Mục lục
Bách luyện thành thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Hiên lựa chọn không sai, thậm chí có thể nói là vô cùng kịp thời. Bởi vì khi hắn vừa biến mất thì hai tiếng kêu kinh sợ lập tức vang lên. Ma quang chợt lóe, hai đạo nhân ảnh xuất hiện gần như ngay tức khắc tại nơi Lâm Hiên vừa đứng, sắc mặt bọn chúng lạnh lẽo vô cùng.

Không cần phải nói, đó chính là hai đại hóa thân của thiếu niên thần bí.

Lần này đúng là đã “lật thuyền trong mương” rồi. Bọn chúng cũng không nghĩ rằng đồng bọn của mình lại bị đối phương tiêu diệt nhanh gọn như vậy.

Mặc dù hắc bào thiếu niên là mạnh nhất trong Tam đại hóa thân, nhưng thực lực của hai hóa thân còn lại cũng không phải loại tồn tại mà tu sĩ Phân Thần kỳ có thể đối phó. Kể cả trong trường hợp xấu nhất, cho dù bọn chúng đánh không lại thì cũng có thể tự bảo vệ mình. Tuy cách nghĩ như vậy không sai nhưng sự thật đang bày ra trước mắt lại không thể chối cãi.

Làm sao có thể dùng tiêu chuẩn của tu sĩ bình thường để đánh giá Lâm Hiên được? Có lẽ hắn đánh không lại thiếu niên thần bí, nhưng chỉ là một hóa thân của gã thì...

Lâm Hiên không tốn chút công sức đã nhẹ nhàng đưa thanh bào thiếu niên đến âm tào địa phủ, hai đại hóa thân còn lại muốn đến cứu viện cũng đã muộn.


Cách chỗ đó vài chục trượng, Điền Tiểu Kiếm và Thiên Nguyên Thánh Tổ đang lơ lửng trên không trung, trên gương mặt cả hai đều hiện lên vẻ u ám. Điền Tiểu Kiếm còn dễ nói, mặc dù đối phó với lam bào thiếu niên khá mệt mỏi, nhưng cuối cùng cũng không phải ăn đau khổ quá lớn. Trên người hắn không xuất hiện một vết thương nào cả, chỉ có quần áo là dính chút bụi bẩn.

Tuy nhiên Thiên Nguyên Thánh Tổ lại không được tốt như vậy, sắc mặt của lão tái nhợt vô cùng. Cũng khó trách gương mặt lão lại như vậy, lúc này toàn thân đều xuất hiện vô số lớn vết thương lớn nhỏ, cánh tay trái đã bị chặt đứt, hơn nữa không biết dưới bụng lão bị thần thông lợi hại nào đánh xuyên qua mà lại xuất hiện một vết thương to bằng cái bát. Tuy đây không phải là vết thương chí mạng nhưng cũng khiến lão cảm thấy không hề thoải mái, thực lực theo đó cũng sẽ giảm sút rất nhiều.

Cho dù như vậy thì đây vẫn chưa phải là vấn đề khó khăn nhất, điều khiến cho lão cảm thấy đau đầu chính là thực lực của đối phương so với bản thân vốn không cùng một cấp độ. Tuy thực lực tên này còn xa mới bằng lão quái vật Độ Kiếp kỳ, nhưng không phải là một cỗ hóa thân của mình có thể đối phó.

Không… cũng không thể nói như vậy, mấu chốt chính là cỗ hóa thân này cũng chưa hoàn chỉnh. Bởi vì thời gian quá mức gấp gáp nên đã xảy ra sai lầm trong lúc luyện chế, thực lực của nó đã giảm bớt đi rất nhiều.

Nếu thật sự là cỗ hóa thân hoàn mỹ của mình thì chưa chắc đã không có sức liều mạng. Chẳng lẽ hôm nay phải bỏ khối hóa thân này tại đây sao?

Thiên Nguyên Thánh Tổ khổ khổ suy tính tìm cách thoát thân.

Nhưng giờ phút này hắc bào thiếu niên đột nhiên quay đầu lại, gã dùng đôi mắt đỏ ngầu chăm chú nhìn về phía lão, vẻ lạnh lùng và sát khí hiện rõ trên mặt.

"Ban đầu ta đã cho các ngươi cơ hội bó tay chịu trói, nhưng hiện nay bản tôn đã thay đổi ý định, hai người các ngươi đều phải chết, hơn nữa sẽ chết cực kỳ thê thảm."

Lời còn chưa dứt, gã lại nhìn sang lam bào thiếu niên: "Điền tiểu tử giao cho ngươi đối phó chắc không có vấn đề gì. Nhưng nếu ngươi đánh không lại thì chỉ cần kéo dài thời gian là được rồi."

"Hừ. Ngươi đừng coi ta như tên vô dụng kia." Trên mặt lam bào thiếu niên hiện lên một tia giận dữ.

"Thực lực của hai người các ngươi không phải đều như nhau sao?"

Hắc bào thiếu niên bất động thanh sắc mở miệng, thấy tên kia còn muốn cãi thì gã khoát tay chặn lại: "Ta và ngươi vốn là một, bản tôn cố ý hạ nhục ngươi thì có ý nghĩa gì, ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi coi chừng một chút mà thôi."

"Ngươi không cần nói ta cũng biết." Lam bào thiếu niên vẫn không để ý như trước.

"Hừ!"

Hắc bào thiếu niên không có tâm tình cùng hắn dông dài, ma quang toàn thân đại phóng, trong lòng gã bây giờ cực kỳ khó chịu, muốn đem tất cả tức giận phát tiết lên người Thiên Nguyên Thánh Tổ. Tốc độ của gã bỗng dưng nhanh vô cùng, hung dữ lao về phía đối phương.

Sắc mặt Thiên Nguyên Thánh Tổ khi trông thấy cảnh này ngày càng trở nên u ám, lão lập tức đưa tay ra vỗ nhẹ một cái, vài kiện pháp bảo trong túi trữ vật liên tiếp bay ra. Đối phương đã trở nên đáng sợ như vậy thì tất nhiên hắn cũng không dám có ý chủ quan, đành phải toàn lực chống đỡ.

Trong lúc nhất thời, đủ loại quang mang đan xen vào nhau, thanh âm như tiếng sấm rền liên tục truyền vào tai.

Phía bên kia, lam bào thiếu niên cũng nghiến răng nghiến lợi lao về phía Điền Tiểu Kiếm. Tuy hai người tranh đấu không kịch liệt như trận chiến bên cạnh nhưng cũng vô cùng hung hiểm.

"A!"

Một tiếng hét thảm thiết bỗng nhiên truyền vào lỗ tai, hóa thân của Thiên Nguyên Thánh Tổ đã bị ma vụ do hắc bào thiếu niên biến thành bao trọn vào trong. Lão cố hết sức liều mạng thoát ra nhưng không hề có tác dụng, rất nhanh đã bị ma vụ cắn nuốt.

Mà lần giao thủ này chỉ diễn ra hơn mười tức công phu.

Chỉ một thoáng ma vụ đã thu lại, hắc bào thiếu niên hiện ra giữa không trung, mà bóng dáng của Thiên Nguyên Thánh Tổ đã biến mất như chưa từng xuất hiện tại nơi này vậy.

Hắn quay đầu lại nhìn sang cuộc chiến bên cạnh, Điền tiểu tử vẫn đang dùng toàn lực đối phó, hoàn toàn không phải là đối thủ của tên kia. Xem ra mình không phải nhúng tay vào rồi.

Hơn nữa mình cũng không có thời gian tiếp tục trì hoãn ở đây. Tuy mình đã dùng thủ đoạn lôi đình giết chết hóa thân của vị Thánh Tổ nào đó kia nhưng lại để Lâm tiểu tử chạy trốn. Gã tuyệt đối không có ý định để Lâm Hiên trốn thoát dễ dàng như vậy, đối phương đã dám tiêu diệt một cỗ hóa thân của mình thì nhất định sẽ phải trả giá thật đắt.

******

Cùng lúc đó, ở một động phủ có ma khí cực kỳ nồng đậm cách xa nơi này không biết bao nhiêu nghìn vạn dặm có một tiếng rống cực kỳ kinh sợ truyền ra.

"Không có khả năng, một cỗ hóa thân của ta đã bị tiêu diệt."

Ở sâu bên trong động phủ có một tu sĩ nho bào khoanh chân ngồi đang ngẩng đầu lên. Gương mặt cùng dáng người của lão giống y hệt với kẻ vừa bị thiếu niên thần bí diệt sát ở Băng Viêm Cốc. Tuy nhiên khí độ biểu hiện ra ngoài lại hoàn toàn khác nhau, điều này cũng khó trách, một bên là Cổ Ma Thánh Tổ hàng thật giá thật, bên còn lại chỉ là hóa thân, làm sao có thể giống nhau được?

"Rốt cuộc là kẻ nào dám to gan lớn mật, hơn nữa còn có thực lực như thế?"

Thiên Nguyên Thánh Tổ cảm thấy cực kỳ khó chịu, tuy đây chỉ là một cỗ hóa thân còn chưa hoàn thiện, nhưng cũng làm cho lão cảm thấy đau đớn.

"Chẳng lẽ là Lâm tiểu tử?" Hắn thì thào tự nhủ: "Không phải, tên tiểu tử kia chỉ vừa mới tiến giai Phân Thần mà thôi, không thể có thực lực phá hủy cỗ hóa thân của lão phu như vậy."

Chỉ thấy tay lão hoa lên, một ngọc giản cũ kỹ bỗng nhiên xuất hiện, lão lập tức chìm thần thức vào trong, một lúc sau mới chậm rãi ngẩng đầu lên: "Hóa thân lưu lại tin tức cuối cùng nói rằng đi đến Băng Viêm Cốc do phát hiện tung tích của Lâm Hiên, hôm nay lại vẫn lạc tại đó, xem ra chỉ còn cách bản tôn tự mình ra tay mà thôi."


Mặc dù lão tự mình ra tay có chút phô trương, nhưng hóa thân đã vẫn lạc thì ngoài cách đó ra cũng không còn biện pháp nào khác.


Huống chi mọi việc cũng không đến mức quan trọng như thế, chỉ cần bản thân cẩn thận một chút thì cũng sẽ không khiến cho hai vị đại nhân Băng Phách và Bảo Xà chú ý.


Quay trở lại bên kia.


Điền Tiểu Kiếm thấy hắc bào thiếu niên cuối cũng đã đi xa, trong mắt hắn hiện lên một tia dị sắc, vẻ chiến đấu mệt mỏi trên mặt đột nhiên biến mất, cục diện tràng đấu giữa hắn và lam bào thiếu niên trong khoảng khắc đã thay đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK