Mục lục
Bách luyện thành thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tốt, ngươi đã muốn chết, Vi mỗ toàn thành cho ngươi."

Trên mặt đại hán hiện tia dữ tợn, sau đó liên tiếp đánh ra các pháp ấn về túi linh thú, trong miệng cũng niệm ra chú ngữ thần bí cổ xưa.

Ô!

Phù lục bên ngoài linh thú túi không gió tự cháy. Miệng túi vừa mở thì một luồng thú tức khí man hoang dị bạo tỏa ra. Nương theo là một vùng ma khí đỏ như máu cuồn cuộn cuồng bạo đến cực điểm, bên trong dường có thứ gì đó đang chuyển động

"Thật sự là Thị Huyết Bức Vương!"

"Nghe nói muốn đào tạo thành công linh thú này, ít nhất phải tiêu hao cả ngàn năm công phu. Là lấy số lượng Ma bức khát máu tính bằng đơn vị hàng nghìn thôn phệ lẫn nhau, những con còn sống được dùng các loại thiên tài địa bảo linh dược đào tạo, cứ chu kỳ một trăm năm lại cho thôn phệ lẫn nhau thêm lần nữa, cần ít nhất mười chu kỳ mới đào tạo ra một Thị Huyết Bức Vương."

"Đúng vậy, đào tạo tuy hao tổn vô vàn tâm lực nhưng thực lực Thị Huyết Bức Vương có thể so với Động Huyền hậu kỳ đỉnh phong, thậm chí còn mạnh hơn một chút."

Đủ tiếng nghị luận truyền vào tai Lâm Hiên. Lúc này quái vật bên trong ma khí đã hiện ra hình.

Là một con dơi đáng sợ rất lớn cỡ hơn một trượng, toàn thân màu đỏ như máu cùng sải cánh mở rộng, răng nanh bén nhọn lộ ra ngoài, trong đôi mắt to ẩn hiện huyết diễm. Uy áp do nó thích ra phóng thật không thể tưởng tượng nổi. Mạnh hơn bất kỳ tồn tại Động Huyền hậu kỳ nào khác mà trước đây Lâm Hiên từng gặp.

Linh thú?

Đối mặt cường địch nhưng Lâm Hiên lại nở nụ cười. Thật sự là múa rìu qua mắt thợ, hắn liền gọi Tiểu mao cầu ra.

"Miêu..."

Tiểu gia hỏa vẫn còn ngái ngủ, bị gọi ra thì duỗi lưng, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ vẻ miễn cưỡng. Có điều Thị Huyết Bức Vương với dáng vẻ khí thế độc ác vạn trượng, vừa thấy nó thì thu cánh sợ hãi như chuột gặp mèo, mặc cho đại hán sai sử thế nào cũng không xông lên.

Đại hán thấy vậy thì có điểm nghẹn họng trân trối. Bản năng của Thị Huyết Bức Vương vô cùng hung tàn, đối mặt với cường địch chưa bao giờ tỏ ra sợ hãi. Sao lần này lại sợ tiểu gia hỏa tròn vo đứng trên vai đối phương như vậy!

Chẳng qua là nhân vật rất tinh minh. Linh Thú Phong trưởng lão này liền chủ động lui xuống nhận thua.

Thị Huyết Bức Vương còn không có tác dụng, những linh thú mang theo thì có ích gì. Bêu xấu còn không bằng giấu dốt, hắn thật không muốn bổn mạng pháp bảo bị hủy như cung trang mỹ phụ kia.

Kết quả này khiến đám tu sĩ Vân Ẩn Tông lâm vào trầm mặc.

"Ngô sư huynh, ngươi xem..."


"Thực lực của người này rất mạnh, nhanh đi mời hai vị sư thúc" Vẻ mặt đạo trang lão giả khó coi đến cực điểm.

"Không thể làm như vậy, sao có thể kinh động thái thượng trưởng lão?" La Thiên Hồng lắc đầu.

"Theo ý sư đệ..."

"Để ta thử thêm một lần" La Thiên Hồng chần chừ chốc lát rồi cắn răng. Buông tha đối phương là không thể nào, đi gọi viện trợ lại quá mất thể diện. Cũng may tiểu tử tự xưng Lâm Hiên này tựa hồ không có địch ý, tuy đánh bại sư đệ sư muội nhưng ra tay có rất chừng mực.

"La sư đệ nguyện ra tay thì không thể tốt hơn, nhưng ngươi phải ngàn vạn cẩn thận." Đạo trang lão giả vui mừng quá đỗi nhưng không quên nhắc nhở. Trong hàng tu sĩ Động Huyền Kỳ bổn môn, thực lực của La Thiên Hồng có thể xếp danh trong năm vị trí đầu.

Chỉ thấy La Thiên Hồng bước ra một bước, khí thế như uyên đình nhạc trì. Kiếm khí! Lúc này thân hình lão giống như một thanh kiếm vô cùng sắc bén vừa được rút khỏi vỏ.

Lâm Hiên nheo mắt lại: "Các hạ là kiếm tu?"

"Lời thừa, Phó Phong chủ Thiên Kiếm Phong há không phải kiếm tu nhất mạch hay sao?" La Thiên Hồng có điểm bất định trong lòng nhưng biểu hiện khí thế không chút thua kém. Lời còn chưa dứt thì vươn tay vỗ vào bên hông, lập tức một cái hồ lô màu hỏa hồng bay ra.

Tròng mắt Lâm Hiên co lại, kiếm tu mà không dùng kiếm sao?

Chỉ thấy hồ lô tế rời tay La Thiên Hồng thì lập tức xoay tròn, sau đó đón gió tăng vọt như như một ngọn núi nhỏ.

"Cái này..." Lâm Hiên kinh ngạc nhớ ra: "Chẳng lẽ đây là Kiếm Hồ Lô?"

Kiếm Hồ Lô là pháp bảo mà chỉ các đại năng kiếm tu mới có thể sử dụng, truyền thuyết trong hồ lô có động thiên, có thể dung nạp ba vạn sáu ngàn phi kiếm, uy lực vô cùng kinh người.

Trong mắt lộ chút bối rối nhưng rất nhanh Lâm Hiên đã nghĩ ra. Đối phương chỉ là tu tiên giả Động Huyền Kỳ, sao có thể luyện ra Kiếm Hồ Lô chân chính mà cổ kiếm tu tôn sùng.

Hơn phân nửa chỉ là một kiện phỏng chế phẩm. Nghĩ tới đây vẻ mặt Lâm Hiên lập tức trầm tĩnh trở lại. Tay áo phất một cái. Trong thanh quang lập lòe, Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn bay ra hợp thành một màn sáng màu xanh chói mắt trước người, phía trên còn có một tấm Thái Cực Đồ lưu chuyển.

Ông!

Bên kia chợt nổi lên những tiếng vù vù, trong hồ lô phun ra một cột sáng đường kính cỡ hơn trượng, nhìn kỹ là do vô số thanh tiên kiếm tạo thành.

"Cái này không phải Kiếm Hồ Lô chân chánh, mô phỏng thì có ích gì?" Lâm Hiên có điểm chê cười mở miệng.

"Dù không phải bảo vật chân chánh nhưng cũng thừa sức trảm yêu trừ ma!" La Thiên Hồng hét lớn một tiếng. Các tiên kiếm linh quang lóe lên, hỗn loạn vây quanh ở trước người lão, đếm sơ cũng tới mấy ngàn.

"Trảm!"

Một tiếng hét lớn vang lên. Vô vàn tiên kiếm rào rào như mưa, từ bốn phương tám hướng trảm tới Lâm Hiên, toàn bộ bầu trời đã bị kiếm quang lấp đầy.

Xa xa nhìn lại, Lâm Hiên tựa như một con thuyền lá nhỏ bên trong biển lớn sóng cả, có thể lật úp bất cứ lúc nào.

Chẳng qua thật sự không phải như thế. Nhìn màn kiếm quang như mưa, Lâm Hiên cũng giương tay tế ra kiếm khí đầy trời, rất nhanh mấy ngàn đạo kiếm khí xuất hiện bên thân.

Từ thanh thế mà nói, song phương quả là kẻ tám lạng người nửa cân. Chỉ là đối phương không tế ra bảo vật công kích khiến La Thiên Hồng giận quá hóa cười, hai tay vung vẩy như hồ điệp xuyên hoa, đạo pháp quyết liên tiếp tuôn ra từ đầu ngón tay.

Chỉ thấy vạn đạo kiếm quang hợp lại thành một hình đồ Thái Cực Bát Quái.

"Kiếm trận sao!"

Không phải chỉ có đối phương mới am hiểu đạo này. Lâm Hiên cười nhạt rồi điểm ra một chỉ.

"Đi!"

Lập tức linh quang bạo tỏa, những kiếm khí do hắn phát ra dựa vào Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ chia làm năm tổ, cũng tràn trề ra một luồng khí hung lệ.

"Đạo chi sơ thủy, vạn pháp quy tông!" Lâm Hiên hét lớn một tiếng, Ngũ Hành Kiếm khí như lưu tinh loạn vũ bắn tới Thái Cực Đồ.

Đối phương muốn dùng trận phá trận sao?

La Thiên Hồng thất sắc nhưng sau một khắc thì cười lạnh, kiếm khí thì sao có thể sánh với bản thể kiếm tiên. Chỉ là phô trương thanh thế mà thôi. Ngón trỏ ngưng trọng như núi điểm về phía trước, miệng hét to một tiếng: "Phá!"

Chỉ thấy Thái Cực Bát Quái Đồ chậm rãi xoay tròn. Một luồng khí thế lạnh thấu xương tràn ra. Sau đó hai kiếm trận ầm ầm đụng vào nhau, nổi lên từng cơn cuồng phong liền trời tiếp đất.

Thiên địa yên tĩnh thoáng trong chớp mắt, ngay sau đó là tiếng va đập dày đặc ầm ầm rền vang.

Kiếm quang như tuyết, kiếm khí lại như hoa vũ rực rỡ đầy trời. Hai tu tiên giả đấu pháp mà lại khiến người có cảm giác như hàng trăm hàng ngàn tu sĩ đang hỗn chiến!

Thật sự đấu pháp ảnh hưởng quá lớn. Những lão quái Động Huyền Kỳ đứng ngoài quan sát cũng phải mở ra vòng bảo hộ.

Giằng co chừng nửa tuần trà, vẻ mặt La Thiên Hồng biến hóa từ trấn định sang mờ mịt, cuối cùng là thất kinh.

Tuy không phải bổn mạng pháp bảo nhưng không ngờ kiếm trận lão dốc tâm lực bao năm luyện chế đã bị phá!

Ngũ sắc kiếm khí tiêu hao rất nhiều nhưng số còn lại vẫn điên cuồng chém tới.

La Thiên Hồng thất sắc, vội phất tay áo tế ra một bảo vật hình dáng như một cái mai rùa, lập lòe một chút thì hóa lớn bao phủ toàn bộ thân hình.

Thanh âm đinh đinh đang đang truyền ra, kiếm khí gặp tầng bảo hộ kia thì bị ngăn trở như nỏ mạnh hết đà.

Chẳng qua ai mạnh ai yếu đã phân rõ ràng!

Đối phương cường đại vượt quá sự tưởng tượng. Không ngờ ngay cả La Thiên Hồng cũng có kết quả như vậy. Đám lão quái Vân Ẩn Tông đã không còn chiến ý, sự tự tin đã bị đả kích trầm trọng.

Bất quá thả đối phương đi thì không cam lòng. Nhất thời mấy người cứng đờ, thầm có điểm hối hận khi tới nơi này.

Đúng lúc này, bộ dáng thong dong của Lâm Hiên biến mất, ngẩng đầu thì sắc mặt vô cùng ngưng trọng: "Tiền bối đã tới chỗ này sao không hiện thân, chẳng lẽ với thực lực của người còn muốn đánh lén Lâm mỗ?"

Lời vừa dứt thì một tràng cuồng tiếu ha hả liên tiếp truyền ra.

"Không tệ, không tệ, không rõ đã bao nhiêu năm mới có người dám nói chuyện với ta như vậy!"

Đám tu tiên giả Vân Ẩn Tông nghe thanh âm này thì không khỏi vừa mừng vừa sợ.

"Long sư thúc!"

"Cung nghênh sư thúc!"

Theo những lời này, một đạo linh áp bàng bạc từ trời ép xuống. Phong vân biến sắc, toàn bộ Kim Đan Phong không ngừng run rẩy. Đá vụn ào ào rớt xuống, khiến cho người cảm giác như nơi đây muốn sụp đổ bất cứ lúc nào.

Phốc Phốc Phốc...

Mấy tu tiên giả Ly Hợp Kỳ chịu không nổi quỳ xuống. Các tồn tại Động Huyền thì nguyên một đám lộ sắc mặt khó coi.

Thời khắc này mới chính thức thấy được sự chênh lệch Lâm Hiên với tu sĩ cùng cấp. Ở đây chỉ còn hắn là có thể trấn định trước linh áp khủng khiếp kia.

Oanh!

Tiếng nổ lớn truyền ra, nương theo là một đạo thiểm điện chói mắt từ trên trời hạ xuống. Tiên nhạc trùng thiên, giữa không trung xuất hiện một thiếu niên tóc trắng dung mạo anh tuấn mà đầy yêu dị, đôi mắt tràn đầy tang thương lại có tròng mắt màu bạc. Đôi tai dài nhọn rất khác của nhân tộc.

Tròng mắt Lâm Hiên co lại, tu tiên giả Phân Thần kỳ có huyết thống Yêu tộc?

Chỉ thấy thân hình đối phương phiêu hốt, đầu vai khẽ động đã băng qua mấy trăm trượng, đi tới trước người hắn.

"Cái này..."

Khóe mắt Lâm Hiên máy động. Đối phương chỉ thuấn di mà đã huyền diệu vượt qua Cửu Thiên Vi Bộ.

"Các ngươi có thể lui, ta sẽ phụ trách chuyện này" Thiếu niên tóc trắng lạnh lùng lên tiếng.

"Vâng!" Đám tu sĩ Vân Ẩn Tông đương nhiên không chút dị nghị, cung kính thi lễ rồi lui xuống.

Rất nhanh bên ngoài Linh Thanh Vụ Hải chỉ còn lại hai người. Lâm Hiên lần đầu tiên đối mặt với một tu sĩ Phân Thần.

"Ngươi rất can đảm." Thanh âm không chút cảm tình của đối phương truyền ra.

"Tiền bối quá khen." Lâm Hiên vẫn một bộ trấn định.

"Không sợ ta hạ sát ngươi sao? Tuy ngươi rất mạnh nhưng Động Huyền trung kỳ không cách nào đối kháng với ta."

"Tiền bối muốn làm vậy thì vừa rồi đã động thủ" Lâm Hiên mỉm cười nói.

"Ừm. Ngươi rất thông minh, thế nào, có hứng thú gia nhập Vân Ẩn Tông ta không?" Trên mặt thiếu niên tóc trắng lộ tia hân thưởng, mở miệng ngoài dự đoán.

"Gia nhập quý phái?" Lâm Hiên ngẩn ngơ: "Chẳng lẽ tiền bối không sợ, ta là gian tế lẻn vào?"

"Buồn cười, gian tế? Nếu môn phái nào có tu sĩ thiên tài như ngươi, không để ở tổng đà tu hành, ngược lại phái đến tông môn đối địch nằm vùng thì đúng là Chưởng Khống Giả môn phái đó có vấn đề."

Lâm Hiên nghe thì lâm vào trầm mặc. Không hổ là lão quái vật Phân Thần kỳ, không chỉ có thực lực làm người nghẹn họng trân trối, hơn nữa tâm cơ cũng linh hoạt không thể nào đoán được.

"Thế nào, ta rất hân thưởng tiềm lực của ngươi, nếu ngươi có thể tiến giai Phân Thần kỳ, ngay cả lão đại cũng không phải địch thủ của ngươi. Ngươi có bằng lòng gia nhập hay không. Điều kiện phi thường hậu đãi, thậm chí ta có thể cho ngươi làm nhất Phong chi chủ. Nếu ngươi muốn khổ tu, bổn phái sẽ cung cấp rất nhiều tinh thạch” Thiếu niên tóc trắng mở miệng đầy hấp dẫn.

Lâm Hiên nghe thì không đáp, đối phương cũng không thúc giục.

Hai người cứ lơ lửng mà đứng như vậy một lúc.

"Sao, ngươi cân nhắc thế nào?"

"Tiền bối không trách tội khiến Lâm mỗ rất cảm kích. Chỉ là ta có điểm hiếu kỳ, vì sao phải chiêu dụ ta?"

"Đạo hữu biết còn cố hỏi. Tán tu có tư chất như ngươi, bất kỳ một tông môn gia tộc nào đều có hứng thú chiêu dụ, gia nhập bổn môn là sự tình đôi bên cùng có lợi. Thế nào, lão phu đã nói thẳng, ngươi còn chê thành ý của ta chưa đủ sao?"

"Tiền bối nói đến đây, Lâm mỗ sao lại không thức thời. Lúc trước tại hạ ẩn thân tại quý tông, cũng chỉ là muốn mượn một linh địa tốt tu luyện mà thôi. Tiền bối đã có nhã ý như thế, vãn bối xin tòng mệnh" Lâm Hiên cung kính nói.

"Tốt lắm, gia nhập bổn tông, đạo hữu tuyệt sẽ không hối hận, lão phu sẽ sắc phong ngươi làm Kim Đan Phong nhất mạch chi chủ" Thiếu niên tóc trắng vui mừng dị thường mở miệng.

"Đa tạ sư thúc" Trở mặt lật sách với Lâm Hiên đã như cơm bữa, liền cúi người ôm quyền thi lễ một cái.

Một hồi đại họa vô hình tan đi, có thể nói kết cục cuối cùng khiến song phương đều vui mừng.

Lâm Hiên chính thức trở thành tu sĩ Vân Ẩn Tông. Nhập tông đại điển cũng được cử hành ngay.

Long thái thượng trưởng lão liền truyền lệnh. Phàm là tu tiên giả Kim Đan Phong nhất mạch đều phải đến bái kiến Phong chủ tân nhiệm.

Những tu sĩ cấp thấp thì không nói, đám tồn tại Ly Hợp kỳ như Lão giả họ Vạn thì tâm tình có điểm phức tạp.

Chẳng qua ngẫm lại, có vị Lâm sư thúc này thần bí gia nhập, rốt cục từ nay Kim Đan Phong đã có chỗ dựa vô cùng cường đại. Liền phó một chiêu đã đả bại Phó Phong chủ Thiên Kiếm Phong. Trong hàng tu tiên giả Động Huyền Kỳ bổn môn, chỉ sợ không có người nào là đối thủ của hắn.

Nguyên một đám tu tiên giả Ly Hợp kỳ tiến lên vâng dạ gọi sư thúc.

"Miễn” Lâm Hiên khoát tay áo, cũng trực tiếp nói thẳng: "Bổn tọa đã gia nhập Vân Ẩn Tông, sau này đương nhiên sẽ gánh trọng trách. Chẳng qua Lâm mỗ vốn là khổ tu giả, ta tuy là Kim Đan Phong chủ nhưng những tục vụ trước kia, các ngươi cứ y nguyên chức trách như cũ là được.”

Nói xong hắn liền quay sang thiếu niên tóc trắng: "Long sư thúc, đệ tử an bài như vậy thỏa đáng chăng?”

"Đương nhiên, chúng ta đã ước định, Long mỗ sẽ không can thiệp.” Thiếu niên tóc trắng mỉm cười.

"Đa tạ sư thúc.” Lâm Hiên mỉm cười thi lễ.

Nghi thức nhập tông của Lâm Hiên chấm dứt. Thiếu niên họ Long liền trở lại động phủ, tới trước cửa thì chợt dừng bước, cung kính hỏi.

"Sư tỷ, ngươi đã xuất quan sao?”

Tiếng bước chân nhỏ nhẹ truyền tới. Một thiếu nữ mỹ miều tầm hai mươi từ trong động phủ đi ra. Nàng có khuôn mặt tuyển thanh tú, bộ dáng thanh lệ mà thoát tục. Cũng giống thiếu niên họ Long ở đôi tai, tròng mắt càng là màu bạc sáng chói.

Không cần phải nói, đây chính là lão quái Phân Thần kỳ thứ hai của Vân Ẩn Tông.

"Sư tỷ tới chỗ này, hẳn là đã biết sự tình ở Kim Đan Phong?”

"Không sai.” Thiếu nữ khẽ gật đầu: "Thông qua thần thông Thiên Kuyễn Kính, trừ phi có cấm chế cách trở, nếu không ta đều rõ ràng gió thổi cỏ lay trong vòng ngàn dặm”

"Sư tỷ tới đây là bất mãn với xử trí của ta?” Thiếu niên họ Long đi thẳng vào vấn đề.

"Sư đệ quá lời, chỉ là ngu tỷ có điểm hiếu kỳ đối với Lâm tiểu tử, chẳng lẽ ngươi thật sự nhìn trúng tiềm lực của hắn?”

"Đây chỉ là một lý do” Thiếu niên họ Long mỉm cười: " Thực lực Lâm tiểu tử, chắc hẳn sư tỷ cũng rõ. Tuy còn kém xa chúng ta nhưng chỉ cần có thời gian, nếu có thể tiến giai thì hai ta không thể nào so được

Gặp phải kẻ như vậy chỉ có hai lựa chọn, một là thừa dịp hắn còn yếu mà diệt trừ đi tránh họa về sau, hai là mời chào để ta sở dụng. Nếu hắn toàn tâm với bổn môn, như vậy mấy vạn năm sau, có lẽ cơ hội Vân Ẩn Tông nhất phi trùng thiên sẽ đặt trên người hắn.”

"Lời này không sai, nhưng ngươi thực không sợ vạn nhất hắn do địch nhân phái tới hay sao?” Ngân đồng thiếu nữ vẫn có điểm băn khoăn.


"Sư tỷ lo lắng quá rồi, nếu đối phương bụng dạ khó lường thì sớm muộn sẽ lộ ra sơ hở, hai chúng ta liên thủ mà không thể diệt trừ sao?” Thiếu niên họ Long phân tích rõ ràng.


"Ừm, sư đệ nói có lý, vậy còn một lý do khác chiêu dụ hắn...”


"Sư tỷ đã quên sao. Tám đại cảnh giới tu tiên, đột phá cảnh giới Phân Thần kỳ hoàn toàn khác với những cảnh giới trước. Những linh đan diệu dược khác đều không có hiệu quả, muốn tiến giai ít nhất cần hai viên Phân Thần đan tương trợ, nếu không chỉ hy vọng xa vời mà thôi! Năm mươi năm sau, Phân Thần thí luyện sẽ lần nữa mở ra”



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK