“Sao cô lại đến thành phố Giang Thành? Hơn nữa sao đột nhiên lại về nước, có phải đã chơi chán đàn ông nước ngoài rồi nên muốn về nước cảm nhận một chút?”
“Anh nói bậy bạ gì đấy, trong mắt và trong tim của người ta toàn là anh cả đấy, em ở nước ngoài cũng chỉ có học hành đàng hoàng, không có hẹn hò với bất kỳ bạn trai nào, anh Huyễn Nhiên hiểu lầm người ta như vậy không tốt chút nào.”
Sau khi Hàn Thục Vân đảo mắt nhìn quanh một vòng thì ánh mắt rơi vào người Thư Khả Như.
Cô gái này có khuôn mặt như em bé, trông thực sự không phải loại dễ thương bình thường, nhưng lại hơi giống với người đàn ông ở đối diện, chẳng lẽ đây chính là cái gọi tướng phu thê sao?
Nhưng nhìn chỗ ngồi của họ, cô gái này chắc chắn quen biết với người đàn ông ở đối diện, nhưng cũng không phải mối quan hệ hẹn hò.
“Anh Huyễn Nhiên, bạn của anh cũng còn đang ở đây đấy, chế giễu em như vậy thật sự thấy thích hợp sao? Chưa kể em là vợ sắp cưới của anh mà!”
Khi nghe thấy câu nói này của người phụ nữ ấy làm Hướng Tây Thần hả hê vô cùng, hóa ra cũng đã có vợ sắp cưới rồi, còn ở đây giở trò tình cảm thắm thiết gì chứ.
Hơn nữa trước kia không phải còn có sự tồn tại của Tần Ngọc Linh à?
Bây giờ lại đột nhiên xuất hiện một Hàn Thục Vân, hoa đào này nở đúng là tuyệt vời mà.
Có thể nói là từng đóa hoa đào nở rộ!
Thư Khả Như cũng hơi ngây người, từ khi nào mà Huyễn Nhiên bỗng có thêm một người vợ sắp cưới vậy. Trước kia cô ấy thấy rõ anh ta vẫn luôn yêu Tần Ngọc Linh nhiều thế nào, tuy nói là đã yêu sai người.
Cũng chưa từng nghe nói có vợ sắp cưới gì, nếu thực sự có thì anh ta sẽ không yêu Tần Ngọc Linh như vậy.
Sự xuất hiện của người phụ nữ này thật sự quá khó hiểu.
“Xin lỗi, xin đừng tự ý sửa đổi thân phận của mình, càng đừng nói những lời khiến người ta hiểu lầm, bạn gái của tôi còn đang ở đây.”
Bạn gái?
Ánh mắt của Hàn Thục Vân lập tức trở nên nguy hiểm, dữ tợn nhìn chằm chằm vào Thư Khả Như.
Trước đây cô ta vẫn luôn nghe nói Huyễn Nhiên rất yêu một người phụ nữ, một người phụ nữ họ Tần, nhưng bây giờ đã chia tay rồi.
Hơn nữa, cô ta về nước cũng là do dì Huyễn bảo cô ta trở về, nói rằng bên cạnh Huyễn Nhiên luôn có vài con cóc muốn ăn thịt thiên nga, nên bảo cô ta mau chóng trở về.
“Huyễn Nhiên, anh còn biết xấu hổ không vậy, ai là bạn gái của anh? Bạn gái Tần Ngọc Linh của anh không ở đây, nên nếu có chuyện gì thì đừng lấy Khả Như của chúng tôi ra làm bia đỡ đạn!”
Hướng Tây Thần ngay lập tức giúp Thư Khả Như từ chối thẳng.
Thư Khả Như nhìn Hàn Thục Vân, khuôn mặt của người phụ nữ này chắc chắn đã từng động dao kéo, mũi của người bình thường không thể cứng chắc như vậy, và cái cằm kia hơi nhọn quá mức.
“Cô là ai? Tên gì? Gia cảnh như thế nào? Tôi nói cho cô biết, Huyễn Nhiên chỉ có thể là đàn ông của Hàn Thục Vân tôi đây, cô muốn cũng đừng hòng muốn!”
“Ừ!”
Thư Khả Như chỉ bình tĩnh đáp lại cô ta một từ.
Sau đó cúi đầu xuống tiếp tục ăn đồ của mình.
Người phục vụ nhanh chóng mang bò bít tết và món tráng miệng mà Huyễn Nhiên đã gọi đến.
“Cô ơi, làm phiền cô tránh ra chút, nếu cô tới dùng bữa thì mời tìm chỗ ngồi xuống, nếu không phải tới dùng bữa thì phía bên kia của chúng tôi có cung cấp một khu nghỉ ngơi.”
“Tôi muốn gọi món!”
Khi Hàn Thục Vân nói chuyện, ánh mắt của cô ta rơi vào người Thư Khả Như, cô ta luôn nhìn không vừa mắt cô gái này.
Huyễn Nhiên đưa tiramisu tới trước mặt cô ấy, nhẹ giọng nói: “Trước giờ em vẫn rất thích ăn tiramisu, mùi vị bánh của nhà hàng này rất ngon, nếu một cái không đủ thì chúng ta còn có thể gọi thêm.”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK