Mục lục
Mãnh Long Ngủ Quên - Lâm Thiệu Huy (Truyện full tác giả: Thanh Mộc)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Uỳnh!

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sững sờ!

Dường như không thể tin vào tai của mình!

Bọn họ đã nghe được cái gì?

Lâm Chí Đô, vậy mà tại hỏi thăm ý kiến của đối phương?

Giọng nói kia, thật giống như cố ý cầu hoà, không còn sự kiêu ngạo và bá đạo vừa rồi nữa!

Trời ạ!

Đây là do bọn họ nằm mơ sao?

Lấy thân phận địa vị của Lâm Chí Đô, lúc này nên trực tiếp để Lâm Thiệu Huy quỳ xuống, sau đó dập đầu mấy cái với cha con nhà Vương Quang Duy rồi cút đi thì mới đúng chứ?

Tại sao lại nhẹ nhàng hỏi một câu anh muốn như thế nào?


Không thích hợp!

Cái này rất không thích hợp mà!

Cha con Vương Quang Duy thậm chí cả toàn bộ nhà họ Vương, lúc này đều cảm giác được sự hãi hùng khiếp vía, ánh mắt sợ hãi nhìn chằm chằm vào Lâm Thiệu Huy.

Tựa như là đang nhìn ma quỷ!

Mà Lâm Thiệu Huy thì lại nhếch miệng lên, lộ ra một nụ cười nhe răng:

“Muốn như thế nào? Muốn bọn họ chết mà thôi!

Chơi cái gì vậy?

Người nhà họ Vương nghe nói như thế, da đầu sắp muốn nổ tung.

Đối mặt với Lâm Chí Đô, Lâm Thiệu Huy lại còn dám nói ra lời kiêu ngạo như vậy?

Muốn nhà họ Vương chết?

Đánh chó còn phải nhìn mặt chủ, nhưng Lâm Thiệu Huy lại vừa nhìn mặt chủ, vừa đánh chó chết tươi?

Cái này, đã không thể dùng từ phách lối để hình dung nữa rồi!

Quả thực không biết sống chết là như thế nào!

Nhưng, thời điểm mà tất cả mọi người cho rằng, Lâm Chí Đô nhất định sẽ tức giận.

Phản ứng tiếp theo của Lâm Chí Đô lại làm cho tất cả mọi người phải mở rộng tầm mắt.

“Lâm Thiệu Huy, cho tôi ít mặt mũi, bỏ qua cho bọn họ đi!”

Đối với Lâm Chí Đô, là lời nói cực kỳ sỉ nhục.

Thậm chí, có chút ý vị cầu xin!

Bởi vì ông ta biết rõ, uy hiếp đối với Lâm Thiệu Huy mà nói thì không hề có tác dụng, căn bản đối phương cũng không sợ nhà họ Lâm của ông ta, thậm chí có thể nói là không để nhà họ Lâm bọn họ vào mắt.

Nếu như cứng rắn, sẽ chỉ có tác dụng hoàn toàn ngược lại!

Mà lời này của ông ta, lại trực tiếp để hai nhà sợ đến mức sắp tè ra quần.

Lâm Chí Đô, vậy mà lại cầu xin người trẻ tuổi trước mặt này?

Điều này sao có khả năng!

Bây giờ nhà họ Lâm đã là đế quốc thương nghiệp lớn nhất An Nam, chẳng lẽ còn có người khiến cho bọn họ phải sợ hãi sao?

Điên rồi!

Tất cả mọi người lúc này đều sắp điên rồi!

Từng cái mí mắt gần như rách ra, giống như điên cuồng, đến cả hô hấp đều đã hoàn toàn hỗn loạn.

Cái người nhà họ Vương kia vừa mới đứng lên, lúc này lại bị ép quỳ xuống, trên mặt viết đầy sự sợ hãi.

Bọn họ tựa hồ cũng đã ý thức được, mình đã vui mừng quá sớm rồi.

Chỉ là!

Lâm Thiệu Huy sẽ cho Lâm Chí Đô mặt mũi sao?

Đáp án đương nhiên là phủ định!

Lập tức, anh liền cười lạnh nói:

“Nể mặt ông? Ông là cái thá gì? Đến cả người nhà họ Lâm của ông, tôi đều có thể đánh cho tàn phế, giết một con chó của ông thì tính là gì?”

“Hôm nay, ông không gánh nổi bọn họ! Về sau, ông cũng không giữ được nhà họ Lâm!”

Uỳnh!

Lời nói này Lâm Thiệu Huy, so với lời nói vừa rồi của Lâm Chí Đô, thì còn bá đạo gấp mười, gấp trăm lần!

Thậm chí là, là gấp chục nghìn lần!

Đánh nhà họ Lâm tàn phế?

Bây giờ tình hình mà nhà họ Lâm, dường như sắp sụp đổ, đều là bởi vì người đàn ông trước mặt này sao?

Trời ạ!

Anh ta mới hai mươi mấy tuổi, liền có thể đánh ngã một đế quốc thương nghiệp?

Nếu như không phải là chính tai nghe được, không ai tin tưởng đây là sự thật!

Bọn họ lúc đầu coi tình hình mà nhà họ Lâm gặp phải gần đây, là do tranh đấu ở trong nội bộ gây nên, bởi vì ở bên ngoài An Nam, nhà họ Lâm đã có thể nói là sự tồn tại vô địch.

Nhưng tất cả mọi người không có nghĩ tới, hết thảy vậy mà đều chỉ là do người trẻ tuổi trước mặt này?

Róc rách, róc rách…

Tất cả người nhà họ Vương, đều sắp nhịn không được tè ra quần!

Từng người khóc lóc, nước mắt đầy mặt, sợ hãi run rẩy!

Một người có thể trực tiếp đánh người nhà họ Lâm tàn phế, là người mà một nhà họ Vương nho nhỏ như bọn họ có thể đắc tội được sao?

Một người dám đánh người nhà họ Lâm thành tàn phế, tại sao lại bỏ qua nhà họ Vương bọn họ được!

Tất cả người nhà họ Vương ở thời khắc này, đều sợ hãi đến cực điểm!

Toàn thân đều đang run rẩy kịch liệt!

Sau đó, bọn họ liền khẩn trương nhìn về phía đầu bên kia điện thoại, cực kỳ chờ mong lời nói tiếp theo của Lâm Chí Đô.

Chỉ là!

Tút tút tút...

Bên đầu kia của điện thoại, lại trực tiếp cúp điện thoại!


Cái gì


Người nhà họ Vương muốn rách cả mí mắt, hoàn toàn điên rồi!


Đối mặt với sự khiêu khích và làm nhục của Lâm Thiệu Huy, Lâm Chí Đô đáp lại lại là...


Bỏ qua?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK