Mục lục
Bách luyện thành thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng không vội trách cứ Tiểu Tuyết Hồ, Nguyệt Nhi không thể ngồi yên được nữa biến thành một đạo bạch quang bay thẳng vào trong cổ động.
Nhanh chóng vào trong Hỏa Vân Quật thì thấy Lâm Hiên thần sắc an tường khoanh chân ngồi hai mắt nhắm chặt, phía trên đỉnh đầu có hai tiểu hài nhi đang vui đùa.
Đứa bên trái thì chỉ cao gần tấc toàn thân đen như mực, hai mắt phát ra thần quang sáng ngời chính là Ma Anh mà Lâm Hiên luyện thành từ lâu.
Còn đứa bên phải thì cao hơn một chút, tựa hồ khỏe mạnh hơn toàn thân trắng như tuyết.
Nguyên anh! Thiếu gia đã thành công!
Nguyệt Nhi không khỏi mừng rỡ trong lòng đang muốn nói thì hai hài nhi đang đùa giỡn liếc thấy nàng liền cùng chui vào trong thiên linh cái của Lâm Hiên.
Lâm Hiên chậm rãi mở hai mắt ra rồi đứng lên.
Trên mặt hắn vẫn còn một sự mệt mỏi. Đối mặt ma tâm rất nguy hiểm, nếu không phải có Ma Anh bảo vệ linh đài thì có thể vược qua được hay không cũng rất khó. Có điều tâm ma của hắn trải qua tựa hồ khác với những gì ghi lại trên điển tịch.
Lâm Hiên lắc đầu đi tới trước mặt thiếu nữ lộ ra nụ cười vui vẻ.
Ngưng kết nguyên anh thành công, cảm quan Lâm Hiên đối với ngoại vật đều phát sinh biến hóa, không chỉ có thần thức tăng mạnh mà thân thể cũng trải qua quá trình tẩy tủy mạnh mẽ hơn rất nhiều. Kinh mạch khuếch trương cường đại hơn, có thể dung nạp tồn trữ thêm nhiều linh lực.
"Chúc mừng thiếu gia…."

"Tiểu nha đầu, giữa chúng ta còn khách khí làm gì. Tu vị của nàng cũng là Ngưng Đan hậu kỳ, chờ sau này ra khỏi Yêu Linh Đảo chúng ta tìm một chỗ tu luyện ngưng kết anh cho nàng."
"Ưm. " Nguyệt Nhi nhẹ gật đầu khuôn mặt xinh đẹp thoáng hồng đang muốn mở lời thì Tiểu Tuyết Hồ đã chạy tới trước mặt Lâm Hiên nhảy vào lòng hắn dụi dụi cái đầu tỏ vẻ vô cùng thân thiết.
"Ái cha…"
Hai người liếc mắt nhìn nhau vẻ mặt đều có chút cổ quái, sao lúc này tiểu gia hỏa lại tỏ ra thân thiết với Lâm Hiên như vậy, có chuyện gì sao?
Chẳng lẽ ả biết thiếu gia kết anh thành công nên muốn vuốt mông ngựa sao?


Nguyệt Nhi cảm thấy suy nghĩ này thật nực cười. Tiểu gia hỏa này mới sinh ra không bao lâu tuy thông tuệ nhưng không thể nào đã có tâm cơ. Chẳng lẽ có liên quan đến việc ả đã hấp thu được các điểm sáng linh khí và đã nuốt lấy liên hoa?
Dù thế nào thì tiểu gia hỏa này thân cận với thiếu gia cũng là chuyện tốt.
Thiếu nữ ngẩng đầu lên nhẹ nhàng đi tới đang muốn nói gì đó thì Lâm Hiên đột nhiên nhướng mày nói: "Có khách!"
"Khách nhân? "
"Không sai" Lâm Hiên thở dài vốn tưởng rằng ở nơi hoang vắng này kết anh thì sẽ không bị ai dòm ngó. Có lẽ động tĩnh lại lớn đã kinh động đến đám Yêu Tộc.
Lâm Hiên đem thần thức phát ra rất nhanh sắc mặt liền trầm xuống: "Đối phương có hai kẻ, hơn nữa đều là Yêu Tộc Hóa Hình Kỳ. "
"Đều là Hóa Hình Kỳ?" Nguyệt Nhi nghe xong vẻ mặt cũng có chút nhăn nhó, "Đối phương khẳng định là bị thiên tượng kết anh thu hút tới. Thiếu gia, hay là chúng ta nhanh trốn tránh đi?"
Ở nơi cấm địa đối với tu sĩ lại có có những hai gã Yêu Tộc Hóa Hình Kỳ, Nguyệt Nhi cảm thấy không nên đối đầu trực diện với bọn chúng.
"Đã không kịp"
Lâm Hiên lộ ra một nụ cười khổ, lúc này hắn cũng không muốn xung đột cùng yêu thú. Nguyên anh vừa mới kết thành còn chưa vững chắc. Lúc này đối phương chỉ cách chưa tới trăm dặm, đành phải ở lại đón tiếp vậy.
***
Ở bên kia hai lão yêu vật cũng đã phát hiện ra Lâm Hiên.
"Chu huynh, quả nhiên nơi đây có một tu sĩ vừa mới kết anh thành công. " Lam Giao thu hồi thần thức mắt lộ ra hung quang nói.
"Hừ, nơi đây vốn không có dấu vết tu sĩ, ngay cả Yêu tộc chúng ta cũng rất ít qua lại, ta đang muốn xem gia hỏa nào lại to gan lớn mật dám kết anh ở đây. "
"Có chút kỳ quặc nhưng nguyên anh của tu sĩ rất bổ dưỡng, chúng ta có thể chia ra mà hấp thu. " Lam Giao lè lưỡi liếm liếm khóe miệng, giữa trời băng tuyết hàm răng sắc nhọn của hắn phản xạ ra những tia sáng lập lòe.
"Không sai…"
Lão giả còn chưa kịp dứt lời thì thần sắc rúng động ngẩng đầu nhìn về phía xa, một điểm sáng màu hồng từ xa bay lại tới gần thì càng lớn thì ra là một con Ma tước, đến trước người lão giả bào tro thì bay quanh người lão ríu rít kêu.
"Chu huynh, có chuyện gì vậy? "
Chỉ thấy lão giả lại khoát tay ra ý bảo Lam Giao im lặng.
Qua thời gian chừng một tuần trà lão giả mới quay đầu lại trên mặt lộ vẻ mừng rỡ như điên: "Ha ha, lúc này thật sự là song hỷ lâm môn! "
Lam Giao nghe vậy thì thần tình như lọt vào trong sương mù nhất thời ngơ ngác.
"Hỏa điểu vừa truyền lại tin tức đã phát hiện tung tích ra tiểu nha đầu của Tuyết Hồ Tộc."
"Ơ, ở đâu? " Lam Giao cũng không kìm được mừng rỡ nói.
"Ở trung tâm của nơi vừa mới phát sinh thiên địa dị tượng kia. "
"Cái gì? Nói như vậy là nha đầu ở chung một chỗ với tu sĩ vừa kết anh. "
"Không sai, chắc chắn là bị đối phương sanh cầm. "
"Ả rơi vào tay nhân tộc cũng khó trách chúng ta tìm kiếm khắp nơi mà không thấy. Chu huynh xem ra vận khí chúng ta lần này cũng không tệ, nhất tiễn hạ song điêu."
Hai lão quái cùng ngửa mặt lên trời cười to rồi thi triển thần thông, rất nhanh đã biến mất giữa gió tuyết mênh mông.
***
"Nguyệt Nhi, lát nữa không cần nàng ra tay. "
"Thiếu gia, người muốn đơn đấu với hai kẻ nọ? "
"Đúng vậy" Lâm Hiên gật đầu. Nguyệt Nhi cảm thấy không ổn nhưng vẫn nghe lời bay vào trong áo hắn.
Sau đó Lâm Hiên ôm tiểu yêu hồ hóa thành một đạo kinh hồng bay ra khỏi cổ động Kỳ Lân.
Hai đạo độn quang hiện ra trong tầm mắt hắn, sau vài cái chớp mắt đã tới trước mặt Lâm Hiên.
Hào quang thu liễm lộ ra thân ảnh của hai lão quái vật.
Thấy bộ dáng Lâm Hiên vẫn ung dung, Lam Giao rất ngạc nhiên nhưng rất nhanh ánh mắt của hắn lại chiếu sang Tiểu Tuyết Hồ nằm trong lòng ngực đối phương.
Quả nhiên là tiểu công chúa của Tuyết Hồ Tộc.
Trên mặt lão giả bào tro cũng lóe lên tia hung tàn, thân hình nhoáng đã chớp động phóng sang một bên, cùng với Lâm Giao vây Lâm Hiên vào giữa.
Đối phương đã biểu lộ địch ý rõ ràng. Lâm Hiên hơi nhíu mày phất tay áo tế ra một đôi Ngân hoàn tinh xảo, chỉ thấy hào quang bắn ra bốn phía, không ngừng xoay chuyển trên đỉnh đầu.
Thấy thế hai gã yêu tộc ngẩn ngơ vẻ mặt kinh hoảng, không nhịn được liếc mắt nhìn nhau, chẳng lẽ nơi đã không còn cấm chế với pháp bảo ngũ hành?
Có chút ngoài ý nhưng bọn hắn cũng không để trong lòng, đối phương chỉ có một mình mà vừa ngưng kết nguyên anh. Thần thông cũng không được bao nhiêu, vô luận thế nào cũng không thoát khỏi lòng bàn tay bọn hắn.
Khóe miệng Lam Giao lộ vẻ cười khểnh, vươn tay ra không ngừng biến ảo ra pháp quyết, toàn thân hắn phóng ra một luồng yêu khí đáng sợ.
Yêu khí mãnh liệt vô cùng hình thành lốc xoáy kèm theo tiếng hàn phong vù vù vang vọng. Thân hình Lam Giao đột nhiên cao thêm vài thước trở nên vô cùng hung ác dữ tợn, lợi trảo cũng trở thành đen kịt ẩn chứa chứa kịch độc.
Lão giả bào tro cũng không chịu kém cạnh, trong mắt lóe lên lệ quang từ trong miệng phun ra một viên huyết cầu mầu đỏ tươi. Hai tay lão kết một đạo pháp quyết, huyết cầu trương lên biến thành một Quỷ Đầu độc nhãn dữ tợn.
Lâm Hiên thấy thế thì nheo mắt. Mặc dù rất tin vào thần thông của mình nhưng hai gã Yêu Tộc Hóa Hình Kỳ này cũng không phải tầm thường, sắc mặt hắn trở nên âm trầm, quyết định động thủ trước.
Cũng không thấy hắn có động tác gì mà Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn bắt đầu rung lên kịch liệt phát ra linh quang kinh người, hơn mười đạo quang đao hình trăng lưỡi liềm xé gió bắn thẳng về Giao long trước mặt.
Lam Giao thấy vậy cũng không chút sợ hãi rống to một tiếng, hai tay vũ động nhanh như chớp đón đỡ, thân thể Yêu thú Hóa Hình Kỳ được luyện hóa thì mạnh mẽ không kém gì pháp bảo.
Hai cánh tay hắn được lân giáp che kín vốn là đao thương bất nhập. Chỉ thấy những lưỡi quang đao vừa đánh tới thì trong tiếng rổn rảng va chạm. Lam Giao đồng thời phát ra một tiếng kêu thống khổ. Một mảng huyết vụ bắn ra, yêu khí toàn thân Lam Giao cuồng trướng vội di chuyển sang một bên.
Lúc này bộ dáng của hắn vô cùng chật vật dùng tay che che miệng vết thương. Huyết tanh úa ra khiến trong mắt Lam Giao tràn ngập sự kinh ngạc khó tin. Trước kia khi giao thủ cùng tu sĩ Nguyên Anh Kỳ thì pháp bảo của đối phương chưa bao giờ làm thương tổn cánh tay của hắn.
Lâm Hiên cũng không cho hắn thời gian mà nghĩ ngợi, vươn tay điểm vào Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn trên đầu. Quang đao hình thành ngày càng nhiều đã gấp mười lần vừa nãy, trên mặt Lam Giao lộ vẻ kinh hoảng.
Lão giả bào tro cũng đồng thời giật mình, tuy Lâm Hiên chỉ là mài đao giết trâu nhưng uy lực không tầm thường, sự khinh khi trong lòng lão đã hoàn toàn tan biến.
Lão giả búng ngón tay một cái, quỷ đầu rống to một tiếng, há miệng phun ra một đạo ma hỏa đỏ thẫm cuốn sang.
Lâm Hiên cũng không chút e ngại, thân hình phiêu hốt một chút thì đã biến mất không thấy.
Tròng mắt lão giả bào tro co rụt lại, đối phương lại có thể thi triển thuấn di thuật?
Không… không đúng.
Lão phóng thần thức ra thì phát hiện ra Lâm Hiên ở bên trái cách chỗ cũ ba trượng.
Cửu Thiên Vi Bộ!
Đây là một loại bí thuật vô cùng huyền ảo được ghi lại trong Cửu Thiên Huyền Công, phải là cảnh giới Nguyên Anh Kỳ mới có thể thi triển, Lâm Hiên sau khi ngưng luyện thành Ma Anh đã từng thử qua nhưng vẫn thất bại.
Khi đó là do pháp lực không đủ, pháp quyết thì Lâm Hiên đã sớm nắm vững, hiện tại có thể thi triển ra dễ dàng.
Theo như trên điển tịch, Cửu Thiên Vi Bộ và Thuấn Di Thuật mỗi thứ mỗi vẻ, tốc độ Cửu Thiên Vi Bộ không bằng Thuấn Di Thuật nhưng quỹ tích né tránh thì huyền ảo hơn, công pháp này chuyên đối phó với sự vây công, tự bảo vệ bản thân thì không khó. Lần đâu Lâm Hiên thi triển quả nhiên rất huyền diệu. Hắn khẽ gật đầu vẻ mặt có chút thỏa mãn.
Cửu Thiên Huyền Công chia làm ba thiên thượng trung hạ. Phần thượng chỉ là cơ sở, chỉ có sau khi tới cảnh giới nguyên Anh Kỳ mới thấy rõ được sự khác biệt khi phát huy uy lực kinh người của nó.
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của hai lão quái, khóe miệng Lâm Hiên lộ ra nụ cười chế nhạo, thân hình hơi lay động một chút lại lần nữa biết mất không thấy tăm hơi.
Trong lòng lão giả bào tro nổi hàn khí, thầm kêu một tiếng không tốt rồi lấy trong lòng ra một viên bảo châu to cỡ mắt tế lên trên đỉnh đầu. Từ trên bảo châu tỏa ra một màn sáng nhàn nhạt bao bọc bảo vệ lấy thân thể.
Lúc này lão quái này mới nhẹ thở ra một hơi, chuẩn bị khu động một pháp bảo khác.
Nhưng chỉ trong chớp mắt Lâm Hiên đã xuất hiện sau lưng lão, há miệng bắn ra một đạo kiếm quang màu lam nhỏ bé rồi không ngừng lớn lên. Trong linh quang lập lòe lăng lệ chém xuống đầu lão giả tuy nhiên màn sáng màu đỏ nhạt đã ngăn trở được. Xem ra vòng bảo hộ này thoạt nhìn rất mỏng nhưng lại mạnh mẽ vô cùng. Có điều phản ứng của Lâm Hiên cũng không chậm, chỉ thấy tay trái của hắn lật một cái, một đạo hỏa diễm to bằng quả trứng gà xuất hiện trong lòng bàn tay.
Bàn tay khẽ rung hỏa diễm lập tức bùng lên, sau đó như lưu tinh cản nguyệt bắn thẳng vào người lão giả.
Bụp một tiếng vòng bảo hộ đã bị đốt cháy, khuôn mặt lão giả bào tro tràn ngập kinh hãi, đây là ma hỏa gì vậy?
Phải biết rằng, vòng bảo hộ này có thể ngăn trở pháp bảo hàng đầu nhưng không ngờ lại bị hỏa diễm quỉ dị này ăn mòn.
Lúc này toàn thân lão cứng đờ, trong mắt lóe lên một tia tuyệt vọng nhưng vẫn vươn tay đấm mạnh vào ngực, trong miệng phát ra một tiếng gầm nhẹ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Trong tiếng rắc rắc của xương cốt bạo liệt vang ra, y phục của lão đã bị phá nát, toàn thân không ngừng lớn lên. Cái sừng trên đầu cũng to ra đồng thời thân thể xuất hiện một tầng dày chất xám thô cứng, tứ chi giậm mạnh xuống đất hiện nguyên hình là một con yêu thú xấu xí.
"Đây là quái vật gì? "
Lâm Hiên nhướng mày, yêu thú này hắn chưa từng gặp qua.
Yêu thú này sau khi hiện hình liền hé miệng phun ra vô số cát vàng cuồn cuộn đem vài dặm xung quanh che phủ khuất cả bầu trời. Chỉ nghe sau một tiếng rống của yêu thú, cát vàng lập tức ngưng tụ thành một con Hoàng Long hung dữ lao về phía Bích Huyễn U Hỏa, ý định dùng thổ dập tắt hỏa.
Hoàng sa hóa thành Giao long dài chừng bảy tám trượng há mồm nhai loạn đem nuốt Bích huyễn u hỏa vào trong.
Trong mắt quái vật hiện ra một tia vui mừng nhưng rất nhanh lại trở nên kinh hãi, chỉ thấy hai tay Lâm Huyên bấm pháp quyết, bên ngoài thân thể giao long biến thành màu xanh biếc sau đó liệt hỏa hừng hực bốc lên thiêu đốt thân thể của nó.
"Không có khả năng, đây là pháp thuật gì sao lại có thể phá được Lạc Nhạn Thần Sa của ta? " Quái vật kia kinh hãi mở miệng, cái đầu xấu xí lộ ra vẻ khiếp sợ.
Lâm Hiên cũng không thèm trả lời, đang muốn sử dụng Bích Huyễn U Hỏa sát địch thì không gian trên đỉnh đầu đột nhiên vặn vẹo, một tiếng xé gió nổi lên. Trong chớp mắt sắc trời trở nên u ám.
Đoành!
Lôi điện giáng xuống khiến tròng mắt Lâm Hiên co rút lại, giữa không gian có một khe hở nhỏ xuất hiện.
Đây là thần thông gì? Thần tình Lâm Hiên ngây ngẩn, không kịp tránh né hắn không chút chần chờ điểm vào Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn. Đem pháp lực toàn thân như nước vỡ bờ trút vào trong pháp bảo tạo nên một bức tường băng, mặt ngoài tường băng còn có hỏa diễm mạnh mẽ thiêu đốt.
Thần thông kinh thế hãi tục nhưng trên mặt Lâm Hiên vẫn chưa không có chút tự đắc, tay áo tiếp tục phất lên từ trong bay ra bảy tám đạo phù triện đều tỏa ra linh quang lấp lánh là trung phẩm địa giai phù.
Lâm Hiên bắt pháp quyết, những tấm phù triện không gió mà tự cháy hóa thành các vòng bảo hộ đem hắn bao lấy vào bên trong.
Động tác của hắn diễn ra chỉ trong chớp mắt, tiếp đó từ trong cái khe hở không gian bay ra một cột sáng to cỡ cánh tay, sau khi vặn vẹo một hồi thì biến thành loan đao mạnh mẽ chém xuống!
Choang…
Âm thanh vỡ vụn vang lên, Hỏa diễm trên tường băng đột nhiên bạo trướng nhưng cũng chỉ cản được yêu đao trong giây lát.
Lâm Hiên hoảng sợ thất sắc phun ra một ngụm máu huyết lẫn cùng pháp lực nhưng vẫn không xoay chuyển được. Vết rạn nứt trên tường băng không ngừng mở rộng nhưng như vậy cũng đủ thời gian để hắn tránh né.
Linh quang trên người chớp động, hắn thi triển ra thần thông Cửu Thiên Vi Bộ. Thân ảnh nhoáng lên biến mất tại chỗ. Lúc này yêu đao cũng đã phá tan tường băng đánh mạnh lên vòng bảo hộ. Nếu như hắn chỉ hơi chậm một chút thì đã mất mạng.

Phụt…

Lam Giao phun ra một ngụm máu huyết trên mặt ngập vẻ khó tin. Chiêu vừa rồi chính là do hắn xuất thủ tập kích.

Quan sát Lâm Hiên đang cùng lão giả bào tro giao thủ. Thấy người này mới kết anh mà thần thông không kém gì mấy lão quái vật Hóa Hình trung kỳ.

Có chút khó giải quyết nhưng tiểu công chúa Tuyết Hồ tộc thì không thể không giết. Thế nên Lam Giao đành thi triển một bí thuật đặc biệt của Giao Long Tộc. Có điểm giống với Hàng Thần Thuật là mời được một tia thần niệm của Giao long trên thượng giới xuống công kích đối thủ.

Luận uy lực thì không thua kém một kích toàn lực của một tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ không thể tránh thoát.

Nhưng lúc này tiểu tử này lại không tổn hao một cọng lông tóc nào. Trong lòng Lam Giao tràn ngập kinh hãi. Nhưng cũng không phải vì hắn tức giận tới thổ huyết mà vì bí thuật này có gánh nặng quá lớn đối với thân thể, tuy yêu thân mạnh mẽ nhưng thời khắc này cũng không thể chịu nổi mang thương thế nặng.

Bên kia tại một nơi Lâm Hiên cũng toát mồ hôi lạnh, đưa ánh mắt băng hàn nhìn Lam Giao.

Vươn tay vỗ lên túi trữ vật, trong tay của Lâm Hiên lập tức hiện ra một tiểu cầu ngân sắc.

Phược Tiên Cầu!


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK