Mục lục
Bách luyện thành thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tin tức Thiên Phong xảy ra biến cố đã lan truyền đến nơi này.
Vốn tu sĩ cùng yêu hóa giả nhìn nhau không thuận mắt.Nhưng Thiên Phong cùng Nhạc La đã tồn tại ở đây không biết bao nhiêu vạn năm,cho dù không có qua lại thì ít ra nước giếng không phạm nước sông. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nhưng hiện tại, Thiên Phong thành đã bị tu sĩ san thành một mảnh đất hoang,sự mâu thuẫn giữa yêu hóa giả cùng tu tiên giả đã không thể hóa giải.Đám phàm nhân có thực lực khủng bố đó có giận chó đánh mèo mà tấn công nơi này hay không thì rất khó nói.
Nếu nói lòng người nơi Nhạc La Thành đang ngập tràn nỗi bàng hoàng cũng khó có thể hình dung hết.Dù sao thì khoảng cách giữa hai thành này cũng quá gần.Tuy mục tiêu hàng đầu của Yêu hóa giả bây giờ là Thiên Thi môn,nhưng rất có thể sẽ khai đao với nơi đây trước a.

Hai vị Nguyên Anh kỳ lão tổ của Nhạc Gia cùng La gia đã thảo luận mấy lần, nhưng vẫn không nghĩ ra được một biện pháp khả dĩ nào.Dù sao thì nơi đây cũng là căn cơ của hai nhà cả vạn năm rồi,cứ như vậy mà rời đi thì thật không cam lòng.


Gió thổi bão giông sắp đến,nhìn từ bên ngoài thì Nhạc La Thành vẫn vô cùng bình tĩnh,nhưng bên trong thì đang sôi trào những đợt sóng ngầm.
Đang trong lúc nơi đây rơi vào hỗn loạn bất an,kẻ gây ra tất cả chuyện này,Lâm Hiên đang lững thững bước tới cổng thành.
Đã qua mười ngày kể từ khi hắn diệt sát Cổ Lão Ma,Lâm Hiên mới xuất hiện nơi này.Tất nhiên không phải do hắn vừa đi vừa ngắm cảnh nên mới mất nhiều thời gian như vậy.Sở dĩ lúc này mới đến nơi là vì sau khi ly khai Thiên Phong thành mười vạn dặm,hắn phải tìm một nơi ẩn nấp,phục dược đả tọa.
Mặc dù đã thắng lão Ma,nhưng chỉ là thắng thảm mà thôi.Pháp lực không còn lại bao nhiêu,tinh thần thì tiêu hao quá nhiều,thân thể cũng mệt mỏi không chịu được.Cho dù có vạn niên linh nhũ cũng không thể ngay lập tức khôi phục tất cả những điều này.Huống chi linh dược còn thừa không nhiều,hắn cũng không nguyện ý lãng phí như vậy.Tục ngữ nói thép tốt phải dùng trên lưỡi đao,linh dược quý giá như vạn niên linh nhũ phải dùng khi gặp nguy cơ mới phát huy tác dụng tốt nhất.
Bại gia tử tất bị thiên khiển a.
Lâm Hiên không phải tên ngốc,hắn hiểu rõ đạo lý này.Chẳng thà phục dụng một ít đan dược bình thường để hồi phục pháp lực còn hơn là đem vạn niên linh nhũ ra làm "nước tăng lực" .Tuy tốc độ khôi phục chậm một chút nhưng hiệu quả lại là tốt nhất.
Thời gian so với Lâm Hiên tưởng tượng còn lâu hơn một chút.Ngay sau khi hắn xuất quan liền hóa thành một đạo kinh hồng bay về phía thành Nhạc La.
Lúc trước vì muốn nghênh chiến lão ma, Lâm Hiên đã để Trịnh Tuyền đi trước.Dù sao nha đầu kia mới chỉ ly hợp kỳ, thực lực còn quá yếu không thể giúp gì được trong trận chiến đẳng cấp này,có khi còn trở thành gánh nặng.
Những lời này nói ra có chút tàn khốc, nhưng sự thật là như thế, Lâm Hiên quyết định vậy là rất chính xác.Trước khi nha đầu kia ly khai,hắn đã ước hẹn với nàng sẽ gặp lại ở Nhạc La thành.
Đã cứu người thì cứu cho trót, tiễn Phật thì tiễn tới tây thiên , huống chi mình và Trịnh Tuyền không phải người dưng nước lã.Nha đầu này là ái đồ của Nguyệt Nhi nha, Lâm Hiên tất nhiên sẽ không mặc kệ nàng rồi.
Lấy tiêu chuẩn tiên thành mà xét,thành này quả thật có chút "rách nát".Hạo Thạch Thành ở Nhân giới còn hơn xa nơi này.Nhưng nghĩ kĩ lại thì thấy cũng không có gì kì quái.Long giới tuy là một trong những giao diện cao cấp nhất Linh giới,nhưng cũng không có nghĩa nơi nào ở đây cũng là động thiên phúc địa,tài nguyên phong phú.
Trong mắt Lâm Hiên chỉ lóe lên một chút kinh ngạc nhưng rất nhanh liền bình thường trở lại.Hắn thu liễm khí tức toàn thân rồi rảo bước vào thành.
Lúc trước, Lâm Hiên ngoại trừ ước định với Trịnh Tuyền chỗ gặp nhau còn để lại dấu hiệu truy tung trên người nàng,có tầng bảo hiểm này thì có thể phòng ngừa mọi chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Sau khi vào thành, Lâm Hiên thả ra thần thức,rất nhanh đã cảm ứng được vị trí Trịnh Tuyền. Bên khóe miệng lộ ra chút mỉm cười, Lâm Hiên liền biến thành một đạo kinh hồng,bay về phía nha đầu kia.
"Đây là..."
Hiện ra trước mắt Lâm Hiên là một tòa tứ hợp viện,cảnh sắc chung quanh trương đối tĩnh lặng,ưu nhã.Tứ phía có một tầng cấm chế màu đỏ nhàn nhạt chứng tỏ nơi đây có một vị Tu tiên giả ở lại.
"Nha đầu kia chọn địa điểm không tệ."
Lâm Hiên lắc lắc đầu, cất bước đi thẳng về phía trước,tầng cấm chế nho nhỏ này sao có thể ngăn cản được hắn chứ.Lâm Hiên phóng một đạo linh quang tới vòng bảo vệ,màn sáng lập tức tách ra tạo thành một con đường đủ cho một người đi qua.
Lâm Hiên không chút do dự liền tiến vào.
Nhưng mà mới vừa bước một bước, bốn phía đột nhiên xuất hiện vô số lôi hỏa hướng Lâm Hiên đánh xuống.
Lâm Hiên nhướng mày, tuy hắn không ngờ sẽ bị công kích,bất quá tiểu chiêu tiểu số thế này không làm khó được hắn.Lâm Hiên có ngón tay,búng ra một đạo thanh mang tiêu diệt sạch lôi hỏa.
Mà động tác này cũng đã làm kinh động đến chủ nhân trong nhà, một thiếu nữ thân hình thon thả đi ra.
Trịnh Tuyền!
Vốn trên mặt nàng tràn đầy thần sắc đề phòng, bất quá sau khi nhìn rõ ràng là Lâm Hiên thì lập tức lộ vẻ vui mừng.
"Sư tổ." Nàng liền vén áo thi lễ.
"Tốt rồi, không cần đa lễ như vậy, Tuyền Nhi, ngươi gặp rắc rối à?" Lâm Hiên đảo mắt qua cấm chế xung quanh, có chút khó hiểu hỏi.
"Lại khiến sư tổ chê cười, Tuyền Nhi ở chỗ này vốn rất tốt.Nhưng trong một lần đi phường thị mua ít đồ thì gặp phải vài tên dê xồm.Đệ tử đã giáo huấn chúng một trận.Bất quá trước khi bọn chúng bỏ đi có nói sẽ mời trưởng bối sư môn đến đòi lại dạnh dự, cho nên..."

Lâm Hiên nghe mà trừng mắt líu lưỡi: "Cái gì, Tuyền Nhi, ngươi nói là có mấy tên dê xồm tham muốn sắc đẹp của ngươi,cho nên đã kết thù cùng bọn chúng?"

"Vâng." "Ngươi đã đánh với chúng, vì sao không trực tiếp diệt sát chúng đi,rồi rút hồn luyện phách là đảm bảo không còn hậu họa?" "Diệt sát?"

Lâm Hiên im lặng một hồi, tu tiên giới mạnh được yếu thua,nếu đã kết thù cùng đối phương,lại không dứt khoát hạ thủ thì thật là… Tuyền Nhi dù gì cũng là ly hợp, như thế nào mà ngay cả đạo lý này cũng không hiểu, nha đầu Nguyệt Nhi kia lúc trước dạy cái gì a?

Tuy cảm thấy "choáng" với sự thiện lương của Trịnh Tuyền, nhưng Lâm Hiên cũng không biết nói gì.Không phải nhất thời nửa khắc là có thể giảng giải tinh tường những đạo lý ở tu tiên giới. Lâm Hiên quyết định sau này sẽ từ từ chỉ bảo cho nha đầu này.Dù sao thì hiện tại cũng không xảy ra chuyện gì.Còn đám dê xồm kia mà dám mời trưởng bối đến báo thù thì…hừ hừ.

Lâm Hiên cũng không phải là thiện nam tín nữ gì, dám khi dễ lên đầu hắn thì đám kia gặp hạn rồi.

Lâm Hiên cũng không để chuyện này trong lòng, mà theo Trịnh Tuyền đi vào trong viện.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK