Mục lục
Mãnh Long Ngủ Quên - Lâm Thiệu Huy (Truyện full tác giả: Thanh Mộc)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cái gì!

Sau khi nghe xong bản tin, lúc này gia đình Bạch Tố Y vô cùng sửng sốt.

Bọn họ không ngờ rằng, Cao Chí Viễn - bác sĩ Đông y đứng đầu thành phố vừa thất bại đã thách đấu lại.

Đặc biệt là vị bác sĩ xa lạ họ Lâm kia.

Lẽ nào, y thuật của vị bác sĩ họ Lâm này còn lợi hại hơn cả ông Cao sao?


Nếu không thì sao anh ta lại chấp nhận lời thách thức và đến tham gia cuộc thi chứ?

“Bác sĩ Đông y nổi tiếng ở thành phố Nam Giang của chúng ta hình như không có ai họ Lâm cả mà?” Bạch Tố Y cau mày, nhưng làm thế nào cũng không thể nghĩ ra vị bác sĩ họ Lâm đó là thần thánh phương nào.

Mà Bạch Tố Y vô cùng nghi ngờ: “Dạo này sao vậy nhỉ? Đầu tiên là có một nhân vật lớn gọi là cậu Lâm, giờ lại xuất hiện thêm một thần y Lâm nữa!”

Cả nhà đều hoang mang khó hiểu.

Làm sao cũng không thể đoán ra vị thần y Lâm này là ai?

Tuy nhiên vẫn chưa dừng lại.

Rất nhanh, trên ti vi xuất hiện hình ảnh Cao Chí Viễn - vị bác sĩ đứng đầu thành phố Nam Giang.

Trong cuộc phỏng vấn, Cao Chí Viễn đã bỏ qua nỗi thất vọng về thất bại trước đó, cả người trở nên hăng hái, nét mặt hồng hào, nói với phóng viên phỏng vấn:

“Lần này, chúng tôi có thể mời được thần y Lâm quả thật là may mắn, tôi xin gửi lời cảm ơn và tôn trọng đến người đó, dù bận rộn trăm bề vẫn đến tham gia cuộc thi!”

“Sáng ngày mai, tôi tin rằng thần y Lâm sẽ dùng y thuật Đông y đáng kinh ngạc, khiến mọi người hiểu rõ, Đông y chính là y thuật thần diệu để cứu người và chữa lành vết thương!”

Chà!

Nghe thấy những lời của Cao Chí Viễn, cả nhà Bạch Tố Y hoàn toàn kinh ngạc.

Cho dù là cách một màn cái màn hình, bọn họ đều có thể cảm nhận được sự tin tưởng và tôn trọng của Cao Chí Viễn dành cho vị thần y Lâm này.

“Trời ơi, bây giờ ba càng tò mò hơn rồi, rốt cuộc vị thần y Lâm này là nhân vật nào?” Bạch Tuấn Sơn tỏ vẻ cảm thán.

Còn Bạch Tố Y cũng nghi ngờ: “Đúng vậy, ông Cao đã là vị bác sĩ số một của thành phố Nam Giang chúng ta rồi, người có y thuật có thể khiến ông ấy kính trọng như vậy, chắc phải là một bác sĩ Đông y có tuổi rồi!”

Bác sĩ Đông y già?

Khóe miệng của Lâm Thiệu Huy khẽ giật giật.

Anh biết cho dù bản thân có nói với Bạch Tố Y mình chính là thần y Lâm thì sợ là cô cũng không tin.

Mà chính vào lúc này.

Hình ảnh trên ti vi lại thay đổi, ống kính phỏng vấn đã quay sang vị bác sĩ Tây y Mike.

Trên ti vi, Mike phách lối ngạo mạn, vẻ mặt khinh thường nói:

“Đông y? Chẳng qua chỉ là một bãi phân chó mà thôi!”

“Người họ Lâm đó chẳng qua cũng chỉ là một kẻ bất tài loè thiên hạ thôi! Trong cuộc thi ngày mai tôi sẽ trị bệnh cho ông Bạch, cũng sẽ tìm bệnh nhân tương đồng cho cái tên họ Lâm đó!”

“Cứ chờ xem, ngày mai cái tên họ Lâm đó sẽ bị y thuật phương Tây của tôi đánh bại, khiến hắn phải cầu xin sự thương xót! Tự mồm thừa nhận, Đông y chính là lừa người, chính là rác rưởi! Ha ha ha…”

Mike cười rất ngang ngược.

Còn người bên cạnh ông ta, Bạch Chí Phàm ôm lấy cái chân hôi hám của mình, nói với phóng viên:

“Ngày hôm nay, ông nội tôi suýt chút nữa là mất mạng, nhịp tim ngừng đập trong mười phút, hoàn toàn dựa vào y thuật Tây y của bác sĩ Mike mới khiến ông nội tôi sống lại!”

“Vì thế tôi tin rằng, bác sĩ Mike nhất định có thể cứu chữa cho ông nội tôi, còn về vị bác sĩ Lâm kia? Xin lỗi, tôi chưa từng nghe nói đến người này, sợ là không biết là vị lang trung dưới quê nào nữa.”


Những lời nói của Bạch Chí Phàm tung hô thổi phồng Tây y, còn giẫm đạp lên Đông y.


Mà nhìn thấy cảnh này.


Khóe miệng Lâm Thiệu Huy khẽ cong lên, hiện lên nụ cười như có như không.


Anh rất muốn biết, sau cuộc thi ngày mai, gương mặt hai người này sẽ như thế nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK