Mục lục
Bách luyện thành thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tâm tình Dương Đồng tiên tử lúc này vô cùng vui vẻ. Nàng biết Lâm Hiên là bạn chứ không phải thù mà Băng Phách còn có vẻ kiêng kỵ thiếu niên này. Người như thế chắc chắn thực lực không thấp. Chẳng qua cũng khiến cho người ta tò mò, bởi kẻ đó hẳn không phải tên vô danh tiểu tốt, vậy mà mình lại chưa từng nghe qua.

Tuy nghi hoặc nhưng Dương Đồng biết bây giờ chẳng phải lúc theo đuổi suy nghĩ này. Việc cấp bách bây giờ là làm cách nào ứng phó với Băng Phách. Chỉ một cỗ hóa thân mà đánh cho mình không ngóc đầu lên đước, lựa chọn duy nhất bây giờ là liên thủ với vị tu sĩ này mới mong đẩy lui cường địch.

"Vị đạo hữu này, ta và ngươi liên thủ được không?" Nghĩ là làm, Dương Đồng chả phải kẻ cố chấp liền lập tức lên tiếng.

"Lâm mỗ cũng đang có ý này, vo cùng vinh hạnh khi được cùng tiên tử sóng vai đối địch." Lâm Hiên mỉm cười, vốn muốn đánh lén ai ngờ bị phát hiện hành tùng, chỉ có thể chính diện giao thủ mà thôi.

Sắc mặt Băng Phách lập tức trở nên khó coi. Nếu chỉ là một gã Độ kiếp sơ kỳ bình thường thì nàng chẳng thèm quan tâm, nhưng nếu đối thủ là tiểu tử Lâm Hiên này thì thật đau đầu, có giữ được mạng hay không còn chưa biết. Tuy đây chỉ là hóa thân nhưng để tu luyện tới Độ kiếp sơ kỳ tất nhiên hao tốn không ít tinh lực, tất nhiên không muốn cứ thế tiêu mất ở đây.

"Lâm đ*o hữu, lần trước ở chỗ Dực Long chân nhân, bổn cung không làm khó ngươi sao giờ đạo hữu lại muốn lấy oán trả ơn, muốn lấy nhiều khi ít." Thanh âm như tiếng tiên nhạc từ đôi môi anh đào của Băng Phách truyền ra.

Lâm Hiên nghe xong nhất thời im lặng.

Lấy oán trả ơn? Thật đúng là hồ ngôn loạn ngữ, lần trước quả thực nàng ta không làm khó mình nhưng đó là bản ý của nàng ư? Thân phận Băng Phách rất cao nhưng Bồng Lai tiên đảo thuộc về Linh giới, ở đó có cả đống Độ kiếp kỳ bình thường cùng vài kẻ tương đương nàng ta, có những người ấy xung quanh thì sao nàng dám làm loạn.

Có điều Băng Phách đã nói thế thì hiển nhiên đã vào thế yếu, nếu không vạn bất đắc dĩ thì hắn chẳng muốn trở mặt với nàng ta.

"Tiên tử không cần xảo ngôn làm gì, ngươi chỉ cần trả lời Lâm mỗ một chuyện thì sự tình hôm nay có thể bỏ qua"

"Chỉ cần trả lời một chuyện?" Băng Phách ngẩn người, nhưng không hề vui mừng chút nào mà cẩn thận mở miệng: "Đạo hữu nói đùa sao?"

"Đương nhiên không phải, Lâm mỗ mặc dù không phải người tốt nhưng chẳng phải kẻ tráo trở." Going nói Lâm Hiên hết sức thành khẩn.

"Được rồi, đạo hữu muốn hỏi chuyện gì, nếu có thể thì ta sẽ nói hết cho ngươi." Băng Phách sửa lại vài sợi tóc mai, thanh âm êm ái truyền đến.

"Lâm mỗ muốn hỏi cách rời khỏi Thất lạc giới." Lâm Hiên khẽ nhếch môi, hiển nhiên là dùng phương pháp truyền âm.

Thân thông của hắn cũng quả nhiên đủ cường, Dương Đồng đứng cách hắn mười trượng mà cũng vô pháp nghe lén.

"Rời khỏi Thất lạc giới, thiếp thân làm sao biết được chuyện này, sao lại hỏi ta chứ?" Băng Phách tỏ vẻ không vui nói, nét mặt cũng lộ vẻ kinh ngạc, có điều từ sâu trong ánh mắt chợt lóe lên một tia khiếp sợ vẫn bị Lâm Hiên bắt được. Text được lấy tại http://truyenfull.vn

Nàng nói dối. Lâm Hiên khẽ nhíu lông mày, càng khẳng định manh mối có được từ chỗ Thanh Nhan là hoàn toàn đúng.

"Người ngay không nói tiếng long, đạo hữu cho rằng một câu không biết là có thể khiến Lâm mỗ tin sao?" Lâm Hiên thở dài một hơi: "Đạo hữu nếu nguyện ý nói cho ta biết thì Lâm mỗ tất nhiên sẽ không làm tiên tử khó xử, nếu không đừng trách ta trở mặt."

"Bổn cung nói không biết là không biết, với thân phận ta lại chịu nghe ngươi uy hiếp sao?"

Đạo hữu là một trong chin vị chân ma thủy tổ, thực lực cường đại thế nào không cần người nói ta cũng biết. Nếu bản thể đạo hữu tới đây thì Lâm mỗ chẳng dám to gan như vậy nhưng đây chẳng qua là một cỗ hóa thân mà thôi. Lâm mỗ tự hỏi bản thân vẫn đủ sức chiến một trần mới người." Lâm Hiên nhàn nhạt nói.

Trở mặt là kết cục xấu nhất, nhưng muốn rời khỏi đây thì không thể không làm ra lựa chọn như vậy. Đã đắc tội với Băng Phách rồi thì có thêm vài lần nữa cũng thế.

Lời đã nói đến thễ cũng chả khác gì hai bên đã xé rách da mặt, bên cạnh cũng truyền tới tiếng quát: "Lâm đ*o hữu cần gì phải nói nhiều với ma đầu này như vậy, hai ta liên thủ diệt trừ nàng ta xong rồi trừu hồn luyện phách, kiểu gì mà chả thu được thông tin cần thiết."

Lời còn chưa dứt, Dương Đồng đã động thủ trước, tay ngọc hoa lên, một vòng kiếm khí xinh đẹp lập tức bắn tới đối phương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK