Uầy!
Huyết Tổ nói vậy, Huyết Lang chỉ thấy rợn da gà.
Sát thủ hàng đầu quốc tế, vậy là thực lực cũng phải tương đương với chính bản thân anh ta trước khi bị thương, tu vi thấp nhất thì cũng phải trên mức tông sư.
Mà một cậu bé mười ba tuổi lại giết được mười gã tông sư, và một nhân vật lớn quốc tế có thực lực mạnh hơn như vậy nữa?
Chuyện này nghe chẳng khác gì chuyện cổ tích cả.
“Cảm thấy ngoài sức tưởng tượng đúng không?”
Huyết Tổ nhìn vẻ mặt xúc động của Huyết Lang, mỉm cười:
“Không chỉ mỗi con, bây giờ mỗi lần nhớ lại chuyện năm đó, sư phụ cũng thấy rất khó tin.”
“Nhưng người đó lại như sinh ra để làm nên các kỳ tích vậy. Từ hồi mười ba tuổi, sau khi lên làm trùm xã hội đen, cậu ấy đã dẫn bọn sư phụ đi chinh phạt khắp nơi! điện Minh Vương và vực Bát Thần cũng đều chết dưới tay bọn ta. Các doanh trại ở Châu Mỹ đã đánh nhau đến chết, rồi Châu Á biến thành địa ngục trần gian! Hang ổ thứ mười ba ở Châu Âu, tất cả đều chết hết dưới tay người đàn ông đó.”
Gì cơ?
Nghe Huyết Tổ kể lại, Huyết Lang cảm thấy tê hết cả da đầu.
Doanh trại chết, địa ngục trần gian, mười ba hang ổ!
Mười năm trước, ba cái tên này giống như mặt trời ban trưa vậy, tất cả đều là những tên độc tà khiến người ta phải khiếp sợ. Nhưng năm năm trước tất cả bọn họ đều bị giết chết.
Mà đáng sợ nhất chính là điện Minh Vương và vực Bát Thần. Đây đều là những thế lực đứng đầu giới xã hội đen khi đó, không ai dám khiêu chiến với họ, cứ lên tiếng kiểu gì cũng chết chắc!
Nhưng Huyết Lang không ngờ rằng tất cả những chuyện ấy lại có liên quan đến sư phụ mình và người đàn ông bí ẩn kia.
“Sư phụ, người đàn ông đó tên gì vậy? Rốt cuộc thì… anh ta đã đến cấp nào rồi?”
Huyến Lang không hiểu nổi.
Trước kia, anh ta cho rằng mình lên cấp tông sư là đã trâu bò lắm rồi. Nhưng bây giờ anh ta mới hiểu ra, người đàn ông kia mới mười ba tuổi đã có thể giết chết mười người như anh ta rồi. Huống chi là bây giờ. Có khi bây giờ anh ta còn chẳng có tư cách để chết trong tay người kia nữa rồi.
“Sư phụ không biết diện mạo của người đó, cũng không biết tên cậu ấy.”
Gì cơ?
Huyết Lang nghe xong lại ngẩn ra, sư phụ mình đi theo người kia mấy năm trời, giết chết bao nhiêu người mà không biết đối phương trông thế nào, tên gì ư?
Sao lại như vậy được.
“Đó là luật!”
Huyết Tổ nhìn Huyết Lang, nghiêm túc nói:
“Trừ những người sắp chết, và những người mà cậu ấy muốn nói thì ra thì không ai được hỏi cậu là ai. Mỗi lần xuất hiện trước mặt bọn ta, cậu ấy đều đeo một chiếc mặt nạ hình mặt quỷ. Hồi đó mặt quỷ và đầu lâu đã trở thành biểu tượng và vinh quang của bọn ta. Mà người đó cũng được gọi là Vua Huyết Ngục.”
Hóa ra là anh ta.
Sau khi nghe thấy cái tên Vua Huyết Ngục, Huyết Lang cảm thấy có một luồng khí lạnh chạy từ lòng bàn chân lên thẳng đầu mình.
Ba năm qua, anh ta rời khỏi vòng tay của Huyết Tổ, tung hoành khắp giới sát thủ, điều anh ta nghe thấy nhiều nhất chính là các truyền thuyết liên quan đến Vua Huyết Ngục.
Có rất nhiều người đứng đầu các nước rất sợ cái tên này.
Vô số vị sát thủ coi cái tên đó là tín ngưỡng của chính mình.
Trước kia Huyết Lang không hiểu là tại sao họ lại như vậy, dù sao thì trong mắt anh ta, những truyền thuyết về Vua Huyết Ngục ấy đều rất mơ hồ, ly kỳ. Nhưng bây giờ được nghe sư phụ mình kể lại, anh đã hiểu ra.
Vua Huyết Ngục chính là hoàng đế của giới xã hội đen, là vị thần của tất cả bọn họ.