Mục lục
Truyện: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc - Tác giả: Hàn Trinh Trinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Anh buông ra! !"Đường Khả Hinh cả người bị quẳng ngã ở trên giường, cô vừa muốn giãy giụa thoát khỏi vòng tay anh...

Trang Hạo Nhiên lại thật khẩn trương ôm cô trong lòng, để cho cô nằm nghiêng trên giường, nháy mắt cầm lấy một cái gối, đặt bên cạnh eo cô, để cho cô có chút thoải mái...

"Anh làm gì đấy?"Đường Khả Hinh không hiểu sao vì hành động của anh, tim bỗng nhảy loạn lên, nhưng vẫn ngồi thẳng người, giống con hổ, nổi giận nói: "Đừng tưởng rằng như vậy, tôi sẽ không tức giận! !"

Trang Hạo Nhiên mạnh mẽ ngồi ở bên giường, nắm chặt bờ vai của cô, để cho cô lại tựa vào trước giường, ánh mắt nóng cháy nhìn về phía cô, một hồi lâu, mới bất đắc dĩ buông tay ra cười nói: "Anh thật sự không cố ý, anh chỉ là hỏi mẹ... mẹ... Lúc mẹ có thai chị anh, lúc đó có bị nôn mửa không... Không nghĩ tới mẹ phản ứng nhanh như thế..."

Đường Khả Hinh lại ngồi xuống, tức giận đến nỗi mặt phồng lên nhìn về phía anh, kêu lên: "Sao bà lại không phản ứng nhanh chứ? Bà mang thai chị của anh ba ngày liền nôn rồi đấy! !"

Trang Hạo Nhiên ôn nhu nhìn về phía cô, dừng một hồi lâu, mới bật cười nói: "Anh làm sao mà biết! Anh thực sự không nghĩ nhiều như thế... Thật có lỗi... Anh thực không cố ý..."

"Đi! !"Đường Khả Hinh lại một trận tức giận nói: "Anh không cố ý! ! Anh là cố tình! ! Chuyện này có thể tùy tiện sao? Tôi dù gì cũng là một cô gái độc thân! Tại sao anh không cho tôi vài phần mặt mũi chứ?"

Cô nói xong, hai mắt lập tức đỏ bừng, tiện tay cầm lấy gối ôm, liền muốn ném trên người anh...

"Ai ai..."Trang Hạo Nhiên vội vàng cười bắt lấy gối đầu, lại giải thích: "Anh làm sao biết mẹ lại nghĩ đến em?"

"Nếu không, bà có khả năng nghĩ đến ai?"Đường Khả Hinh nghe nói như thế, nháy mắt bốc hỏa, ngồi xuống nhìn về phía Trang Hạo Nhiên gầm thét! !


Trang Hạo Nhiên chỉ là hai mắt lưu chuyển, không dám nói nữa.

Đường Khả Hinh nhìn ánh mắt này của anh, liền lập tức lại lửa giận ngút trời, nghiến răng liền muốn giơ tay, đánh vào vai của anh, kêu to: "Anh cái tên đáng chết này! ! Anh khi dễ tôi! ! Các người đều là một dạng người như thế, mỗi ngày tán tỉnh phụ nữ, coi như cơm sáng trưa chiều vậy! Cứ như vậy làm thương tổn tôi! !"

"Ai ai ai!"Trang Hạo Nhiên lại cười nắm tay cô, vội vàng nói: "Anh không có ý đó! ! Ý của anh là, từ trước đến giờ... Dù sao anh cũng là một người đàn ông bình thường, cùng phụ nữ phát sinh quan hệ, đây không phải là chuyện rất bình thường sao?"

"Anh còn dám nói! Anh còn dám nói! !"Đường Khả Hinh lại muốn giật lấy gối ôm, tới ném anh...

"Đừng nóng giận! Đừng nóng giận! ! Anh thừa nhận đã từng cùng với người phụ nữ khác cùng một chỗ, nhưng ở cùng với em, anh vui vẻ nhất..."Trang Hạo Nhiên lại nhẹ nắm tay Đường Khả Hinh, ánh mắt nóng cháy nhìn về phía cô.

"Cút! ! Ai tin tưởng anh!"Đường Khả Hinh mặt lập tức đỏ bừng.

Trang Hạo Nhiên nghiêng người hai tay chống hai bên cạnh người Đường Khả Hinh, cúi xuống phía dưới ôn nhu nhìn về phía cô, cười nói: "Em không có cảm giác sao? Tối hôm đó... Em không có say mà? Nên vẫn nhớ chứ..."

Đường Khả Hinh tim phịch một tiếng vang lên, nghiêng đầu hai mắt chớp chớp mơ màng nhìn về phía anh, vẫn lại là vịt chết còn cứng mỏ nói: "Tôi... Tôi.... Tôi quên rồi..."

"Quên rồi?"Trang Hạo Nhiên nheo mắt nhìn về phía cô.

"Đúng! ! Quên rồi!"Đường Khả Hinh xấu hổ tùy tiện nói.

"Có một số việc... Không thể dễ dàng quên được..."Trang Hạo Nhiên nói xong, đột nhiên nắm chặt tay cô, vừa nóng cháy nhìn về phía cô đang xấu hổ đỏ mặt, vừa khẽ hôn đôi tay thon dài trắng nõn của cô... Truyền đến chút âm thanh của nụ hôn.

Đường Khả Hinh giống như bị động vật khẽ liếm một phen, không nhịn được muốn rút tay về.

Trang Hạo Nhiên lại nắm chặt tay cô, khẽ nhếch môi cười đầy hấp dẫn, cúi đầu hôn nhẹ ngón tay cô, mu bàn tay, lại đến cánh tay trắng nõn...

Đường Khả Hinh hai mắt trở nên mơ mơ màng màng, cảm giác được từng trận nhồn nhột, theo da thịt lạnh cóng của mình, truyền khắp toàn bộ thân thể... Cô thở hổn hển, trái tim bang bang xen kẽ đập loạn...

Trang Hạo Nhiên trầm mặc đưa mắt, nhìn cô một cái, ánh nhìn chuyển xuống cái cổ của cô, thừa dịp lúc cô lơ đãng, cởi cúc áo sơ mi đầu tiên của cô ra, khẽ hôn lên cổ cô, mới gợi cảm khàn khàn hỏi: "Nghĩ ra chưa? Đêm đó là như thế này đúng không?"

Đường Khả Hinh nặng nề nuốt yết hầu khát khô, mới có chút mê loạn nói: "Không phải như thế..."

Trang Hạo Nhiên khẽ nhếch môi cười, nhẹ tay nắm cái cằm thon nhọn của cô, nâng mặt cô lên, chăm chú nhìn thật sâu khuôn mặt của cô mới hỏi: "Là thế nào..."

Đường Khả Hinh không nhịn được ngẩng đầu, nhìn về phía anh, hai mắt không hiểu sao bỗng... Nhớ tới buổi tối hôm ấy, kỳ thật hai người kết hợp có chút thương cảm...

Trang Hạo Nhiên hai mắt lưu chuyển, nhìn về phía ánh mắt cô, không lên tiếng, vươn ra đôi tay nhẹ nâng khuôn mặt trái xoan của cô, chậm rãi hôn lên cánh môi ngọt ngào non mềm no đủ của cô, cũng không đưa đầu lưỡi ra...

Đường Khả Hinh dần dần mở mắt, hơi chút nghi hoặc nhìn về phía anh.

Trang Hạo Nhiên lại thật sâu ngẩng mặt nở nụ cười, đôi tay chậm rãi hạ xuống, nhẹ nắm vai cô, lại mút nhẹ cánh môi của cô, giống như đang chờ đợi cái gì đó...

Đường Khả Hinh mặt căng ra, hai mắt lưu chuyển, không hiểu hé cánh môi ra...

Trang Hạo Nhiên thấy vậy trong nháy mắt vươn đôi tay ra, ôm chặt thân thể mềm mại của cô, thâm tình hé mở cánh môi ra, dựa sát cô cùng cô ôm hôn nhau, hơi thở nóng bỏng tỏa ra vô cùng ái muội...

Đường Khả Hinh tim bang bang nhảy loạn, hơi chút co rút hai chân gợi cảm mê người, hơi di chuyển đầu lưỡi cùng anh cuồng nhiệt quấn quýt cùng một chỗ...

Trang Hạo Nhiên không nhịn được ôm cô, mình hơi chút nghiêng người ở trên giường, ôm trọn eo cô, để cho cô dựa vào trên người mình, vừa vuốt nhẹ sau lưng cô, vừa tiếp tục hôn cô gái trước mặt...

Tiếng gõ cửa vang lên.

Âm thanh dì Lý truyền đến, tôn kính nói: "Thiếu gia... Lão gia trở lại, muốn gặp cậu cùng Đường tiểu thư..."

Trang Hạo Nhiên nháy mắt đã điên cuồng cởi áo sơ mi đen của mình ra, để trần nửa người trên, xoay người ôm chặt Đường Khả Hinh, đè cô ở dưới thân mình, lại tiếp tục hôn đôi môi ngọt ngào của cô, đôi tay nhanh chóng cởi nút áo lót màu đen trong áo sơ mi ra, thăm dò vào bên trong, càng không ngừng xoa nắn bầu ngực đầy đặn của cô...

"Ưm..."Đường Khả Hinh đón nhận nụ hôn của Trang Hạo Nhiên, lại nâng hai chân lên, toàn bộ cơ thể đột nhiên khô nóng, rõ ràng nghe được âm thanh của dì Lý, lại không có cách nào đáp lại.

Trang Hạo Nhiên có ý muốn kéo đệm giường, che hai người lại, muốn cùng với cô...

"Đừng! !"Đường Khả Hinh lúc này, đầu óc mới lập tức thanh tỉnh, mặt đỏ bừng cả người ngồi xuống, vội vàng chỉnh lại áo sơ mi, trái tim bang bang đập loạn nói: "Chúng ta đang làm cái gì vậy chứ? Đây là nhà anh mà!"

Cơ thể Trang Hạo Nhiên đang trần trụi, hơi chút nghiêng người nhìn về phía Đường Khả Hinh, bật cười nói: "Chính là tại nhà anh! Chúng ta mới có thể..."

Đường Khả Hinh trong lúc này tức giận trừng anh nói : "Tôi... Chúng ta hiện tại là quan hệ gì?"

Trang Hạo Nhiên trong lúc này không nói gì ngồi dậy, thân thể trần trụi, nhìn về phía Đường Khả Hinh nặng nề thở một cái, bật cười nói: "Chúng ta như vậy, vẫn còn không có quan hệ gì sao? Hả?"

Đường Khả Hinh mặt xấu hổ xoay người, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên nhanh chóng nói: "Chúng ta như vậy thì tính là có quan hệ sao? Vậy anh nói cho em biết, chúng ta có quan hệ gì?"

"Còn phải hỏi sao? Đương nhiên là quan hệ yêu đương rồi!"Trang Hạo Nhiên nhìn về phía Đường Khả Hinh nhiệt tình nói.

"Anh yêu tôi không? !"Đường Khả Hinh nghe lời này, nhịn không được vươn tay, nhéo bắp thịt của anh, tức giận nói: "Yêu sao?"

"Anh..."Trang Hạo Nhiên không hiểu nhìn về phía cô, không biết làm sao.

Đường Khả Hinh nhìn về phía ánh mắt này của anh, bật cười nói: "Anh không trả lời được đúng không?"

"... . . ."Trang Hạo Nhiên hai mắt lóe ra một phen, mới nhìn về phía cô bật cười nói: "Này... Ba chữ kia... Không phải nên là... Tại thời điểm đặc biệt lãng mạn... Có lẽ còn đặc biệt phải quỳ xuống... Mới có thể... Mới có thể... Nói ra không phải sao?"

"Ách!"Đường Khả Hinh một trận bất đắc dĩ bật cười nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, lại phẫn nộ nói; "Tới địa ngục đi rồi thương cảm cùng lãng mạn! Anh vừa mới về nước, theo trí nhớ của tôi, chúng ta mới quen biết được vài ngày! Anh thậm chí không có theo đuổi tôi! Cũng không có thổ lộ yêu thương!"

"Làm ơn đi!"Trang Hạo Nhiên không biết làm sao nằm ngửa ở trên giường, nặng nề nuốt nước miếng, thật sự kiềm nén không được dục vọng này...

Đường Khả Hinh cũng mặt lạnh nhìn anh một cái, nhanh chóng xuống giường...

"Trước tiên hôn một chút đã..."Trang Hạo Nhiên thật sự nhịn không được, lại từ phía sau khẩn trương ôm eo cô, tay vừa xoa bầu ngực của cô, vừa hôn lên khuôn mặt cô, hôn đến vội vàng cùng khát vọng như vậy...

"Anh buông tay ra! !"Mặt Đường Khả Hinh xấu hổ, lại nhớ có người lớn ở đây, thật sự chịu không được muốn đẩy anh ra...

Trang Hạo Nhiên lại đem Đường Khả Hinh đè ở trên giường, vừa hôn lên môi của cô, tay vừa nhanh chóng cởi cúc áo sơ mi, kéo xuống để lộ nội y màu trắng gợi cảm, nhìn bộ ngực đầy đặn mềm mại xinh đẹp đang phập phồng trước mắt, anh không nhịn được cúi xuống phía dưới, ngậm lấy điểm hồng ấm áp đang dần giãn ra kia, mút nhẹ, cơ thể bắt đầu có phản ứng, tay đã tiến vào trong váy, ngăn cách bới chiếc quần lót, trượt nhẹ giữa hai chân cô, chính là muốn cô.

"Đừng như vậy... Trang Hạo Nhiên..."Đường Khả Hinh muốn cự tuyệt...

Trang Hạo Nhiên lại nhanh chóng hôn lên cổ của cô, ngậm nhẹ vành tai của cô, giọng khàn khàn như khẩn cầu nói: "Anh sẽ rất nhẹ nhàng... Hửm?"

"Đừng..."Đường Khả Hinh lại làm bộ muốn đẩy anh ra, nét mặt sốt ruột nhẹ giọng kêu: "Đây là nhà anh đấy..."

"Không sợ... Cha mẹ anh đều là những người tiến bộ... Hơn nữa, họ đều thích em là con dâu... Anh sẽ rất nhẹ nhàng mà..."Tên Trang Hạo Nhiên vô lại này đã cúi mặt xuống, tách hai chân của cô ra, ngăn cách nội y, hôn vào nơi ẩm ướt của cô...

"Đừng! !"

Hai người ở trên giường, nhỏ giọng mà sốt ruột ôm, hôn nồng nhiệt, giãy giụa, vuốt ve...

dì Lý đứng bên cạnh cửa, có phần sốt ruột vươn tay, lại nhẹ gõ cửa, kêu nhỏ: "Thiếu gia... Lão gia thật sự có việc gấp tìm ngài..."


Cửa, rốt cục cách một tiếng mở ra.


Trang Hạo Nhiên mặc áo sơ mi đen, quần thường đen, tay vừa cài cúc áo trước ngực, vừa tức giận nhìn về phía dì lý...


Dì Lý nhịn cười, bất đắc dĩ nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.


Đường Khả Hinh ló mặt ở sau lưng Trang Hạo Nhiên, khẽ vuốt sợi tóc trên trán, không dám lên tiếng...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK