Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Bản chuẩn) - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy ngày nay, thỉnh thoảng Tôn Tử Phàm lại giải mật mã, đôi khi nhân viên kỹ thuật hacker ở bên kia của bọn họ không phản ứng kịp, toàn bị ngủ quên. 

Nước Hoa Hạ bên này là ban ngày thì bên bọn họ là buổi tối. 

Tôn Tử Phàm cứ thường xuyên đăng nhập vào ban ngày, bọn họ vừa ngủ chưa được bao lâu thì âm thanh trên máy tính lại vang lên, sau đó phải lập tức đứng lên. 

Vào lúc ban ngày ở chỗ bọn họ, thỉnh thoảng cũng có đổ bộ vào giải mật mã, nhưng Tôn Tử Phàm cảnh giác rất cao, một khi phát hiện ra bọn họ là lập tức tải lên địa chỉ IP giả, sau đó trốn mất dạng. 

Vậy nên bọn họ có thể không tức giận khi đối diện với chuyện này à? 

Đúng là tức chết mà! 

“Đại ca, chúng ta bấm chuông cửa nhiều lần mà vẫn không thấy chút phản ứng nào, hay là không có người ở nhà nhỉ?” 

Làm sao Johan biết có ai ở nhà không? Lỡ có người ở nhà nhưng không để ý tới ông ta thì sao? 

“Đại ca, hay là chúng ta trực tiếp đập cửa vào luôn đi?” 

"Mày có biết cái cửa này bao nhiêu tiền không? Mày đập hỏng rồi người ta bắt bồi thường thì sao, chúng ta tới đòi đồ chứ không phải đến giục nợ!”. 

Johan đi đến cánh cổng trước mặt rồi chạm vào. 

Sau đó trợn mắt rồi vội lùi lại. 

Mọi người còn chưa kịp phản ứng, một tên đàn em đã bị điện giật cho co giật toàn thân, tóc tai nổ tung. 

Cuối cùng được một người khác nhanh chóng kéo ra, khuôn mặt đều đen thui. 

Sắc mặt Johan cũng trầm xuống, rõ ràng khi nãy là lúc cường độ dòng điện lên cao, nếu không ông ta cũng không dễ dàng buông tay ra như vậy. 

Cho nên Tôn Tử Phàm đang ở trong biệt thự, chẳng qua không chịu ra mà 

thôi. 

Thảo nào lắp đặt cửa cao cấp như vậy, sợ kẻ thù quá nhiều nên mới lắp cửa như vậy để đề phòng chứ gì. 

Lúc này, Tôn Tử Phàm chán hết tín hiệu chung quanh, bây giờ anh ta muốn tiếp tục giải mật mã của cái USB nhỏ này để giải xong trước khi bọn họ hoàn toàn vượt qua được. 

Ngón tay linh hoạt di chuyển trên bàn phím máy tính, từng chuỗi số liệu tiếng Anh phía trên được quét xuống, quả thật khiến người ta hoa mắt. 

Tôn Tử Phàm sai người chặn lại tín hiệu là vì không muốn mấy người nước ngoài liên hệ với người bên này. Trong lúc anh ta đang tiến hành giải mã, nếu bị những người đó quấy nhiễu thì tất cả chương trình ở đây sẽ sụp đổ nếu không xử lý tốt. 

“Cậu chủ, cần tăng thêm cường độ dòng điện không ạ?” 

"Không cần, tạm thời cứ vậy đi, đừng để bọn họ ngay cả cổng cũng không vào nổi, nếu không tôi vì bọn họ mà chuẩn bị lễ vật sẽ xấu hổ biết bao?” 

Người da đen gật đầu, cậu chủ của bọn họ có tấm lòng thật tàn nhẫn! 

Đây nào phải cách đãi khách chứ? 

Khách từ phương xa đến, vừa đến đã đưa cho người ta một cái cửa giật điện, nghe nói bên đối phương còn có người bị điện giật nổ cả tóc. 

(D) 

Nhìn cả lễ vật phía sau nữa, vậy nên trái tim của cậu chủ thật sự rất tàn. nhẫn! 

"Còn nữa, cho dù chuyện gì xảy ra, trước khi tôi hoàn toàn giải mã được cái USB này, không được để bất kì ai vào quấy rầy, cũng đừng để mấy người đó lên đây, cố gắng cho bọn họ đi vòng quanh là được. Sau khi giải mã xong, tôi sẽ ra ngoài." 

“Vâng, cậu chủ!” 

Mười mấy người Johan đều không có cách gì với cánh cổng, vừa chạm vào là bị điện giật, mà hiện tại cũng không có công cụ khác để giải quyết vấn đề này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK