Mục lục
Mãnh Long Ngủ Quên - Lâm Thiệu Huy (Truyện full tác giả: Thanh Mộc)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà lúc này!

Ở bên ngoài cửa nhà họ Bạch, một bóng dáng xinh đẹp uyển chuyển đi qua đi lại, bàn tay liên tục duỗi ra dự định đẩy cửa mấy lần rồi lại sợ sệt rút trở về.

Cô ta chính là Tư Mã Yên Nhi!

Vẻ mặt lúc này của cô ta khẩn trương tới cực điểm, ngay cả hô hấp cũng trở nên hỗn loạn, bởi vì cuối cùng cô ta đã biết, người đàn ông đã cứu cô ta năm đó là ai rồi.

Bao nhiêu năm rồi, cô ta vẫn như cũ vẫn không có cách nào quên được cái dáng vẻ oai hùng độc đoán của người đàn ông đó.

Ngay cả ở trong giấc mơ, cũng thường xuyên xuất hiện bóng dáng của người đàn ông kia.

Ngay cả bản thân của cô ta cũng không phủ nhận, cô ta đối với người đàn ông đó đã say mê đến hết thuốc chữa rồi!


Vì muốn tìm thấy người đàn ông đó, nhiều năm như vậy cô ta tiêu hao không biết bao nhiêu nhân lực tiền tài, nhưng cô ta lại chưa bao giờ từ bỏ, một lòng mong muốn có thể gặp lại nhau một lần nữa.

Nhưng cô ta tuyệt đối không nghĩ tới, cái người đàn ông đã từng cứu bản thân vậy mà lại là vua Huyết Ngục danh tiếng hung ác!

Mà khi vua Huyết Ngục đến nhà họ Bạch, cô ta lại giống như điên chạy tới nơi này, hơn nữa muốn xem xem có thể thuyết phục đối phương bỏ qua cho một nhà Lâm Thiệu Huy được hay không.

Chần chừ hết lần này đến lần khác, Tư Mã Yên Nhi cuối cùng cũng cố lấy dũng khí đẩy cửa chính của nhà họ Bạch ra.

Nhưng mà đập vào mắt!

Cô ta lại kinh hãi nhìn thấy một đôi vợ chồng bị xích chó buộc lại, quỳ sát ở trước mặt một người đàn ông trẻ tuổi, trên người đều là những vết thương chằng chịt!

Rõ ràng là đã trải qua một trận đánh tàn bạo.

Cặp vợ chồng này vậy mà là Bạch Tuấn Sơn và Thẩm Ngọc Trân.

Hả?

Mà vào lúc này, người đàn ông vẻ mặt cương quyết, hai tròng mắt hẹp dài mở to ngồi ở trên ghế sô pha kia lại nhìn chằm chằm vào Tư Mã yên Nhi.

Sau khi nhìn thấy khuôn mặt tuyệt đẹp kia, trên mặt của ông ta lại hiện ra vẻ mặt tràn đầy kích động.

Trên mặt nhất thời hiện lên một nụ cười dâm đãng, ở một bên hỏi Lâm Thiên Quang:

“Lâm Thiên Quang, cô gái xinh đẹp này là ai vậy?”

“Thưa ngài, cô gái này là con gái của nhà họ Tư Mã, Tư Mã Yên Nhi.”

Nhà họ Tư Mã?

Cái tên giả mạo lập tức cười khinh thường, cũng chính là người hầu của vua Huyết Ngục, vậy thì con gái của người hầu bản thân chắc hẳn là có thể muốn làm gì thì làm rồi.

Giây phút này!

Tư Mã Yên Nhi lập tức sợ hãi không thôi, bởi vì cô ta nhìn thấy, hơn trăm người đàn ông quần áo dính máu tất cả đang ngạo nghễ đứng thẳng ở phía sau vua Huyết Ngục ở đằng kia.

Trên người tràn ngập sát khí nồng nặc, kinh khủng đến cực điểm.

Ngay từ khi cô ta bước vào, cô ta đã cảm nhận được ánh mắt của những người này đồng thời tập trung vào cô ta.

Dường như chỉ cần cô ta dám hành động thiếu suy nghĩ, những người này sẽ không chút do dự đem cô ta xé thành từng mảnh nhỏ!

“Anh…anh là vua Huyết Ngục?”

Tư Mã Yên Nhi bất an nhìn chằm chằm vào tên giả mạo.

“Không sai! Tôi chính là vua Huyết Ngục! Cô gái xinh đẹp, cô là đến tìm tôi sao?”

Tròng lòng tên giả mạo vui vẻ, vẻ mặt cười dâm đãng, tiếp theo đi về phía của Tư Mã Yên Nhi.

Trong tiềm thức nghĩ rằng, lại là bởi vì cái thân phận này của anh ta, mà chuẩn bị tự tiến cử người phụ nữ chăn gối này.

Nhưng lời nói và việc làm của đối phương lại khiến cho lông mày Tư Mã Yên Nhi nhíu chặt.

Lúc trước người đàn ông này, tính cách lạnh lùng, hình tượng ngang ngược!

Giống hệt như một vị Đế Vương chí cao vô thượng!

Nhưng trên người của người đàn ông ở trước trước mắt cô ta, lại chỉ thấy được sự kiêu ngạo và lẳng lơ.

Anh ta, không thể nào là người đàn ông đó!

“Thật xin lỗi, tôi nhận nhầm người rồi!”

Nói xong, Tư Mã Yên Nhi đã quay người liền muốn đi, trong lòng đồng thời không khỏi hiện ra một sự mất mác nồng đậm.

Cái gì!

Nghe xong lời này, vẻ mặt của tên giả mạo lập tức trầm xuống, vịt con đã đến mép miệng, làm sao có thể để cô ta cứ bay đi như vậy?

Ngay lập tức, ông ta giận dữ hét lên:

“Ngăn cản con con đĩ này lại!”

Bá bá bá…

Lời nói vừa dứt, toàn bộ một đám người Huyết Ngục cứng cỏi lại chạy như bay ra, cùng nhau ngăn cản tư Mã Yên Nhi ra ngoài.

“Anh…anh muốn làm gì?”


Nhìn thấy cảnh tượng này, Tư Mã Yên Nhi mặt mày lập tức thay đổi, xấu hổ nhìn chằm chằm tên giả mạo.


Tên giả mạo nhìn chằm chằm cô ta, sự tà dâm hiện ra cả trước mắt, cười lạnh nói:


“Con đĩ, địa bàn vua Huyết Ngục của tôi là nơi cô muốn đến là đến muốn đi là đi sao?”


“Tối nay, tôi muốn cô phục vụ dưới háng của tôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK