Mục lục
Bách luyện thành thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Hiên chưa bao giờ nghe qua tu tiên giả có thể cùng linh thú dung hợp lại thành một.

Lúc này trên mặt Yêu Ma hiện vẻ ngưng trọng.

“Dung Linh, không phải thần thông này sớm đã thất truyền từ thời thượng cổ rồi sao?"

Tu tiên thuật vô số lưu phái, truyền thuyết thời thượng cổ có những tu tiên giả chuyên môn nghiên cứu phương pháp ngự thú.

Những người này tư chất không mấy xuất chúng, tu luyện bình thường rất khó có được thành tựu cao. Vì vậy nghĩ tới việc mượn ngoại vật, ví như huấn luyện linh thú để gia tăng sức chiến đấu.

Có điều lưu phái này không mấy phát triển, thực lực bản thân không cao thì sao nuôi dưỡng được những linh thú lợi hại?

Tuy nhiên bọn họ vẫn nghiên cứu ra một số thành tựu hữu dụng.

Uy lực lớn nhất chính là Dung Linh thuật.

Ý nghĩa như danh, chính là đem linh thú dung hợp với chủ nhân làm thực lực tăng vọt.

Nghe qua thì vô cùng hấp dẫn nhưng điều kiện hết sức ngặt nghèo, linh thú phải dùng tinh huyết của chủ nhân để nuôi dưỡng, nếu sơ xảy chút thì sẽ bị phản phệ.

Có điều khi luyện thành, thực lực có thể tăng lên hơn một cảnh giới.

Điền Tiểu Kiếm mới kết anh không bao lâu, lúc này tu vị gần trung kỳ đỉnh phong còn vượt cả Lâm Hiên một chút.

Cảm ứng được khí thế tăng vọt của Điền Tiểu Kiếm. Yêu Ma nhìn hắn một cái rồi lại nhìn Lâm Hiên bên cạnh, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng.

Hai tên này cộng thêm Xuyên Sơn Giáp, sợ rằng hắn chưa chắc phải là đối thủ!

Tình thế vừa nghịch chuyển thì rất nhanh vẻ mặt ba người lại đổi sắc.

Yêu Ma thở phào nhẹ nhõm, mà Lâm Hiên cùng Điền Tiểu Kiếm lại cùng kinh sợ.

Một tồn tại hậu kỳ khác đang bay nhanh tiếp gần đến phía này, dù không biết là ai nhưng rõ ràng địch không phải bạn.

Lâm Hiên thở dài phát ra một đạo thần niệm ra lệnh Xuyên Sơn Giáp đi trước ngăn cản đối phương một chút.

Xuyên Sơn Giáp thi triển độn thổ thuật, linh lực chấn động hiển nhiên không qua được thần thức Điền Tiểu Kiếm.

Trên mặt hắn hiện vẻ kinh nghi nhìn Lâm Hiên một cái, sau đó ánh mắt tập trung vào cường địch. Tay phải vừa động đã nắm chặt U Minh Toái Tâm Kiếm đồng thời há miệng phun ra một đạo âm khí âm u phun lên trên.

Ông!!!

Phảng phất như vạn quỷ gào khóc, sau đó âm phong cuồn cuộn hình thành một vũng xoáy âm khí, từ trong bay ra đến hàng ngàn Khô Lâu.

“Đây là…”

Điền Tiểu Kiếm chủ tu Huyền Ma chân kinh. Lâm Hiên hiển nhiên không xa lạ đối với các loại thần thông quỷ dị bên trong, có điều lúc này trên mặt hắn lộ kinh ngạc.


Sợ rằng lúc này thực lực Điền Tiểu Kiếm đã không còn thấp hơn Cực Ác Ma tôn năm đó.

Vạn quỷ truy hồn!

“Đi!”

Chỉ thấy Điền Tiểu Kiếm thần sắc ngưng trọng chỉ thẳng vào phía trước, đám khô lâu liền hợp lại vào giữa, tổ hợp sắp hàng một cách có quy luật.

Trong âm phong bi thảm thì một Quỷ đầu lớn tới hơn ba mươi trượng xuất hiện, chính là do đám khô lâu dày đặc sắp hàng tạo thành.

Lâm Hiên hít vào một hơi, đối mặt cường địch hắn cũng không dám dấu tài. Hai tay hợp lại thu Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn về đồng thời tay trái vừa lật, một tấm phù lục hiện ra trong lòng bàn tay. Một luồng linh lực kinh người theo đó tản ra.

“Đây là…”

Yêu Ma trợn tròn mắt, nghiến răng nghiến lợi: "Phù bảo!"

Điền Tiểu Kiếm trừng mắt nhìn chằm chằm vào bảo vật trong tay Lâm Hiên. Đây là thứ mà chỉ có tu sĩ Ly Hợp Kỳ mới luyện chế được.

Nhất thời Điền Tiểu Kiếm có cảm giác nhụt chí, một lần nữa lại bị Lâm Hiên áp chế. Cả người nổi lên cảm giác vô lực nhưng Điền Tiểu Kiếm rất nhanh gạt sang một bên, giải quyết địch trước mắt rồi tính.

***

Bên kia dùng dẫn mộng chi thuật, Bắc Minh chân quân thu được tin tức từ Vũ Vân Nhi thì đang toàn lực bay đi. Tiểu tử họ Lâm quả nhiên đã đạt được bảo vật của lão quái Ly Hợp Kỳ.

Nếu còn chậm trễ, sợ rằng Yêu Ma sẽ diệt sát đối phương nuốt trọn bảo vật.

Độn tốc của tồn tại Nguyên Anh hậu kỳ không hề nhỏ, hơn trăm dặm mất không bao nhiêu thời gian. Có điều đang bay nửa đường thì đột nhiên vẻ mặt hắn cứng đờ ngừng lại.

Hắn vung tay lên, một cột sáng to cả trượng hung hăng bắn xuống mặt đất.

Ầm!

Bụi đất khắp một vùng, linh áp từ trên trời giáng xuống, theo sau trên không liền xuất hiện một thân ảnh rất lớn. Thân ảnh mở miệng phun ra một đạo yêu phong cuồn cuộn như hải triều, ào ào cuốn đến.

Bắc Minh chân quân hừ một tiếng, thân hình chợt lóe tránh sang một bên, sau đó mới nhìn chăm chú phía đối diện.

Xuyên Sơn Giáp xuất hiện ngay trước mắt, cảm ứng được đối phương là tồn tại Hóa hình hậu kỳ thì Bắc Minh chân quân nhíu mày có chút kỳ quái.

Sao đối phương không hóa thành hình người?

“Đạo hữu.”

Đối diện một tồn tại cùng cấp, Bắc Minh chân quân cũng không dám coi thường, lên tiếng tìm hiểu một chút về đối phương.

***

Thấy Lâm Hiên lấy ra phù bảo, Yêu Ma Nguyên Anh hậu kỳ cũng không dám chậm trễ.

Trên mặt hắn hiện vẻ dữ tợn:" Được lắm, không ngờ hai kẻ hậu bối nhỏ bé cũng muốn bổn tôn động chân công phu, các ngươi sẽ hối hận."

Lời còn chưa dứt thì tiếng xương cốt lách cách vang lên, thân thể hắn bạo tăng đến chừng mười trượng, nhìn qua giống như ngọn núi nhỏ.

Cự Đại Chi Thuật!

Lâm Hiên cùng Điền Tiểu Kiếm đều nhận ra chiêu số này, không hổ là lão quái vật Nguyên Anh hậu kỳ, có thể dễ dàng thi triển bí thuật này.

Rống!

Yêu Ma đột nhiên ngẩng đầu phát ra tiếng rống to, rõ ràng là âm sóng vô hình nhưng lại như thực chất, bắn nhanh hướng về hai người.

Lâm Hiên nhướng mày, sắc mặt trầm xuống. Thần thông này có chút giống như phật môn Sư Tử Hống nhưng bá đạo hơn nhiều, nếu ngạnh kháng thì thật ngu xuẩn.

Thân hình chợt lóe lên, Lâm Hiên thi triển Cửu Thiên Vi Bộ đồng thời đánh ra một đạo pháp quyết. Ô Kim Long Giáp Thuẫn xoay tròn lại hóa thành một tầng sáng chắn phía trước.

Điền Tiểu Kiếm phản ứng cũng không chậm, một đạo âm phong tuôn ra bao phủ thâh hình, đồng thời lui về phía sau, tốc độ chỉ chậm hơn Lâm Hiên một chút mà thôi.

Không biết đây là độn thuật kì lạ nhưng không phải trong Huyền Ma chân kinh.

Tuy nhiên khóe miệng Yêu Ma lại hiện vẻ chế giễu. Hắn sớm biết Cửu Thiên Vi Bộ của Lâm Hiên, lẽ nào lại cho đối phương dễ dàng chạy thoát?

Hai tay hợp lại trước ngực, chuyển quỉ dị đã xảy ra. Chợt không gian chung quanh như đông đặc, Lâm Hiên cảm giác như đang bị một lực lượng nặng ngàn cân đè lên người.

“Không ổn!”

Lâm Hiên biến sắc, Cửu Thiên Vi Bộ đã bị phá. Xương cốt trên người hắn kêu răng rắc như bị một cỗ lực cực mạnh nào đó đánh vào.

Cũng may hắn đã tu luyện qua Phượng Vũ Cửu Thiên Quyết, thân thể cường ngạnh cơ hồ sánh bằng yêu tộc cùng cấp nên miễn cưỡng chống đỡ được.

Chậm chễ một chút, sóng âm vô hình đã bắn tới. Không ngờ tầng sáng do Ô Kim Long Giáp Thuẫn biến thành không chút hiệu quả gì, bị trực tiếp xuyên qua.

Sắc mặt Lâm Hiên tái xanh, lúc này không còn sự lựa chọn đành tập trung thần niệm phóng xuất ra chống chọi. Tuy chưa từng tu tập phật môn Sư Tử Hống nhưng hắn đã từng nghe nói qua. Loại thần thông này mặc dù có thể bí mật tấn công địch, nhưng uy lực chủ yếu vẫn dựa vào thần niệm của người thi triển.

Ở bên kia, Điền Tiểu Kiếm sau khi dung hợp với quỷ thú thì thân thể cường đại hơn lên rất nhiều, độn thuật tuy bị phá nhưng còn chưa bị thương.

Đối mặt với sóng âm vô hình, Điền Tiểu Kiếm cũng phóng xuất ra thần niệm cường đại.

Vẻ tàn nhẫn hiện rõ trên mặt Yêu Ma.

Thần thức đối cường!

Tuy không làm cho hai tên tiểu tử này hôn mê thì cũng phải khiến bọn chúng thất thần một thoáng. Một chút thời gian như vậy là đủ!

“Ồ!”

Yêu Ma đang hung dữ nghĩ thầm thì trở nên kinh ngạc. Không ngờ thần thức của Lâm Hiên không hề thua kém đại tu sĩ hậu kỳ. Lại thêm Điền Tiểu Kiếm hỗ trợ bên cạnh. Hai luồng thần thức đấu với sóng âm có vẻ cân bằng.

Sắc mặt Điền Tiểu Kiếm bất thiện, giơ tay chỉ về phía trước.

Quỷ đầu khổng lồ do hàng ngàn Khô Lâu chồng chất đột nhiên há cái mồm to như chậu máu, từ trong bốc lên một đạo âm khí màu xanh lục, dường như có quái vật ẩn náu bên trong.

Yêu Ma tuy cảnh giới cao hơn nhưng lúc này đâu còn dám khinh địch. Đôi mắt chớp động, mấy ma ảnh cao lớn đã xuất hiện sau lưng.

Sắc mặt Điền Tiểu Kiếm ngày càng trắng, liên tục đánh ra các đạo pháp quyết. Không ngờ Quỷ đầu lại tự bạo, vô số Khô lâu lại hiện lên trước mặt.

Trong miệng chúng loạn nhai một trận, phun ra ma hỏa trắng xám.

Cả hàng ngàn Khô lâu cùng phun, uy lực nào phải nhỏ. Cả không gian biến thành màu xám trắng, ma hỏa ùn ùn thổi về Yêu Ma.

Trong mắt Yêu Ma lộ vẻ tàn khốc. Khi trước để đánh lén Lâm Hiên, hắn đã từng sử dụng thế thân độ kiếp, hủy đi một cái cánh tay. Lúc này hét lớn một tiếng, những thịt vụn quanh vết thương nhanh chóng phình to khiến cho kẻ khác phải khiếp sợ.

Sau đó ma quang chợt lóe lên. Một thanh ma kiếm dài khoảng hơn hơn thước hiện ra, bên ngoài còn được bao phủ bởi một tầng hắc hỏa.

Hắc kiếm nhanh chóng bạo tăng, ban đầu chỉ cỡ cánh tay mà thoáng chốc như che hết cả một vùng trời, nhanh chóng chém tới.

Vô thanh vô tức, tất cả ma hỏa lại quỉ dị bị nuốt vào trong đó. Sau đó kiếm quang trở nên càng đen thùi, ầm ầm chém tới phía trước.

“Ma bảo!”

Sắc mặt Điền Tiểu Kiếm đột biến kinh hô.

Cái gọi là ma bảo là bảo pháp của ma tộc. Thân thể của Ma tộc vốn cứng rắn hơn cả Yêu Tộc, ngoài bí thuật thì bọn chúng rất ưu dùng nằm quyền hoặc Cốt đao để đánh với tu sĩ.

Chỉ có một số ít Yêu Ma mới biết luyện ma bảo. Ma bảo hoàn toàn khác với pháp bảo, tài liệu luyện chế vô cùng hiếm mà xác suất thành công không cao. Nhưng một khi luyện thành thì uy lực mạnh vượt xa, pháp bảo thúc ngựa cũng không theo kịp. Nghe nói phương pháp luyện chế là do trên Ma Giới truyền xuống.

Cho dù Yêu Ma Nguyên Anh hậu kỳ cũng chưa chắc sẽ có ma bảo.

Điền Tiểu Kiếm chủ động công địch, muốn tranh thủ thời gian để Lâm Hiên sử dụng phù bảo không ngờ lại rước họa vào thân.

Nhìn thanh đao sáng lóa quỷ dị kia đang chém tới, sắc mặt hắn khó coi vô cùng.

***

Ở phía bên kia, sắc mặt Bắc Minh chân quân cũng không khác là mấy. Thân là thành chủ Hạo Thạch Thành, hắn không chỉ có thực lực xuất chúng mà tâm cơ cũng thuộc hàng thâm sâu.

Biết mình biết người trăm trận trăm thắng. Hắn muốn dùng lời lẽ thâm dò Xuyên Sơn Giáp nhưng đã thất bại. Hành động này chẳng khác gì vẽ lông mày đẹp cho kẻ mù xem.

Bất luận hắn hỏi như thế nào thì Xuyên Sơn Giáp cũng không trả lời.

Trước khi đến đây Lâm Hiên mệnh lệnh cho nó bằng mọi cách phải kéo dài thời gian. Vì thế đối phương không tấn công thì Xuyên Sơn Giáp cũng chỉ đứng ngây ngốc.

Nhìn bộ dáng “Cao thâm mạc trắc” của đối phương thì Bắc Minh chân quân lại nhíu mày.

Đối phương có âm mưu gì?

Thần thông của yêu tộc hậu kỳ cao hơn tu sĩ cùng cấp một bậc, hơn nữa trước mắt rất có thể là hộ sơn linh thú của lão quái vật Ly Hợp. Hắn càng không thể coi thường.

***

Điền Tiểu Kiếm đang phải chống địch mạnh nhưng Lâm Hiên thì không phải như thế.

Hắn rảnh rang mở miệng phun ra một ngụm tinh huyết.

Huyết vụ nhanh chóng bị Phù Bảo hút vào. Linh quang chợt lóe, phù này không gió mà tự cháy, một tầng sáng mênh mông màu lam xuất hiện.

Linh áp từ trên trời giáng xuống. Chỉ thấy trong tầng sáng ẩn hiện phù văn, đáng chú ý nhất chính là một kiện pháp bảo phi châm dài hơn tấc.

Nhiệt độ chung quanh nhanh chóng giảm xuống, bảo vật này lại có thuộc tính cực hàn.

Sau đó Lâm Hiên cảm giác pháp lực trong cơ thể như nước vỡ đê tràn ra.

Nếu đổi lại một người khác đã cực kỳ hoảng sợ, nhưng Lâm Hiên đã dùng qua Phù bảo. Hắn hít lại vào một hơi, chủ động truyền pháp lực vào.

Vù một tiếng, tầng sáng như vỡ ra, hàng vạn hàng nghìn tia sáng màu lam như sợi tơ xuất hiện như mưa trên bầu trời.

Thanh thế thật là kinh người. Theo sau Lâm Hiên điểm một chỉ. Màn mưa màu lam chợt bắn tới ma bảo.

Điền Tiểu Kiếm thấy thì mừng rỡ, thân ảnh kích bắn về phía sau, dĩ nhiên không muốn đối đàu với vật đáng sợ này.

Hai đạo công kích mạnh mẽ rốt cuộc va vào nhau.

Cả không gian như bị chấn động, bề mặt đất xuất hiện những khe nứt. Hắc khí cùng lam quang đan xoắn vào nhau. Tuy pháp lực của Lâm Hiên không bằng Yêu Ma nhưng trong tay hắn hiện đang có Phù bảo của tu sĩ Ly hợp.

Âm thanh ầm ầm đập mạnh vào trong tai, linh quang màu lam dần dần áp chế được hắc quang, ma khí bắt đầu dần bị tán loạn đi.

Sắc mặt Yêu Ma chuyển sang xanh xám, nhưng hắn chưa kịp có động tác gì thì âm thanh do hàng nghìn quỷ vật phát ra truyền vào tai. Điền Tiểu Kiến với Lâm Hiên cùng một hạng người, thích nhất là đánh chó cùng đường.

Mắt thấy Lâm Hiên chiếm được thế thượng phong, hai tay Điền Tiểu Kiếm hợp lại đánh ra một đạo pháp quyết. U Minh Toái Tâm Kiếm xoay tròn, âm khí xung quanh như trăm sông quy về biển, ào ào bị hút lại.

Tiếp theo kiếm này đón gió cuồng trướng tới cỡ hơn mười trượng. Thân kiếm biến thành màu đỏ như máu, bảy cái mặt quỷ hiện lên. Một luồng lệ khí hung ác khiến người buồn nôn lan tỏa ra khắp nơi.

“Đây là…”

Tròng mắt Yêu Ma co lại, vẻ mặt càng khó coi. Nghe nói một số bí thuật trong ma công đỉnh cấp có thể mượn lực lượng một chút của ma tổ.

Không ngờ tiểu tử họ Điền này…

Điền Tiểu Kiếm là quỷ tu, tuy bị ghép cùng ma đạo nhưng hắn còn có thể mượn cả lực lượng đại yêu quỷ ở Âm Ti giới.

Lúc này Điền Tiểu Kiến đã dốc toàn lực. Hai tay hợp lại đánh ra một đạo pháp quyết.

Vù vù…

U Minh Toái Tâm Kiếm rung lên dữ dội, hung hăng trảm một cái. Không có kiếm quang mà bảy mặt quỷ chợt lóe bắn nhanh tới.

Lâm Hiên mừng rỡ, tiếp tục truyền thêm pháp lực vào Phù Bảo. Tốc độ tan rã của ma khí gia tăng gấp bội.

Tròng mắt Yêu Ma như muốn lồi ra. Theo sự tiêu tán của ma khí, vô số vết nứt xuất hiện trên ma bảo.

Lần đi này không thu hoạch gì mà lại bị hủy cả bảo vật.

Đáng ghét!

Thân thể hắn mơ hồ một hồi, kêu lên một tiếng thê lương thì thân hình không còn bóng dáng

Súc địa thuật!

Lâm Hiên ngẩn ngơ, cảm thấy có chút ngạc nhiên. Chẳng lẽ đối phương điên rồi, đã biết không gian thần thông bị phá vỡ mà vẫn thi triển sao?

Hắn phất tay áo một cái. Trường mâu của Tuyết Hồ Vương đã bay vút ra. Lâm Hiên cầm lấy hung hăng chém xuống một cái.

Thanh quang lóe lên nhưng chỉ có một cánh tay Yêu Ma hiện ra.

Thế thân độ kiếp!

Lâm Hiên không khỏi phải trợn tròn mắt, đối phương lại tự đoạn thêm một cánh tay. Rốt cuộc là có âm ưu gì?

Lâm Hiên cảm thấy có một luồng hàn khí chạy trong cơ thể.

“Tiểu tử, đã bức lão phu tới mức này. Được lắm, hôm nay ta không tiếc cơ thể này, cũng phải trừu hồn luyện phách các ngươi”

Âm thanh nguyền rủa độc ác truyền vào tai, không gian chợt chấn động theo. Thân ảnh Yêu Ma chợt hiện, chỉ cách Lâm Hiên và Điền Tiểu Kiếm có mấy trượng.

Hai người kinh hãi nhưng triệu hồi pháp bảo đã không kịp. Lâm Hiên đưa tay vỗ vào hông, Thanh Hỏa Kiếm lại xuất hiện, thế như kinh hồng hung hăng chém tới.

Điền Tiểu Kiếm phản ứng cũng không chậm, há miệng phun ra một đạo kim quang có hình hộp. Trong thụy khí thì hóa to cỡ như căn phòng, ầm ầm nện tới phía trước.

Cho dù Yêu Ma đã đoạn hai cánh tay nhưng hai người cũng không dám lơ là.

Hai bảo vật đánh tới, Yêu Ma không tránh đi mà trên khóe miệng lộ vẻ chế giễu.

Bùng một tiếng, từ trong cơ thể hắn cuồn cuộn tỏa ra Ma hỏa. Không, không phải tỏa ra mà toàn thân hắn tự bốc cháy.

Trong nháy mắt, thân thể to lớn kia của Yêu Ma đã hóa thành tro bụi. Hắc ma hỏa nhuốm đen cả một mảng trời, bao trùm xung quanh Lâm Hiên và Điền Tiểu Kiếm.

Đương nhiên lão ma còn chưa đến mức đồng quy vu tận với hai người. Trong vùng ma hỏa còn có một quả cầu màu đỏ như máu chứa nguyên anh của Yêu Ma.

“Hai tiểu tử các ngươi yên tâm. Xá Thân Ma Hỏa của lão phu xả đủ để thiêu trụi hồn phách, cho nên các ngươi đừng nghĩ đến việc luân hồi chuyển kiếp nữa.”

Tiếng cười càn rỡ của Yêu Ma truyền vào tai khiến Lâm Hiên nhướng mày, hắn còn chưa thấy đối thủ nào điên loạn như thế này. Vì sát địch mà tự hủy cả thân thể. Tồn tại Nguyên Anh có thể đoạt xá nhưng khẳng định thân thể sẽ không được như ban đầu.

Trong tầng Ma hỏa mãnh liệt Lâm Hiên vẫn duy trì được sự tỉnh táo. Hắn đánh ra một đạo pháp quyết, Ô Kim Long Giáp Thuẫn lần nữa lại hóa thành quầng sáng hộ thân.

Đối với phòng ngự của nó, Lâm Hiên tin tưởng mười phần. Mặc dù đối phương thi triển ma công được ăn cả ngã về không, khẳng định uy lực không phải nhỏ nhưng chỉ cần chống đỡ một lúc, đủ để tìm biện pháp đối phó.

Có điều lần này Lâm Hiên nghĩ đơn giản quá rồi, uy lực của Xá Thân Ma Hỏa mạnh xa dự liệu của hắn. Vừa tiếp xúc với ma hỏa thì quầng sáng đã rung lên dữ dội Lâm Hiên hoảng sợ, vội đem tất cả pháp lực truyền vào thì tầng sáng mới ổn định lại.

Có điều theo tốc độ này, nhiều nhất thêm thời gian một bữa cơm thì pháp lực sẽ như đèn cạn dầu.

Cho dù có Trữ Linh Đai khôi phục lại thì sau đó cũng như muối bỏ biển.

Làm thế nào bây giờ?

“Các hạ muốn sát diệt hai chúng ta, sử dụng bí thuật tự tàn thân thể. Cho dù thắng thì ngươi cũng được lợi lộc gì?” Điền Tiểu Kiếm vừa sợ vừa giận, lạnh lùng mở miệng.

“Hừ, tự tàn thì sao? Lúc bình thường đương nhiên lão phu sẽ không dùng, nhưng lần này phân hồn ma tổ thành công hàng lâm. Hiển nhiên sẽ cho ta thân thể còn mạnh mẽ vượt cả trước kia, còn tiếc cơ thể này để làm gì?” Nguyên Anh Yêu Ma mở miệng cười lạnh, vẻ mặt ngang ngược.

“Phân hồn Ma tổ ?” Lâm Hiên ngẩn ngơ nhưng cũng không để ý nhiều. Hiện tại làm cách nào thoát thân mới là sự tình chủ yếu.

Mà Điền Tiểu Kiếm còn nguy hiểm hơn cả hắn. Tuy lúc này tu vị cũng Nguyên Anh trung kỳ nhưng bảo vật hộ thân còn thua kém Ô Kim Long Giáp Thuẫn một bậc. Pháp lực bị tiêu hao càng nhiều hơn.

Bên kia, Bắc Minh chân quân biến sắc. Nơi mấy trăm dặm mơ hồ hiện ra lên một vùng ma hỏa màu đen. Trên mặt hắn lộ vẻ suy nghĩ.


Không thể ở lâu tại chỗ này nữa. Bắc Minh chân quân vung tay áo, một đạo linh quang bay vút ra lơ lửng trước ngực. Không ngờ là một cuốn cổ thư rất mỏng, dường như hơn mười trang. Loại bảo vật như thế này cũng không nhiều.


Trong mắt Xuyên Sơn Giáp hiện tia cảnh giác. Thân là yêu tộc hậu kỳ, bản năng cảm giác được nguy hiểm đang đến.


Nó há to cái mồm như chậu máu phun ra hơn mười cột sáng.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK