Mục lục
Bách luyện thành thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người một lần nữa lâm vào thế giằng co.Lâm Hiên lúc này đã không còn chút chủ quan nào nữa.
Quả không hổ danh đệ nhất nhân dưới phân thần kỳ … cũng có chút thực lực a.Chỉ dùng tay không mà có thể xé rách không gian.Phóng nhãn khắp Đông Hải giới, dù là Tam Yêu hoàng hay lục Hải Vương cũng không ai làm được.
Trong lòng Lâm Hiên nổi lên sóng gió ngập trời,nhưng không hề sợ hãi chút nào.Tuy thực lực đối phương mặc dù không tệ nhưng muốn đánh thắng mình thì đúng là chuyện đùa.Bất quá phải chú ý hơn một chút mà thôi.
Trong đầu xuất hiện nhiều loại ý niệm, Lâm Hiên rốt cục động thủ.

Tay áo phất một cái, một bảo vật hình dạng mũi nhọn bay vút ra.Bảo vật này có màu hỏa hồng sắc, mặt ngoài quấn quanh từng vòng hồ quang điện, ẩn ẩn vài dòng phủ văn nhỏ cỡ hạt gạo.
Nhãn lực Thiên Toàn Kiếm Tôn cũng không phải loại bình thường, liếc mắt một cái liền nhìn ra sự lợi hại của bảo vật này.Khuân mặt hắn trở nên căng cứng mà đồng tử cũng hơi co lại: "Đây là...bảo vật Lôi hỏa song thuộc tính?"


Hắn hít sâu một ngụm khí lạnh, sau đó nâng tay đánh ra một đạo pháp quyết.Thanh âm kim loại va chạm vào nhau vang lên, năm thanh tiên kiếm bay trở lại rồi xếp thành hình nan quạt phiêu phù trước người.Chúng tạo thành mảnh hỏa hồng sắc, dày đặc vô cùng,nhìn không khác gì một chiếc khiên.
"A, không ngờ bảo vật kia còn có cả tác dụng công thủ nữa cơ à?"
Lâm Hiên cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng ý định ban đầu không thay đổi.Khiên chắn thì như thế nào,còn phải xem lực phòng thủ của nó ra sao đã. Hai tay hắn giống như hồ điệp xuyên hoa,mười ngón tay đan vào nhau tích tụ một cỗ linh lực cực kỳ tinh thuần.Theo động tác của hắn,lượng linh lực đó liền nhập vào trong cổ bảo.
Lôi Hỏa Trùy lập tức sáng lên, hóa thành một đạo hư ảnh kích bắn về phía trước.
Oanh!
Sau một khắc,Lôi hỏa trùy đụng mạnh vào tấm khiên,không khí xung quanh dường như bị nướng cháy.Lần va chạn này khiến người ta phải tròn mắt kinh ngạc. Thiên Toàn Kiếm Tôn mặc dù biết đối phương tế ra bảo vật có uy năng không nhỏ, nhưng không nghĩ tới lại mạnh như thế.
Phải biết rằng Liệt Dương kiếm của hắn công thủ song toàn, hơn nữa khả năng phòng thủ của nó còn mạnh hơn rất nhiều so với những bảo vật khác.Không nghĩ tới chỉ một chiêu liền bị phá.
Lực công kích thật đáng sợ .
Thiên Toàn Kiếm Tôn cảm giác da đầu có chút tê dại.
Mặc dù sở tu công pháp của hắn cương mãnh vô cùng, nhưng giờ khắc này cũng cảm thấy pháp lực bản thân trôi đi quá nhanh,hắn không dám dây dưa ở chỗ này cùng Lâm Hiên nữa.
Trong mắt lóe lên một tia dị sắc, chỉ thấy đầu vai hắn khẽ run, thân hình lập tức trở nên mơ hồ rồi xuất hiện cách chỗ đó chừng mấy trượng.
Bành!
Đã mất đi pháp lực của chủ nhân chống đỡ,tấm khiên do năm thanh tiên kiếm hóa thành lập tức bị công phá,tiên kiếm bay ngược trở về.
Hiệp này, nhìn như Thiên Toàn Kiếm Tôn không địch nổi Lâm Hiên mà phải lựa trọn tránh né.Ai nhìn thấy cảnh ấy đều cho rằng Lâm Hiên đang rất cao hứng.
"Hừ, lúc này mà cao hứng vẫn còn quá sớm."
Trên mặt Lâm Hiên hiện lên thần sắc không cho là đúng.Mặc dù mình so với đối phương trẻ hơn nhiều, nhưng luận về kinh nghiệm đấu pháp thì phong phú vô cùng.Sao có thể bị đối phương nắm mũi dắt đi chứ?
Trước giờ Lâm Hiên một khi đấu pháp đều muốn nắm giữ tiết tấu,không chế nó trong lòng bàn tay mình.
Đối phương tuy tạm thời thoát khỏi công kích của Lôi Hỏa Trùy, nhưng thủ đoạn của Lâm Hiên đâu chỉ có thể.Hai tay hắn nâng lên, nhanh chóng kết một pháp ấn cổ quái đồng thời trong miệng không ngừng truyền ra những âm thanh tối nghĩa.
Đối thủ có thực lực không kém,lấy hắn ra làm bia để thử mấy thần thông bản thân mới học được thì thật là tuyệt.
Lâm Hiên niệm chú cực kỳ ngắn , từ trong thân thể hắn tràn ra ma khí cuồn cuộn. Thiên Toàn Kiếm Tôn nhìn thấy cảnh này mà nghẹn họng trân trối, làm sao pháp lực của Lâm Hiên lại đột nhiên thay đổi thế được.
Chẳng lẽ Lâm Hiên lại là Ma Đạo song tu, nhưng hai chủng loại công pháp này hoàn toàn bất đồng cơ mà, sao có thể…được chứ?
Ý niệm này vừa hiện lên trong đầu Thiên Toàn Kiếm Tôn nhưng hắn hiện tại cũng không có thời gian để xác nhận cái gì nữa.Trên mặt hắn hiện lên vẻ tàn khốc, hai tay hợp lại rồi hướng về phía trước đẩy ra.
Tiếng xé gió sưu sưu chợt vang lên, hàng trăm kiếm khí lăng không hiển hiện rồi kích bắn về hướng Lâm Hiên. Thanh thế chiêu này lăng lệ ác liệt vô cùng, không thua kém gì uy lực công kích của pháp bảo.
Lâm Hiên thấy vậy liền biến sắc, Ma Tướng liền xuất hiện sau lưng.
Ma tướng có hình lão hổ,đen như mực, chỉ có hai con mắt bắn ra hai luồng quang mang đỏ lửa.Nó cao đến mấy trượng, hình dáng cực kỳ đáng sợ.Lão hồ gầm lên một tiếng giận dữ, hai chân trước vồ về phía kiếm khí.
Lập tức giống như mưa rơi tiêu hà, tiếng nổ bạo liệt không ngừng vang lên.
Thấy cảnh tượng đó , Thiên Toàn Kiếm tôn một lần nữa lâm vào kinh ngac nhưng dù sao thì mục đích tranh thủ thời gian cũng đã hoàn thành.
Năm thanh tiên kiếm tụ lại tạo thành một bảo vật cổ quái.Nhìn qua thì vẫn là kiếm nhưng hai đầu đều có mũi nhọn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thiên Toàn Kiếm Tôn khẽ lay động thân hình,chân thân lập tức trở nên mơ hồ,từ một hóa thành năm người. Năm người này bất luận là thân hình hay tướng mạo đều giống hệt nhau.Mỗi người đều cầm tiên kiếm hung dữ lao về phía Lâm Hiên
Muốn dùng ảo thuật che mắt sao?
Lâm Hiên nở nụ cười lạnh. Thật sự là múa rìu qua mắt thợ. Trong mắt hắn chợt hiện tia sáng gai gai bạc, tay phải đánh ra một chưởng về phía trước.

Bởi vì bàn tay được giấu trong tay áo, cho nên trong lúc nhất thời rất khó đoán được mục đích của Lâm Hiên, nhưng tóc gáy Thiên Toàn Kiếm Tôn đột nhiên dựng đứng, cảm giác nguy hiểm chợt hiện lên trong lòng hắn.Hắn tất nhiên không dám khinh thường mà thân hình nhanh chóng lách về bên trái.Chợt thấy bả vai nóng lên,một đạo lệ mang hắc sắc dễ dàng xuyên qua người hắn.Máu tươi tuôn ra như suối.

Nguy hiểm thật!

Thiên Toàn Kiếm Tôn toát mồ hôi lạnh .Lệ mang tuy chỉ nhỏ bằng ngón cái, nhưng bất luận là tốc độ hay lực đạo đều làm người khiếp hãi,ngay cả ling quang hộ thể cũng không ngăn cản được chút nào.

Lâm Hiên thở dài một hơi.Lão gia hỏa này cũng giỏi thật,dưới tình huống như vậy mà còn có thể tránh né được Mặc Linh Toản.Lâm Hiên vốn nghĩ một kích ấy là có thể chấm dứt được trận đấu vô nghĩa này rồi chứ.

Đã ăn phải quả đắng như thế,nếu là người khác đã cúi đầu nhận thua rồi.Dù sao cũng là đồng môn tranh tài mà,nhưng Thiên Toàn Kiếm tôn lại không thể.

Hắn đã đánh bạc tất cả danh vọng cùng mặt mũi, nếu cứ như vậy nhận thua thì bản thân sao còn thể diện làm Thiên Kiếm Phong chủ tiếp nữa chứ,thậm chí còn không thể ở lại Vân Ẩn Tông.

Liều mạng!

Thiên Toàn Kiếm Tôn hít sâu một hơi rồi không để ý đến thương thế trên vai trái mà hung dữ nhào về phía Lâm Hiên.

fan BLTT đâu rồi,vào ném đá lại nào


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK