Mục lục
Bách luyện thành thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn đạo quang hồ kia lại không bị ảnh hưởng chút nào, vẫn như trước tiếp tục kích bắn về phía Lâm Hiên.

"Cái này..."

Đồng Tử Lâm Hiên hơi co lại, kết quả như vậy thật khiến hắn không thể ngờ được. Tuy hắn cũng nhìn ra đạo quang hồ kia khá quỷ dị nhưng kiếm khí hắn phóng ra cũng đâu phải hạng xoàng, ít ra cũng phải ngăn cản được một chút chứ.

Chẳng lẽ là. . .

Lâm Hiên dường như nhìn ra được chút mánh khóe trong đó, bất quá bây giờ cũng không phải lúc suy nghĩ nhiều, Lâm Hiên bước về phía trước một bước. Không gian vừa chấn động, thân hình Lâm Hiên đã biến mất.

Đạo quang hồ kia đánh thẳng vào nơi Lâm Hiên vừa đứng trước đó, tiếp đến chỉ nghe thấy một loạt tiếng nổ ầm ầm, ngọn núi sau lưng Lâm Hiên đã bị gọt thành hai nửa.

Tuy với thực lực của tu tiên giả thì chuyện di sơn đảo hải không phải là vấn đề nhưng để chia một ngọn núi cao ngàn trượng thành hai lại là chuyện khác.Vậy mà cái đạo quang hồ kia lại có thể không chút tiếng động mà gây ra sự phá hoại như vậy quả thực làm cho người khác phải trố mắt.


Nó không phải là pháp thuật ngũ thành bình thường ,mà có phần giống như vết nứt không gian! Nhưng có thể dùng vết nứt không gian để tấn công sao?

Nhiều suy nghĩ hiện lên trong đầu Lâm Hiên, nhưng đúng lúc này quang hồ lại lần nữa xuất hiện. Lần này là đến từ phía sau, Lâm Hiên vội quay đầu lại, hắn cũng không bắn kiếm khí ra nữa mà theo một động tác phất tay hoa mỹ, một đạo ma hỏa mỹ lệ chợt hiện.

Huyễn Linh Thiên Hỏa!

Có đúng là khe hở không gian hay không thì bây giờ cứ thử khắc biết.

Hỏa diễm vừa rời tay liền biến lớn hóa thành phong hỏa luân chắn trước người Lâm Hiên. Sau một khắc, cả hai hung hăng va vào nhau. Vẫn không một tiếng động như trước, bất quá quang mang từ vụ va chạm lại cuồng phóng, thôn phệ cùng dung hợp…song, người chiến thắng cuối cùng là Lâm Hiên.

Quả nhiên là vết nứt không gian!

Trải qua đợt giao thủ vừa rồi, trong lòng Lâm Hiên đã hiểu rõ nhưng sắc mặt lại càng khó coi. Đối phương có thể sử dụng vết nứt không gian để tấn công thì đương nhiên là có sở trường về thần thông không gian.

Đại địch! Mình muốn thủ thắng chỉ sợ rất khó.

Nhưng mặc kệ trong lòng nghĩ thế nào, vẻ mặt Lâm Hiên vẫn chẳng lộ ra chút sợ hãi, hai mắt hắn hiện lên những tia sáng gai gai bạc nhìn về phía trước. Không tìm được bằng thần thức nhưng không có nghĩa là Thiên Phượng Thần Mục cũng vô dụng.

Quả nhiên, một bóng dáng mơ mơ hồ hồ xuất hiện trong tầm mắt, tuy không rõ nhưng bất kể như thế nào thì Lâm Hiên cũng đã thấy được tung tích của đối phương.

"Còn muốn trốn trốn tránh tránh sao?" Lâm Hiên cười lạnh: "Nếu không... cứ để Lâm mỗ kéo ngươi đi ra nhé?"

Lời còn chưa dứt, Lâm Hiên đã nâng tay phải lên, lệ mang theo đầu ngón tay của hắn kích bắn về phía trước. Lệ mang chỉ vẻn vẹn bằng ngón cái, nhưng bất luận là tốc độ hay lực đạo đều làm người ta phải trố mắt, ngũ hành pháp thuật bình thường không thể sánh bằng.

"Bành" một tiếng truyền vào tai, không gian chấn động kịch liệt, phảng phất như có thứ gì đó bị đánh trúng, dần dần một vật xuất hiện trong tầm mắt.

"Cái này..."

Lâm Hiên kinh ngạc nhìn tên gia hỏa trước mắt, làm gì có lão quái vật Phân Thần kỳ nào, kẻ gây ra chuyện vừa rồi là một đầu ma thú, chính xác mà nói là một con ma điểu. Chiều cao hơn trượng, cái đầu to bằng ngón tay, răng sắc, toàn thân bao trùm bởi linh vũ đen tuyền, nhìn khá giống Phượng hoàng.

"Đây là... Dương Chi Điểu (chim mặt trời @[email protected])?"

Lâm Hiên sợ ngây người, lập tức nhớ tới một bản thượng cổ điển tịch mà hắn đã từng xem qua, Dương Chi Điểu là hậu duệ của Phượng Hoàng, kế thừa không ít Thiên Phượng huyết thống.

Không trách được tại sao nó có thể sử dụng khe hở không gian, dù sao thì Phượng Hoàng am hiểu nhấtchính là không gian bí thuật, Dương Chi Điểu được truyền thừa huyết mạch Phượng Hoàng nên có thủ đoạn như vậycũng là chuyện bình thường.

Cũng may là phẩm giai của Dương Chi Điểu trước mắt không cao, cũng chỉ đạt tới Động Huyền Kỳ mà thôi, nhưng đối với hắn vẫn là đại địch khó chơi. Hắn vừa nghĩ đến đây, Dương Chi Điểu đã động thủ trước, chỉ thấy nó vũ động móng vuốt, một trảo sắc nhọn lập tức phá không bay ra. Nhưng Lâm Hiên nhìn thấy rất rõ, làm gì có móng vuốt nào, căn bản chính là vết nứt không gian thì đúng hơn. Lâm Hiên tự nhiên sẽ không ngây ngốc đứng yên đón đỡ mà thân thể khẽ nghiêng một chút liền tránh khỏi đòn công kích đó.

Hậu duệ Phượng Hoàng thì thế nào, dù sao bây giờ nó vẫn đang duy trì hình thái ma thú, nếu vậy cũng dễ xử lý.

Triệu hoán Tiểu mao cầu!

Chúng ta cứ đấu một trận, xem thần thông không gian của ngươi lợi hại, hay là lĩnh vực của Tiểu mao cầu cường hãn hơn.

Nghĩ là làm, Lâm Hiên phất tay áo một cái, chỉ thấy linh quang đại phóng, từ bên trong bay ra Vạn Hồn Tháp. Lấy nó làm trung tâm, giữa không trung chợt xuất hiện một xoáy nước lớn, sau đó thân hình Tiểu mao cầu dần trở nên rõ ràng.

"Khò khè khò khè."

Bất quá tiểu gia hỏa vẫn đang say ngủ, dù bị gọi ra từ chỗ ở nhưng hiển nhiên là cũng không thể quấy rầy mộng đẹp của nó. Lâm Hiên thật sự là có chút bó tay rồi. Hắn đã gặp qua nhiều tên tham ngủ, nhưng chưa từng thấy ai ham ngủ đến tình trạng này.

Một đạo thần niệm thúc dục phát ra nhưng hoàn toàn vô dụng, tiểu gia hỏa giống như đang ở thời kỳ ngủ đông đã tự cắt đứt mọi liên hệ với ngoại giới.

"Ồ?" Lâm Hiên nhất thời kinh ngạc, mặt lộ vẻ đăm chiêu. Hắn kinh nghiệm phong phú, vừa nhìn liền đoán ra tiểu tử này không phải mê ngủ mà là chuẩn bị tấn cấp thì đúng hơn.

Haizz, mình thật chủ quan, vậy mà không hề phát hiện ra điều gì dị thường ở tiểu gia hỏa mấy ngày qua. Bình tâm mà nói thì đây đương nhiên là chuyện tốt, tiểu gia hỏa nếu thật có thể tấn cấp thì trợ giúp cho hắn càng nhiều, nhưng lúc này lại quả thực không ổn. Hắn vốn muốn để Tiểu mao cầu đối phó với Dương Chi Điểu nhưng bây giờ thì không được rồi.

Cuối cùng chỉ có thể tự mình ra sức đấu với cường địch mà thôi, mà Dương Chi Điểu tất nhiên sẽ không cho Lâm Hiên có thời gian tạm hoãn, sau tiếng kêu to sắc nhọn thì thế công đã tới.

Chỉ thấy linh quang lập loè, thân hình của nó bỗng nhiên tăng vọt, vốn thân dài hơn một trượng nhưng nay đã phóng to lên gấp mười lần.

"Cự đại thuật!"

Sau đó hai cánh khẽ vỗ, từng đạo phong nhận bắn ra, những đòn này tuy không phải công kích bằng không gian nhưng uy năng không phải chuyện đùa, Phong nhận thuật bình thường còn lâu mới có thể sánh được với chiêu ấy.

Lâm Hiên vung tay, vạn lưỡi Thiết Vũ Phi Hoàng Đao mỏng như cánh ve cấp tốc bay ra, chúng hợp lại thành đội hình rồi phóng thẳng về phía công kích của đối phương, từ chỗ va chạm không ngừng truyền ra thanh âm đinh đinh đang đang tựa tiếng mưa rơi.

Bất quá Dương Chi Điểu cũng không dừng tay đơn giản như vậy. Nó chụp một chảo về phía Lâm Hiên nhưng thân hình hắn đã lóe lên, Cửu Thiên Vi Bộ lần nữa được thi triển giúp hắn lui về phía sau.

Oanh!


Chỗ hắn đứng vừa rồi bị điểu trảo cực lớn đánh trúng, cự thạch nơi đó liền hóa thành bột phấn, chỉ lưu lại một cái hố to hiện ra trong tầm mắt.


Quá mạnh!


Ma cầm này không chỉ có sở trường về các loại thần thông mà thân thể tựa hồ cũng cường mãnh vô cùng, uy lực một trảo này tuyệt đối có thể so sánh cùng với bổn mạng pháp bảo của Động Huyền Kỳ Ma tộc .


Song Lâm Hiên cũng không phải hạng dễ trêu, hắn hét lớn một tiếng rồi năm ngón tay nắm lại, hướng phía đối phương đánh qua. Không gian chấn động kịch liệt, khí xoáy đường kính hơn mười trượng lập tức bao phủ toàn bộ thân thể cao lớn của Dương Chi Điểu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK