Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Bản chuẩn) - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyễn Hạo Thần khẽ lườm cậu bé một cái, ung dung nói: “Trò chơi mà chúng ta đang chơi là một cuộc cạnh tranh rất công bằng. Nếu đổi lại là trong hiện thực, con cảm thấy đối phương sẽ cho con cơ hội để con bắn sao? Hoặc là sẽ chọn nhường điểm cho con sao? 

Con có biết tại sao con vẫn không thể thắng được không? Đó là vì con luyện tập chưa đủ, càng không đủ cố gắng, cho nên mới không ngừng nói và không ngừng thua!” 

Ánh mắt của Tô Cảnh Nhạc nhìn Nguyễn Hạo Thần trở nên hơi quái lạ, không phải đang chơi trò chơi sao, tại sao đột nhiên lại gõ tâm hồn cậu một cái thật đau vậy? Huống chi cậu bé hiện giờ chỉ mới là một đứa trẻ bốn tuổi, cố gắng như thế để làm gì chứ? 

Về mặt chơi trò chơi, cậu bé quả thực không giỏi lắm. Nếu nói về khoản máy tính thì có lẽ cậu bé sẽ vô cùng cố gắng và cũng rất có tài, nhưng nếu có gắng trên khoản trò chơi thì không khỏi lãng phí thời gian quá rồi. 

“Con cũng đâu thường xuyên chơi trò chơi, con còn có chuyện càng quang trọng hơn phải đi làm, con cần gì phải cố gắng để đi nghiên cứu cái trò chơi này như vậy chứ?” 

Nguyễn Hạo Thần: ... 

Thằng nhóc thối này nghiêm túc như vậy làm gì, anh chỉ là giải thích đơn giản và ví von hiện thực với cậu bé mà thôi, nói hai câu như thế mà đã giận rồi sao? 

Ôi, người ta nói trẻ nhỏ dễ dạy, mà con trai anh thì hoàn toàn ngược lại! 

Sau đó trên màn hình đột nhiên xuất hiện chữ bại trận. 

Tô Cảnh Nhạc reo hò nhảy dựng lên: “Yeah yeah yeah, con đã thắng ông chú rồi, hơn nữa, đừng có đặc biệt đả kích tâm hồn con, con không nhận đâu!” 

Nhìn dáng vẻ mừng rỡ của cậu bé, Nguyễn Hạo Thần cũng cười theo. Mình cố tình thua một ván hình như cũng rất xứng đáng, suy cho cùng có thể khiến con trai vui vẻ. 

Khi con trai vui vẻ thì tâm trạng của anh cũng sẽ trở nên vui sướng, loại cảm giác này đúng là không tệ. 

Cảm giác có con càng không tệ! 

“Con đúng là lợi hại, không hổ là con trai của bố!” 

Nghe vậy, tiếng reo hò của Tô Cảnh Nhạc đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn sang Nguyễn Hạo Thần. 

“Cho dù con là con trai của chú, nhưng con không hề thừa nhận chú là bố của con, mẹ của con cũng chưa thừa nhận chú là chồng của mẹ.” 

Trong lúc vui mừng như thế mà cứ phải nói lời đau lòng mới chịu sao? 

Bạn nhỏ Tô Cảnh Nhạc à, cậu không cảm thấy lời này của cậu rất đau lòng sao, không thể trò chuyện vui vẻ hoặc cùng chơi trò chơi thật tốt sao? 

Cứ phải nhắc nhở anh hết lần này đến lần khác, đợi đến khi mẹ của cậu bé tha thứ cho anh thì xem anh sẽ xử lý cậu như thế nào! 

“Con muốn ăn kem.” 

Vừa nãy một người bạn nhỏ ăn kem dâu đi ngang qua cậu bé, mùi dâu đó ngay lập tức kích thích vị giác của Tô Cảnh Nhạc. 

Cậu bé thực sự rất muốn ăn, mùi trái cây của cái kem đó thực sự rất nồng! 

“Nhưng sức khỏe của con thực sự sẽ không sao chứ?” 

Nguyễn Hạo Thần vẫn không khỏi hơi lo lắng. Dáng vẻ ngã bệnh lần trước của cậu đúng là đã dọa sợ anh, chỉ vì đụng phải một chút nước lạnh nên lập tức lên cơn sốt. 

Sức khỏe như vậy khiến Nguyễn Hạo Thần vô cùng sốt ruột, cho nên anh vẫn phải cân nhắc lại khi cậu bé bây giờ muốn ăn kem. 

“Đi mà chú, sức khỏe của con không hề yếu như chú nghĩ đâu. Lần trước con bệnh là do quần áo của con ướt hết, sau đó không thay ra nên mới bị sốt.” 

Nếu là như vậy thì Nguyễn Hạo Thần hiểu được. 

Sức khỏe của trẻ con cũng khá yếu, nếu quần áo bị ướt mà không kịp thay ra thì rất dễ bị bệnh. 

“Nếu con thực sự muốn ăn thì bố vẫn phải hỏi qua mẹ con. Nếu không, con mà thực sự ngã bệnh thì đoán chừng mẹ của con sẽ cầm thanh đao lớn dài bốn mươi mét rượt theo chém bố!” 

Khi nghe thấy lời ví von khoa trương như thế của anh, Tô Cảnh Nhạc chỉ cười mà không lên tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK