Lâm Thiệu Huy cười lạnh lùng hai tiếng, lắc đầu nói:
“Quậy cả buổi, thì ra là xem trúng công ty y dược của tôi à!”
Anh biết ngay là ông già chết tiệt đó sẽ không có lòng tốt mà, mình quả nhiên đoán không sai.
Thái độ này Lâm Thiệu Huy, ngay phút chốc đã khiến Lâm Chiêm Bao bất mãn, Lâm Chiêm Bao liền lạnh lùng nói:
“Lâm Thiệu Huy, cậu đừng có vuốt mặt không nể mũi, ông cụ chịu cho cậu quay về nhà họ Lâm, đó là may mắn của cậu!”
“Bây giờ chỉ là kêu cậu giao một cái công ty nhỏ ra, cậu cũng không đồng ý, chẳng lẽ cậu tính đối đầu với nhà họ Lâm cả đời sao?”
Giống với Lâm Chí Đô, Lâm Chiêm Bao cũng không hi vọng Lâm Thiệu Huy quay về nhà họ Lâm, ông ta và Lâm Chí Đô cũng đều sỉ nhục Lâm Thiệu Huy.
Nếu như lúc đầu không sinh ra tên nghiệp chủng Lâm Thiệu Huy này, ông ta cũng sẽ không trở thành trò cười của nhà họ Lâm, bị nhà họ Lâm chán ghét.
Cho nên nhìn theo góc độ này của ông ta, bọn họ chịu khoan dung cho Lâm Thiệu Huy quay về nhà họ Lâm, chính là ban ơn cho Lâm Thiệu Huy.
Lâm Thiệu Huy đáng lẽ phải phải cảm ơn sự nhân từ của bọn họ, phải cúi đầu bái lạy mới đúng!
Đừng nói là một cái công ty, cho dù là muốn Lâm Thiệu Huy giao vợ ra, thì Lâm Thiệu Huy cũng không thể nói chữ không.
“Đối đầu đến chết thì sao? Ông cảm thấy tôi của hiện tại, không có năng lức này sao?”
Lâm Thiệu Huy hỏi ngược lại một cách chế giễu, vậy mà đến bây giờ nhà họ Lâm vẫn còn xem anh là một con cá có thể tùy ý cắt xé, đúng là vô cùng buồn cười mà!
“Cậu!”
Lâm Chiêm Bao tức đến cả người run rẩy, tên nhóc khốn kiếp này quả nhiên không biết suy nghĩ, dám từ chối ân huệ của nhà họ Lâm bọn họ?
Quả thật là tìm đường chết mà!
Lúc đó, sắc mặt của ông ta hoàn toàn trở nên tối sầm, tức giận nói:
“Thằng nhãi, cậu tưởng bản thân là đại tông sư thì có thể khiêu chiến uy quyền của nhà họ Lâm sao? Cậu quá ngây thơ rồi đó!”
“Thực lực của nhà họ Lâm hùng hậu như vậy, căn bản không phải là thằng ngốc có tầm nhìn hạn hẹp như cậu có thể suy đoán được!”
“Nếu như cậu dám từ chối ân huệ của nhà họ Lâm, vậy thì từ nay về sau cậu chính là kẻ địch của nhà họ Lâm, nhà họ Lâm sẽ bất chấp mọi giá để tiêu diệt các cậu! Đến lúc đó, chỉ sợ cậu khóc cũng không có nước mắt!”
Lâm Thiệu Huy hoàn toàn lật mặt luôn, trong mắt tràn đầy sự khinh bỉ và chế giễu, trong lúc này vẫn không xem Lâm Thiệu Huy ra gì.
Đại tông sư?
Nhà họ Lâm bọn họ cũng đâu phải chưa giết qua!
Nếu như Lâm Thiệu Huy vẫn cứ ngu ngốc, vậy thì nhà họ Lâm bọn họ cũng không ngại giơ đao thêm lần nữa.
Nhưng ngay lúc Lâm Chiêm Bao tưởng Lâm Thiệu Huy nhất định sẽ chấp nhận điều kiện của ông ta, thì lại thấy được Lâm Thiệu Huy không kiêng nể mà nói:
“Ông có thể biến rồi!”
Cái gì!
Biểu cảm của Lâm Chiêu Bao biến đổi mạnh mẽ, thân là ông lớn nhà họ Lâm, ông ta có lúc nào bị người ta sỉ nhục qua như vậy?
Vả lại, ông ta còn là ba ruột của Lâm Thiệu Huy!
Anh, quả thật dám đối xử vô lễ với ông ta như vậy?
Lúc đó, Lâm Chiêm Bao tức điên lên não, trong ánh mắt phút chốc tràn đầy sát khí!
“Đồ không biết suy nghĩ, nếu như cậu tìm đường chết, vậy tôi sẽ toại nguyện cậu!”
Lâm Chiêm Bao vô cùng oán hận hét lên, dưới góc độ của ông ta thì Lâm Thiệu Huy chính là vuốt mặt không nể mũi!
Lúc đó, ông ta liền lấy ra một tấm thẻ ngân hàng đầu lâu, cười ác độc:
“Cậu biết cái này là cái gì không? Đây là tấm thẻ đầu lâu máu, là tấm thẻ cấp bậc cao nhất của ngân hàng Huy Hoàng!”
“Có tấm thẻ này, chúng tôi có thể tùy ý điều động quyền lực hành chính của ngân hàng Huy Hoàng, cậu nói nếu như chúng tôi lợi dụng ngân hàng Huy Hoàng, để tiến hành thu mua ác ý tập đoàn Bạch Lạc, sẽ thế nào nhỉ?”
Lâm Chiêm Bao cười lạ lùng, bộ dạng đã dự tính được mọi việc, giống như bản thân đã thắng chắc rồi.
Đại Tông Sư thì thế nào? Cũng là tên võ phu thôi mà?
Nói đến thương trường, nhà họ Lâm bọn họ thật sự chưa sợ qua ai!
Nếu Lâm Thiệu Huy đã vuốt mặt không nể mũi, vậy ông ta sẽ khiến Lâm Thiệu Huy phải hối hận!
Một bên!
Bạch Tuấn Sơn và Thẩm Ngọc Trân nghe được lời này, cũng đã trở nên không an tâm.
Ngân hàng Huy Hoàng?
Đó là ngân hàng danh tiếng toàn cầu đấy!
Lâm Chiêm Bao quả nhiên có thể mượn sức mạnh của bọn họ, thu mua cưỡng chế tập đoàn Bạch Lạc?
Nếu đúng là như vậy, một tập đoàn Bạch Lạc nhỏ nhoi, làm sao có thể chống lại sự tập kích lớn như vậy?
Chỉ là!
Lâm Thiệu Huy lại cười lớn, cũng lấy ra tấm thẻ đầu lâu máu đó ra như vậy:
“Ông nói, đây là tấm thẻ sao?”