Vậy rốt cuộc quái nhân am hiểu chuyện gì?
Hạ Thiên tiếp tục suy nghĩ: “Thuật cơ quan?”
Nhưng cơ quan ở sơn động này cũng không có gì đặc biệt cả!
Bình thường.
Bỗng nhiên, trong đầu Hạ Thiên lóe lên một ý nghĩ.
Chắc hẳn bên dưới đầm nước không tĩnh lặng này có một con sông ngầm. Rõ ràng mép đầm nước có dấu vết con người cải tạo.
Rất có thể đầm nước này được con người tạo ra, thông với sông ngầm dưới lòng đất.
Rất có thể quái nhân nhàm chán này am hiểu phong thuỷ! Dường như Hạ Thiên đã nắm bắt được trọng điểm.
Vừa rồi, thiếu niên tàng kiếm ở cửa hang đến báo, cơ quan bịt cửa hang cực kỳ giống cơ quan trong mộ táng ở Hoa Hạ: Đá Đoạn Long!
Một người có thể thiết lập cơ quan đá Đoạn Long lại am hiểu đào hang, xem phong thủy thì là ai nào?
Hạ Thiên nhếch môi nở nụ cười quỷ dị: “Nếu như bản vương đoán đúng thì thân phận của quái nhân nhàm chán đúng là thú vị.”
Mắt Hạ Thiên lóe sáng.
Lễ nào địa cung bên dưới Tắc Địa Học Cung là một ngôi mộ lớn?
Mộ của ai?
Ông ấy đã lưu lại gì ở Thập Vạn Đại Sơn?
Thật sự là kho báu ư?
Hạ Thiên ngước mắt lên, nghiêm túc nói: “Hồng Y tiền bối, nếu như bản vương đoán không sai thì con mãng giao này có thể thoải mái đi lại trong Thập Vạn Đại Sơn, thoắt ẩn thoắt hiện là nhờ con sông ngầm dưới đầm nước!”
“Cho nên tuyệt đối không được để nó nhảy vào đầm.” “Nhất định phải giết nó ở bên đầm nước.” Bỗng nhiên, dường như con mãng giao kia nghe hiểu tiếng người.
Đôi mắt xanh biếc hung dữ của nó nhìn Hạ Thiên trừng trừng, chiếc đuôi to vung vẩy lia lịa.
Sau đó.
“Phì...”
Con mãng giao hung dữ phun một ngụm nọc độc về phía Hạ Thiên. Tựa như một cơn mưa độc tấn công đối phương.
“Vương gia cẩn thận!”
Triệu Tử Thường múa côn sắt kín không kế hở, không giọt nước nào lọt vào được.
Hạ Thiên dồn chân khí xuống chân, nhún nhẹ một cái, người bay lên nhẹ nhàng như chiếc lá, lướt ngang ba mét: “Tránh ral”
“Vâng!”
Triệu Tử Thường thở phào nhẹ nhõm lướt ngang theo Hạ Thiên.
Vương gia bất động, hắn ta sẽ tử thủ.
Hạ Thiên tiếp tục suy nghĩ: “Thuật cơ quan?”
Nhưng cơ quan ở sơn động này cũng không có gì đặc biệt cả!
Bình thường.
Bỗng nhiên, trong đầu Hạ Thiên lóe lên một ý nghĩ.
Chắc hẳn bên dưới đầm nước không tĩnh lặng này có một con sông ngầm. Rõ ràng mép đầm nước có dấu vết con người cải tạo.
Rất có thể đầm nước này được con người tạo ra, thông với sông ngầm dưới lòng đất.
Rất có thể quái nhân nhàm chán này am hiểu phong thuỷ! Dường như Hạ Thiên đã nắm bắt được trọng điểm.
Vừa rồi, thiếu niên tàng kiếm ở cửa hang đến báo, cơ quan bịt cửa hang cực kỳ giống cơ quan trong mộ táng ở Hoa Hạ: Đá Đoạn Long!
Một người có thể thiết lập cơ quan đá Đoạn Long lại am hiểu đào hang, xem phong thủy thì là ai nào?
Hạ Thiên nhếch môi nở nụ cười quỷ dị: “Nếu như bản vương đoán đúng thì thân phận của quái nhân nhàm chán đúng là thú vị.”
Mắt Hạ Thiên lóe sáng.
Lễ nào địa cung bên dưới Tắc Địa Học Cung là một ngôi mộ lớn?
Mộ của ai?
Ông ấy đã lưu lại gì ở Thập Vạn Đại Sơn?
Thật sự là kho báu ư?
Hạ Thiên ngước mắt lên, nghiêm túc nói: “Hồng Y tiền bối, nếu như bản vương đoán không sai thì con mãng giao này có thể thoải mái đi lại trong Thập Vạn Đại Sơn, thoắt ẩn thoắt hiện là nhờ con sông ngầm dưới đầm nước!”
“Cho nên tuyệt đối không được để nó nhảy vào đầm.” “Nhất định phải giết nó ở bên đầm nước.” Bỗng nhiên, dường như con mãng giao kia nghe hiểu tiếng người.
Đôi mắt xanh biếc hung dữ của nó nhìn Hạ Thiên trừng trừng, chiếc đuôi to vung vẩy lia lịa.
Sau đó.
“Phì...”
Con mãng giao hung dữ phun một ngụm nọc độc về phía Hạ Thiên. Tựa như một cơn mưa độc tấn công đối phương.
“Vương gia cẩn thận!”
Triệu Tử Thường múa côn sắt kín không kế hở, không giọt nước nào lọt vào được.
Hạ Thiên dồn chân khí xuống chân, nhún nhẹ một cái, người bay lên nhẹ nhàng như chiếc lá, lướt ngang ba mét: “Tránh ral”
“Vâng!”
Triệu Tử Thường thở phào nhẹ nhõm lướt ngang theo Hạ Thiên.
Vương gia bất động, hắn ta sẽ tử thủ.