặc dịch, phá tâm trung tặc nan.”
Ý câu này là: Muốn đánh bại cường đạo trong núi thì cực kỳ dễ, nhưng muốn đập tan thần tiên trong lòng mấy người Lão Quỷ thì thật sự hơi khó.
Có điều, nếu giết Thần Long trong núi Hoang Châu thì có thể đập tan. Tướng lĩnh Hoang Châu tương lai cần phải đập tan thần tiên trong lòng mới có thể trở thành thống soái thực thụ.
Hạ Thiên nhìn Thập Vạn Đại Sơn đẹp đẽ đồ sô, ẩn ý hỏi: “Lão Quỷ, có muốn ăn thịt Thần Long không?”
Lão Quỷ sáng mắt: “Vương gia, ta muốn. Trong truyền thuyết bảo, ăn thịt của Thần Long có thể trường sinh bất lão.”
Hạ Thiên nhìn về phía đế đô: “Trường sinh bất lão à? Đây là mơ ước của bao nhiêu người. Lão Quỷ, nếu ngươi là Hoàng đế một nước, nghe nói trong Thập Vạn Đại Sơn này có Thần Long, ăn vào có thể trường sinh bất lão, vậy ngươi có phái cao thủ đi bắt Thần Long hay không?”
“Có chứ.” Lão Quỷ trả lời chắc nịch: “Tất nhiên là có rồi.”
Ánh mắt của Hạ Thiên như phá rách hư không, nhìn thấy Thập Vạn Đại Sơn: “Thần Long Hoang Châu kia đã hiển linh ở trong Thập Vạn Đại Sơn này nhiều năm, không những không bị cao thủ nội cảnh Hoang Châu giết chết, mà còn chưa bị cao thủ các nước khác truy lùng săn bắt đến chết. Nó có thể sống đến bây giờ, hẳn là cực kỳ phi phàm. Thế nhưng nó đã gặp phải bản vương, cũng nên hiện nguyên hình rồi.”
Đột nhiên, mọi người sau lưng Hạ Thiên đều sáng mắt.
Đúng rồi, Vương gia nhà mình có trí tuệ của thánh nhân. Quãng đường này đã dẫn bọn họ đánh đâu thắng đó với lòng tin vô địch.
Nếu Thần Long dám đến, chắc chắn cũng sẽ chết trong trí tuệ của Vương gia. Lão Quỷ thầm khẳng định.
Có điều, Hạ Thiên lại ngước mắt lên: “Tô Kỳ, Thần Long kia khó chơi đến thế, ngươi cho rằng bản vương có thể chém nó không?”
Vẻ mặt bỉ ổi của Lão Quỷ chợt biến mất, biến thành mặt mày u ám: “Tô Kỳ tiểu thư, chẳng lẽ ngươi muốn mượn Thần Long để mưu hại Vương gia nhà ta? Ngươi muốn mưu hại phủ Hoang Châu Vương chúng ta đúng không?”
Câu hỏi của Lão Quỷ cũng là câu hỏi của mọi người. Bọn họ nhìn chằm chằm sau lưng Tô Kỳ, đằng đằng sát khí. Nếu Tô Kỳ trả lời không ổn thỏa, toàn bộ phủ Hoang