Đường Khả Hinh xấu hổ khẩn trương móng trái móng phải cầm lấy chăn trắng tuyết, bọc lấy thân thể lõa lồ của mình, vừa muốn nhảy xuống giường, lại nhìn thấy bên cạnh giường hỗn độn là quần áo và áo lót mà mình mặc tối qua, cô lại xấu hổ đỏ mặt, soạt soạt soạt tiếng nhặt quần lót, còn có quần áo, toàn bộ đều cuộn tròn lại, ôm vào trong ngực, hấp tấp chạy vào phòng tắm, phịch một tiếng đóng cửa lại, cả người như một đứa bé phạm lỗi, ngồi xổm xuống cạnh cửa, hai mắt lóe lên, nghĩ chính mình lại có thể lên giường với một cấp trên vừa về nước chưa đến ba ngày ! !
"Mất mặt chết thôi!" Đường Khả Hinh một trận ảo não cùng hối hận ôm đầu, rồi đấm mạnh vào cạnh cửa, trái tim lạnh buốt đập thình thịch, nghĩ mình tối hôm qua tại sao lại uống nhiều rượu như vậy chứ? Chỉ vì một tấm hình quen thuộc và một vài ký ức lộn xộn, liền tự mình bán hạ giá chính mình! !
Cô lại một trận khiếp sợ ôm quần áo của mình, trái tim còn chưa kịp nguội lạnh và thôi giày vò, thì sắc mặt đã thu lại, nhớ tới Trang Hạo Nhiên sao lại đột nhiên không thấy! !
"Anh... Anh..." Đường Khả Hinh mở to mắt, nuốt một ngụm nước bọt, mặt đỏ bừng nghĩ: "Anh ta không phải là bởi vì... Mình không còn là xử nữ, mà tức giận bỏ đi chứ?"
Trái tim xoẹt một tiếng, bị tách ra làm hai phần!
"Ha!" Đường Khả Hinh cười lạnh một tiếng, cắn răng nhớ đến cái người đàn ông không có phong độ này, cô lại không nói nữa, chỉ xấu hổ đỏ mặt, vội vã sốt ruột mặc quần áo vào, rửa mặt chải đầu sơ sơ, cả người ngại mất thể diện lao ra, phịch một tiếng mở cửa phòng! !
Hai người giúp việc lập tức bộc lộ vẻ bình tĩnh cúi đầu, tôn kính gọi: "Đường tiểu thư, chào buổi sáng..."
"Thiếu gia của các người đâu?" Đường Khả Hinh đứng ở cạnh cửa, nhìn về phía các cô, thở dốc hỏi.
"Thiếu gia của chúng ta... Tối hôm qua ra ngoài , vẫn chưa trở về..." Hai người giúp việc cùng trả lời.
"... ..." Đường Khả Hinh lại cắn chặt răng, đôi mắt lưu chuyển, nghĩ người đàn ông này thật tệ, tức giận đến sắc mặt có chút tái nhợt đi ra khỏi phòng, bước nhanh về phía trước...
"Đường tiểu thư, chúng tôi đã chuẩn bị bữa sáng cho cô ..."
"Không ăn! !" Đường Khả Hinh bước nhanh xuống lầu, nhìn phòng khách rộng lớn một mảnh yên tĩnh, phòng bếp phòng ăn cũng không có người, lòng cô có chút mất mát, nhưng vẫn bước nhanh tới bên sofa, cầm túi xách mình lên, mang giày cao gót, lao nhanh ra cửa lớn, vừa giẫm lên bãi cỏ mềm ẩm ướt, vừa lấy điện thoại ra bấm số tài xế, nói: "Chú Trương! ! Nhanh chóng ghé qua nhà tổng giám đốc Trang đón tôi! Đúng, chính là ở ngoài cửa, tôi chờ chú!"
Cô vừa mới cúp điện thoại, nhìn giữa màn hình di động màu đen, hiện lên 30 cuộc gọi nhỡ, cô sửng sốt mở nhật ký cuộc gọi ra xem, lại là điện thoại của thầy, nhất định là vì tối hôm qua mình không về nhà, ông tức giận gọi điện thoại tìm, cô sợ đến mức nhảy dựng lên, vẻ mặt mếu máo, như muốn cầu cứu nói: "Làm sao bây giờ ? Hôm nay đi làm, nhất định chết chắc rồi! ! !"
Cô nói xong, đột nhiên lấy di động, đấm thẳng vào đầu mình.
P/s: ai mún đọc trước 20 chương giá rẻ liên hệ gmail : [email protected]
Chiếc xe con màu đen, vào lúc sáng sớm này, nhanh chóng chạy đến.
Đường Khả Hinh tay cầm túi xách, từ bãi cỏ xanh mềm mại kia bước tới, cấp tốc đi ra khỏi cổng hoa, chui vào xe, liền ngẩng đầu nhìn về phía tài xế, nhanh chóng nói: "Về khách sạn! Nhanh lên!"
"Vâng!" Tài xế vội vã đạp số, nhanh chóng lái xe, chạy về phía trước!
Trong lòng Đường Khả Hinh lại một trận run sợ cầm di động, dừng ở bên miệng, đôi mắt lóe lên nhớ lại tối qua mình cùng Trang Hạo Nhiên thâm tình ôm hôn, thậm chí không chỉ một lần nhớ lại, anh ôm mình ngồi trên đùi, lúc đang nồng nhiệt hôn mình, còn kích động lòng người mà vuốt ve, cô thở dài một hơi, nghĩ rốt cuộc mình bị sao vậy? Vừa hối hận mình tối hôm qua nhất thời xúc động, vừa nghĩ mình trước khi mất trí nhớ, rốt cuộc đã xảy ra quan hệ với ai? Sao có thể không phải là lần đầu tiên?
P/s: ai mún đọc trước 20 chương giá rẻ liên hệ gmail : [email protected]
Cô cắn ngón tay, lo lắng nhìn về phía phong cảnh lướt qua bên ngoài cửa xe, thật khẩn trương nhớ lại vấn đề này! !
Tài xế dường như ý thức được sắc mặt Đường Khả Hinh có gì đó không đúng, liền quan tâm liếc mắt nhìn trong kính xe, hỏi: "Đường tiểu thư, cô không sao chứ?"
"Không có việc gì!" Đường Khả Hinh tiện tay cầm laptop bên cạnh lên, theo thói quen thường ngày, mở máy vi tính, mờ mịt thất thần dùng ngón tay chạm nhẹ chuột, di chuyển con trỏ, muốn mở web lên xem tin tức, lại không hiểu sao bỗng nhìn thấy một trang web bên phải có một tiêu đề, viết tổng giám đốc Trang Hoàn Á có niềm vui mới... Gì gì đó... Cô nhíu mày hơi cúi thấp đầu, nhìn kỹ tiêu đề kia, xác định trên đó viết về tổng giám đốc Trang tập đoàn Hoàn Á, đêm qua gặp gỡ niềm vui mới, thân phận người đẹp, danh viện người Pháp, cũng là nhân viên ngoại giao đệ nhất...
Lòng cô lại nhảy dựng lên, tức khắc cảm thấy không thể tin nổi hoạt động ngón tay, di chuyển trên bàn phím, nhẹ nhấn vào, mở trang web này ra, mắt cô trợn tròn nhìn hình ảnh vô cùng rõ nét trên trang bìa, Trang Hạo Nhiên mặc âu phục màu đen ôm lấy Jenny quần áo khêu gợi, đang đứng giữa sàn khiêu vũ trong sòng bạc khách sạn nồng nhiệt khiêu vũ, thậm chí bức hình thứ hai, còn là Jenny vây quanh Trang Hạo Nhiên từ phía sau lưng, cùng nhau đứng bên bàn cược, ôn nhu ngọt ngào nhìn đối phương...
"... . . ." Đường Khả Hinh không thể tin nổi vươn hai tay, giơ cao bàn phím máy vi tính, nhìn hình ảnh, bức hình thứ ba, là hai người cùng nhau tay trong tay đi ra khỏi sòng bài, giống như một cặp tình nhân cuồng nhiệt chìm đắm trong thế giới tình yêu, sau đó tiêu đề lớn nhất lại ghi rõ hai người cùng nhau thân mật rời khỏi sòng bài, đưa người đẹp về nhà!
Một đoàn khí nóng, nuôi lửa giận, chậm rãi bay lên! !
Đường Khả Hinh đột nhiên biến sắc, tức giận đến mức nói không nên lời, chỉ cầm chặt máy vi tính, nhìn về phía ảnh chụp Trang Hạo Nhiên nhẹ nhàng phong độ đứng giữa sàn nhảy, lúc ôm lấy Jenny, bộc lộ ánh mắt thâm tình và ôn nhu, ánh mắt cô lại nhanh chóng lưu chuyển, lồng ngực bắt đầu phập phồng đầy căm phẫn, nhớ tới lúc sinh nhật anh, cùng cô gái khác nhảy múa, vậy mà chính mình cư nhiên tin một tên khốn như thế! Trước lúc nửa đêm, cùng mình ôm hôn, nửa đêm về sáng còn có tinh lực, không thể chờ đợi được mà cùng Jenny ở chung một chỗ?
"Trang Hạo Nhiên! !" Đường Khả Hinh rầm gập mạnh laptop, phẫn nộ quay mặt sang, nhìn về phía phong cảnh ngoài cửa sổ, viền mắt đỏ bừng tức giận kêu to: "Tên khốn đáng chết! ! Tôi lại có thể tin anh! ! !"
***
Đại sảnh khách sạn Á Châu! !
Hôm nay tất cả nhân viên, đều bàn tán xôn xao, tin tức giải trí lớn nhất trang báo, chính là bức ảnh Trang Hạo Nhiên cùng Jenny hai người ngọt ngào nóng bỏng khiêu vũ ở sòng bài khách sạn, đều nhỏ giọng nói: "Thì ra tổng giám đốc Trang chúng ta và em gái tổng thống cùng một chỗ, cũng khó trách... Dù sao vẫn môn đăng hộ đối... Nghe nói vị em gái tổng thống này, gia thế hiển hách..."
"Thế nhưng tôi còn nghe nói, tổng giám đốc Trang và thư ký Đường cùng một chỗ mà... Đều không phải là tin tức..."
"Chậc... Cô không nghĩ cũng đừng nghĩ, thư ký Đường là ai chứ? Hoàn cảnh gia đình hết sức bình thường, cha ngồi tù, mẹ thì tái giá, nghe nói anh trai chỉ mở một quán cơm trưa, không được tốt lắm, tổng giám đốc Trang của chúng ta có thể cùng cô ấy cùng một chỗ sao?"
Một bàn tay, gõ gõ trước quầy lễ tân!
Ba nhân viên lễ tân, cùng sửng sốt ngẩng đầu...
Trần Mạn Hồng lạnh lùng ngẩng đầu, nhìn các cô nói: "Tôi nói! ! Các cô lúc này đi bàn tán chuyện của người khác, còn không bằng rèn luyện kiến thức chuyên môn cho thật tốt, mỗi lần kiểm tra xét duyệt chuyên môn đều không đạt, đều là ba người các cô! ! Bộ mặt quầy lễ tân, đều bị các cô làm cho mất hết! ! Thảo nào Từ Trạch Minh và tôi, đều đều muốn lấy dây thừng quấn các cô treo lên!"
Ba nhân viên lễ tân, lập tức đỏ mặt cúi đầu, không dám lên tiếng.
"Chậc chậc chậc! !" Trần Mạn Hồng khinh bỉ trợn mắt nhìn bọn họ lắc lắc đầu, sau đó vung tay cầm lấy quyển tạp chí mà các cô lén giấu đi, liếc mắt nhìn đại sảnh, cũng không có quá nhiều khách, liền nhịn không được mở ra xem, cư nhiên nhìn thấy Trang Hạo Nhiên cùng một phụ nữ xinh đẹp gợi cảm nào đó ôm ấp, cái ôm ngọt ngào kia, còn thiếu không hôn môi nữa thôi, mặt cô hơi ngửa lên, cũng không thể tin nổi kêu lên một tiếng: "Mẹ kiếp! Có cần phải khoa trương như vậy không? Đây là mặt trời mọc đằng tây, hay là tổ tông hiển linh vậy? Còn có chuyện kỳ quái như vậy sao?"
"Quản lý Trần, cô cũng cảm thấy..." Nhân viên lễ tân Tiểu Hàm và Ái Ái cùng nhau nhìn về phía cô, rất sôi nổi muốn tụ họp tám chuyện đôi ba câu...
"Ai muốn cùng các cô tám chuyện hả?" Trần Mạn Hồng thoáng cái cầm tạp chí lên, muốn vung lên ném các cô!
Hai người tức khắc không dám nói nữa! !
Trần Mạn Hồng hung ác trừng mắt nhìn các cô, mới cầm tạp chí rời đi, đúng vào lúc này, lại nhìn thấy Nhã Tuệ vẻ mặt khiếp sợ đi vào khách sạn, cô lập tức đi qua, kêu lên: "Nhã Tuệ?"
Nhã Tuệ còn đang suy nghĩ chuyện tối hôm qua Lâm Sở Nhai và Tô Lạc Hoành ôm nhau, thậm chí cô còn nhìn thấy hai người đàn ông, quần áo không chỉnh tề ôm lấy nhau, còn cùng nhau kích tình hôn môi ! Hôn môi ! ! Hôn môi ! ! Từ dạ dày cô lại cuồn cuộn, mặt trong nháy mắt đỏ bừng...
"Nhã Tuệ! !" Có người vỗ mạnh bả vai cô! ! !
"A!" Nhã Tuệ giật mình, tay ấn chặt tim, quay mặt sang, nhìn người đi tới! !
"Cô sao vậy? Cũng bị báo chí dọa cho ngơ ngẩn đấy à?" Trần Mạn Hồng nhìn về phía cô nở nụ cười.
Nhã Tuệ thấy là Mạn Hồng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, đặt tay lên tim, vuốt nhè nhẹ, sắc mặt tái nhợt không hiểu hỏi: "Báo... Báo viết? Báo viết cái gì? Đã xảy ra chuyện gì?"
Trần Mạn Hồng hết nhìn trái lại nhìn phải một chút, mới lặng lẽ đưa quyển tạp chí đến cho cô xem, nói: "Lần này có người nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa hết tội rồi..."
Nhã Tuệ sửng sốt nhận lấy tạp chí, nhìn lướt qua Trang Hạo Nhiên cùng Jenny trên tạp chí, cô tức khắc kinh hãi, nhẹ kêu lên: "Tại sao có thể như vậy?"
"Đúng vậy, tại sao có thể như vậy?" Trần Mạn Hồng cũng không thể tin nổi cười rộ lên.
"Không thể nào!" Nhã Tuệ nhìn mặt trên tạp chí, không dám tin nói: "Tổng giám đốc Trang không phải là người như vậy..."
Cô không hiểu sao bỗng nhớ tới Lâm Sở Nhai cùng Tô Lạc Hành hai người đàn ông hôn môi, tim cô phịch một tiếng nhảy dựng lên, vốn cũng nghĩ Lâm Sở Nhai không phải là người như vậy... ...
Lúc này, Lâm Sở Nhai nhanh chóng đi vào đại sảnh khách sạn, lúc này, nhìn quanh quất khắp nơi, rốt cuộc nhìn thấy Nhã Tuệ, anh lập tức khẩn trương chạy tới, gọi: "Lưu quản lý?"
Nhã Tuệ lập tức cầm tạp chí ngẩng đầu, nhìn thấy Lâm Sở Nhai đang khẩn trương đi tới, dạ dày cô lại một trận cồn cào, lập tức lấy tay che miệng lại, bước nhanh rời khỏi!
"Nhã Tuệ, em nghe anh giải thích! !" Lâm Sở Nhai trước ánh mắt đầy ngạc nhiên của Trần Mạn Hồng, bước nhanh đi tới trước mặt cô, nắm được cổ tay cô!
"Anh buông tay! !" Tay Nhã Tuệ lập tức hệt như bị rắn cắn, cả người ngứa ngáy tê liệt, sợ đến mặt đỏ bừng lên, giẫy mạnh ra, cũng nhanh chóng đi phía trước muốn chạy trốn! !