Mục lục
Bách luyện thành thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cả người sảng khoái nhưng trêm mặt Lâm Hiên không có bao nhiêu vui mừng, ngược lại thần sắc nghiêm túc khoanh chân tọa thiền.

Sauk hi thổ nạp điều tức cùng phục dụng mấy khỏa đan dược, hắn thi triển nội thị thuật thì thấy pháp lực toàn thân vẫn như thường. Ngọn lửa chân linh vừa vào người liền biến mấy không thấy, phảng phất như chưa từng tồn tại.

"Sao có thể như vậy?" Trong lòng Lâm Hiên vô cùng kinh ngạc, nhưng đúng lúc này một cơn đau kịch liệt từ đan điền khí hải truyền tới. Cả người như ngâm trong liệt hỏa, vô cùng thống khổ, bên cạnh đó cảm giác được vô số thanh đao đang khảm vào người.

Cơn đau này đến quá đột ngột, sắc mặt Lâm Hiên lập tức đại biến, từng giọt mồ hôi to như hạt đậu tí tách rơi xuống, toàn thân run rẩy kịch liệt.

Tính cách Lâm Hiên vô cực kỳ cứng cỏi nhưng đan điền chính là nơi trọng yếu nhất đối với mỗi tu sĩ. Lâm Hiên không dám khinh thường, vội cố nén đau đớn thi triển nội thị thuật.

Chỉ thấy trong đan điền quả nhiên xuất hiện một đoàn hỏa diễm, chính là ngọn lửa chân linh. Còn trên mặt chủ nguyên anh cùng đệ nhị nguyên anh đều hiện lên vẻ đau đớn, ngay cả yêu đan cũng nằm im bấy động.

Lâm Hiên cảm thấy hối hận, việc mình để ngọn lửa này dung hợp vào người liệu có phải là quá khinh xuất không. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Song giờ hối hận đã muộn, hiện tại chỉ có thể tận lực khu trừ mà thôi.

Nghĩ là làm.

Nhưng rất nhanh Lâm HIên liền phát hiện ra bản thân không thể động đậy. Bất luận là đan điền hay tứ chi bất hải, mỗi một tia pháp lực đều không thể điều khiển được, tựa hồ đây không còn là thân thể mình nữa vậy.

Hiện tại trong lòng hắn kinh hoàng thế nào không cần nói cũng biết. Ngọn lửa chân linh đã đảo khách thành chủ, bành trướng kịch liệt.

Chẳng lẽ…

Lâm Hiên ẩn ẩn đoán rằng, chân linh hỏa có linh trí, đang muốn đoạt xá hắn. Nhưng… điều này sao có thể chứ?

Nghe thì có vẻ kỳ quái, nhưng giờ nhìn từ bất cứ góc độ nào thì dường như chuyện đang xảy ra đúng theo hướng đó.

Lâm Hiên không rõ, hắn đoán bừa nhưng kỳ thật cũng tiếp cận chân tướng rồi.

Năm đó chân linh cửu đầu điểu đắc tội với Atula vương, bản thân bị diệt sát mà chính chân linh không gian cũng bị chiếm làm nơi tu kiến cung điện. Đoàn chân linh kia trở thành bơ vơ không có nhà mà về, đã thế còn phải ẩn núp sợ bị thủ hạ của Atula vương tìm được.

Ngày Atula vương chuyển thế đầu thai, nơi này cũng trở nên hoang phế. Song không hiểu sao nó lại gắn kết với giới diện thất lạc. Cũng may có Atula vương thiết hạ cấm chế mới ngăn cản được cấp bậc độ kiếp kỳ đi vào, chỉ cho động huyền và phân thần qua cửa.

Chân linh hỏa lại tiếp tục chạy trốn, dù sao nó không muốn người khác tìm được. Cứ như vậy đã vài vạn năm trôi qua, dần dần bản thân sinh ra linh trí, từ đó mà muốn đoạt xá.

Tự bản thân nó muốn tu tiên, muốn thành chân linh.

Mà không phải ai cũng phù hợp với yêu cầu của nó. Là Cửu đầu điểu thì tốt, nếu không thì yêu tộc cũng được. Song trước giờ linh ba cốc chỉ mở của cho tu tiên giả, chẳng xuất hiện một yêu tộc nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK