"Xin chào quý khách!" Nhân viên cửa hàng mặc đồng phục trắng, mỉm cười nhìn về phía khách hàng, hơi khom lưng chào hỏi.
Vẻ mặt Đường Khả Hinh bộc lộ sự kinh ngạc lúc đi vào cửa hàng đồ dùng gia đình, nhìn những đệm giường, sô pha tao nhã mà thoải mái, dưới ánh đèn vàng, lấp lánh ánh sáng thật ấm áp, nhất là phía mặt tiền cửa hàng, trang hoàng thật kỳ dị như ngoài không gian, hình ảnh trời đất đều quay quanh vũ trụ, ở trung tâm đặt một bộ sô pha góc cạnh màu trắng dài cả mét, bàn trà chính giữa, còn được bày biện đồ trang trí là những hành tinh trong dải ngân hà...
"Trời ạ... Cái sô pha này, cái giường này... Làm cho người ta vừa nhìn, đã muốn nằm ngủ rồi!" Đường Khả Hinh vừa trợn mắt há hốc mồm mà nhìn những đồ dùng gia đình và đệm giường thoải mái kia, vừa kích động cười nói: "Sau này nhà mới của em, em cũng muốn đến đây tự mình mua đồ dùng!"
Trang Hạo Nhiên hai tay đút túi quần, cũng khẽ nhếch miệng bộc lộ ý cười đi về phía trước.
"Xin hỏi ngài và tiểu thư, muốn chọn đồ dùng gia đình nào, đệm giường sao? Là vật dụng dùng trong nhà mới? Hay là đồ dùng cần thiết sau khi kết hôn?" Quản lý cửa hàng mỉm cười đi theo sau hai người, tôn kính hỏi.
Đường Khả Hinh nghe lời này, đột nhiên sửng sốt, liếc nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.
Trang Hạo Nhiên cũng bộc lộ ý cười, hơi ngửa mặt đi về phía trước, mới sâu xa nói: "Trước tiên xem đã."
"Vâng!" Quản lý cửa hàng lập tức theo sau anh, đi về phía trước.
Đường Khả Hinh đứng tại chỗ, nhìn bóng dáng Trang Hạo Nhiên, nhớ lại câu nói vừa rồi của anh, không hiểu sao bỗng trầm tư, lúc cô hồi phục lại tinh thần, đã thấy người này đi về phía bên kia rồi, cô lập tức sốt ruột kêu một tiếng, chờ em một chút, liền nhanh chóng cất bước về phía trước, ai ngờ lúc vừa muốn đi tới bên cạnh anh, tình cờ nhìn thấy một góc nào đó trong cửa hàng, trung tâm có một dải lụa mỏng màu hồng phấn vô cùng đẹp mắt nhẹ nhàng rũ xuống, phía trong cư nhiên lại là một chiếc ghế dựa cung đình hết sức mơ mộng, ánh mắt cô sáng ngời, không nói hai lời, giống như một đứa trẻ cười bước qua...
Trang Hạo Nhiên vừa nghe quản lý cửa hàng giới thiệu, cảm giác phía sau không có tiếng động, sửng sốt xoay người, đã nhìn thấy Đường Khả Hinh hệt như một con bướm hoa, bay tới ghế dựa bên kia, anh nở nụ cười, đành xoay người, đưa tay tháo kính râm xuống, đi về phía trước.
Đường Khả Hinh lập tức cởi đồng phục đen của mình, gỡ một nút áo trước cổ mình ra, tháo dây cột tóc xuống, lập tức dương dương tự đắc nằm trên chiếc ghế dựa cung đình kiểu cổ màu đỏ thẫm hết sức tôn quý kia, nhẹ tay đỡ sau đầu, cởi giày, vắt đôi chân dài gợi cảm lên, muốn học theo dáng vẻ xinh đẹp dịu dàng...
Trang Hạo Nhiên cùng quản lý cửa hàng sửng sốt vén rèm màu hồng phấn lên, ngạc nhiên nhìn người trước mặt...
Đường Khả Hinh thấy bọn họ tiến vào, lập tức bày ra tư thái của một mỹ nhân nhu mì thời xưa, dáng vẻ khêu gợi, cuốn đôi chân dài gợi cảm, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, mập mờ nheo mắt nhịn cười hỏi: "Có giống... Một mỹ nhân thời xưa không?"
Phốc!
Trang Hạo Nhiên và quản lý lập tức nhịn cười đi ra ngoài.
"Này! ! Đừng đi chứ? Chẳng lẽ không giống sao?" Đường Khả Hinh tức giận ngồi bật dậy, nhìn bóng người Trang Hạo Nhiên đi xa, tức giận nói: "Anh không cảm thấy em xinh đẹp sao? Em thích chiếc ghế dựa này! Mua cho em? Tổng giám đốc? ?"
Cô nhìn... Đúng là có một chút suy nghĩ như vậy.
"Không thích hợp với em..." Giọng nói Trang Hạo Nhiên từ bên kia truyền đến.
"Không thích hợp với em! Không muốn mua thì đúng hơn!" Đường Khả Hinh tức giận vung tay tháo nhãn giá trước mặt xuống, vừa nhìn nhãn giá trước mặt, vừa nhanh mồm nhanh miệng nói: "Anh không mua cho em, tự em mua!"
Rầm! Một trận tiếng chiêng trống ầm ầm vang lên! !
Đôi mắt to tròn của cô chợt lóe, cúi đầu nhìn về phía nhãn giá kia, rõ ràng viết một trăm hai mươi vạn! ! Cô kêu to lên: "Một trăm hai mươi vạn sao? Lại là một trăm hai mươi vạn? Một trăm hai mươi vạn em gái ngươi ấy! !"
Cô tức giận nện nhãn giá kia xuống, lại nghĩ chiếc ghế dựa hồng phấn này sạch sẽ như vậy, cô có chút sợ hãi nhớ lại, hôm nay mình chạy cả ngày bên ngoài, không muốn đem nó làm cho dơ bẩn, cô nhanh chóng nhảy xuống khỏi ghế dựa, vừa mang giày cao gót, vừa vươn tay vỗ vỗ bụi trên ghế dựa, mới sốt ruột lấy áo khoác, lập tức chạy ra ngoài ————
Trang Hạo Nhiên đã cùng quản lý cửa hàng dọc theo cầu thang xoắn ốc, đi lên lầu hai, đến trước những kiệt tác đệm giường của những bậc thầy thiết kế đẳng cấp quốc tế, quả nhiên so với những thương hiệu bình thường dưới lầu hoàn toàn khác biệt.
"Đệm giường và sô pha trên lầu hai của chúng tôi, toàn bộ đều là kiệt tác của những bậc thầy thiết kế mang đẳng cấp quốc tế, trong đó bao gồm cả chiếc đệm giường của cung điện hoàng gia, còn có những thương hiệu thời thượng, trong đó có một cái là đệm giường mát xa vừa về đến cửa hàng chúng tôi, hoàn toàn dựa theo xương cột sống của cơ thể người mà thiết kế ra, bên trong bậc thầy người Pháp đã vận dụng tác dụng giữ ấm của ngọc Hòa Điền ở Trung Quốc, làm ra chiếc giường ngọc này, nó có thể thúc đẩy tuần hoàn máu, giải nhiệt, tăng hiệu quả của những nguyên tố vi lượng trong cơ thể người... Tự điều tiết theo mùa, không cần đến điều hòa, cũng có thể tạo ra hiệu quả đông ấm hạ mát..." Quản lý cửa hàng mỉm cười đi về phía chiếc đệm giường kiểu Trung Quốc 2,5m x 2,5m vây quanh là những ngọn đèn màu vàng quả quýt sáng lấp lánh, có thể thấy một chiếc đệm giường hình nước chảy màu xanh thời thượng, tạm thời được đặt trên chiếc giường kiểu cổ, phù hợp với phong cách Trung Quốc, còn thấy bốn cái giá kéo những mảnh lụa trắng, hết sức tình nồng ý đậm...
Trang Hạo Nhiên khẽ cười đứng trước chiếc giường, quan sát xung quanh cái nệm, cảm giác bên ngoài mặc dù hết sức nhẵn nhụi bình thường, lại hiểu bên trong ẩn giấu những thứ quý giá...
Quản lý cửa hàng nhìn Trang Hạo Nhiên khí phách hiên ngang, biết anh nhất định là con nhà quyền quý, liền lập tức cười rộ lên nói: "Ngài cần đặt hàng sao? Về phương diện giá cả, cũng hết sức hợp lý , khoảng chừng hơn 360 vạn, nếu như ngài là khách VIP, chúng tôi có thể chiết khấu 9% giá tiền..."
Trang Hạo Nhiên xoay người, ánh mắt tìm kiếm bóng dáng Đường Khả Hinh, thấy cô đã buộc mái tóc dài lên cao kiểu đuôi ngựa, mặc áo sơ mi trắng nhẹ nhàng thoải mái, quần đùi đen gợi cảm, vẻ mặt hưng phấn một mình đi tới trước sô pha, lại ngồi xuống, nảy lên lấy đà một chút, rồi lại ngồi vô cùng thoải mái mà cười, đôi mắt anh dịu dàng nhìn về phía cô, vẻ mặt mập mờ tươi cười, chậm rãi mở miệng nói: "Tôi biết rồi, để tôi thong thả xem một chút..."
Quản lý cửa hàng nghe , ngẩng đầu nhìn anh một cái, liền trầm mặc gật gật đầu, lui xuống.
Trang Hạo Nhiên đứng bên chiếc giường ngọc, đôi mắt thâm tình đầy ẩn ý, nhìn về phía Đường Khả Hinh vui vẻ như vậy, anh cũng cười, có chút mệt mỏi ngồi trên chiếc giường ngọc noãn trị giá hơn 360 vạn, lập tức cảm giác được nó đang chậm rãi co giãn, quả nhiên truyền đến một chút mát lạnh, anh nặng nề thở một cái, trong nháy mắt nằm xuống giường, tựa như mệt mỏi, nhắm mắt lại, hai tay đưa ra sau gáy, dường như muốn ngủ...
Đường Khả Hinh nhìn này nhìn kia một lúc, lúc ngẩng đầu, đã nhìn thấy hai bậc thang phía trước, một chiếc giường được những ngọn đèn nhỏ sáng lấp lánh vây quanh thoạt nhìn vô cùng tôn quý, bốn phía còn treo những mành lụa trắng, ánh mắt cô sáng ngời, cũng rất hứng thú đi qua, từ khoảng cách càng lúc càng gần, cô im lặng nhìn Trang Hạo Nhiên đang nhắm mắt, nằm trên giường, vô cùng thong dong nhàn rỗi, chân dài người mẫu chồng lên nhau, đôi giày da đen sáng bóng...
Cô không hiểu sao cười, mắt to sáng lên, hỏi: "Thoải mái lắm sao?"
Trang Hạo Nhiên mở mắt ra, hơi nhíu mày ngẩng cao đầu, liếc mắt nhìn Đường Khả Hinh, đột nhiên vỗ vỗ chỗ bên cạnh trên giường, nói: "Qua đây! Nằm xuống đi!"
"... ..." Đường Khả Hinh có chút ngượng ngùng tay vịn cạnh giường bằng gỗ lim, mỉm cười, xấu hổ.
Trang Hạo Nhiên thấy dáng vẻ này của cô, cười lại vỗ vỗ chỗ bên cạnh, ra lệnh nói: "Qua đây! ! Thực sự rất thoải mái! Bên trong còn có ngọc Hòa Điền, rất dễ chịu..."
Đôi mắt Đường Khả Hinh sáng ngời, tay cầm chặt cột gỗ, nhìn anh một lúc lâu, cuối cùng mới khẽ cắn môi dưới, có chút xấu hổ nghiêng người về phía trước, quỳ gối bò lên giường hệt như một chú cún con, hết sức kinh ngạc tò mò nằm bên cạnh Trang Hạo Nhiên, lập tức cảm giác được dưới lưng đang được mát xa thoải mái, thậm chí thật sự cảm nhận được dưới sự co giãn, không khí bên trong lỗ nhỏ tỏa ra mát lạnh, làm khoan khoái cả người mình, cô liền oa lên một tiếng, vui vẻ cười rộ lên nói: "Lúc em kết hôn, nhất định phải mua cái giường này làm của hồi môn! !"
Trang Hạo Nhiên nghe lời này, ngẩng mặt cười, quay đầu nhìn về phía Đường Khả Hinh bên cạnh đang hưng phấn vui vẻ nằm trên giường, trái vỗ vỗ, phải lại vỗ vỗ... Anh đột nhiên vươn tay, đặt sang một bên, ôn nhu mà tình cảm nói: "Đến đây! Gối trên này..."
"... ..." Đường Khả Hinh trầm mặc nhìn anh.
"Hả? Nhanh lên một chút!" Trang Hạo Nhiên lại vỗ vỗ cánh tay mình, nhìn cô cười nói: "Gối trên này. Nằm trên giường, nhất định phải gối tay đàn ông đi ngủ, lúc này mới gọi là hạnh phúc..."
"Em không muốn!" Đường Khả Hinh cười, tự mình nằm trên giường chơi đùa, không để ý đến anh.
Trang Hạo Nhiên trợn mắt lườm cô một cái, trong nháy mắt nắm chặt cánh tay cô, đem cả người cô kéo về phía mình, tay nâng đầu cô, cho cô gối đầu lên cánh tay mình, ngón tay đã nhẹ nhàng vuốt những sợi tóc trên trán cho cô...
"Này! ?" Đường Khả Hinh kìm lòng không được xoay người, mở to đôi mắt nước lung linh mộng ảo, cuốn vào bên cạnh lồng ngực anh, trầm mặc nhìn anh.
Trang Hạo Nhiên hơi xoay người, mặt hướng về phía Đường Khả Hinh, bộc lộ nụ cười khêu gợi mê người, hết sức ôn nhu nói: "Thoải mái không?"
"... ..." Đường Khả Hinh chỉ nhàn nhạt cười nhìn anh, không lên tiếng.
"... ..." Trang Hạo Nhiên cũng không lên tiếng, im lặng nhìn cô.
Hai người cứ như vậy dưới ánh đèn vàng, cùng nhìn đối phương.
Thật lâu sau đó!
Hai người phì một tiếng, cười rộ lên!
"Nhỏ giọng một chút! Đừng cho người khác nghe thấy, lại cho rằng chúng ta đang làm chuyện xấu..." Trang Hạo Nhiên nói xong, tay đột nhiên nhấn chốt mở giường, mành vải bốn phía đột nhiên huyền bí mà buông xuống, ôm Đường Khả Hinh vào trong ngực, nhanh chóng cởi giày cao gót của cô, ném ra...
"Này! Anh làm gì vậy?" Đường Khả Hinh mặt đỏ tới mang tai bị Trang Hạo Nhiên ép chặt trên giường, cuốn đôi chân lại, xấu hổ muốn đẩy anh ra, kêu nhỏ: "Anh đừng như vậy! Đây là trong cửa hàng của người ta đấy!"
"Sợ cái gì? Cái giường này là của anh, anh mua nó, làm của hồi môn cho em..." Trang Hạo Nhiên vừa nói xong, đã hôn lên môi Đường Khả Hinh.
"Ưm..." Đường Khả Hinh bị lồng ngực nóng cháy của anh, ép đến mức thở không nổi, môi đành khẽ nhúc nhích, cũng đã bị anh xông đầu lưỡi nóng bỏng vào, mút cánh môi mình, cô bỗng nhiên đỏ mặt tía tai nặng nề thở dốc, hai tay vẫn kéo tay áo anh, thỉnh thoảng lại đấm nhẹ vào người anh.
"Phu nhân tổng giám đốc... Thích cái giường này sao?" Trang Hạo Nhiên nhanh chóng vươn tay, xoa nhẹ sau lưng cô, thậm chí siết chặt mông cô!
"Trang Hạo Nhiên! !" Đường Khả Hinh thoáng cái muốn đẩy anh ra!
Trang Hạo Nhiên dừng động tác lại, có chút bá đạo nhìn cô, nói: "Suốt ngày từ chối anh, thực sự không thích anh sao? Cảm thấy anh không hấp dẫn sao?"
Đường Khả Hinh mở to mắt, nhìn anh, đang suy nghĩ, anh tức giận sao?
Trang Hạo Nhiên lại đột nhiên có chút tức giận ngồi dậy, cầm bàn chân nhỏ của Đường Khả Hinh, hướng về phía ngón chân cắn một cái! !
"A! !" Hai tay Đường Khả Hinh chống trên giường, đau đến quát to một tiếng!
Trang Hạo Nhiên bỗng nhiên bổ nhào tới, hôn lên môi cô, mút đầu lưỡi cô, ôm lấy cô lăn lộn trên giường...
"Ưm!" Đường Khả Hinh vừa bị anh cuồng nhiệt hôn, vừa nhịn không được thở dốc cười rộ lên, hai tay không kìm được ôm hông anh, có chút dịu dàng đón nhận nụ hôn của anh.
"Anh có đẹp trai không?" Trang Hạo Nhiên lại kiềm nén đem cô áp trên giường, đôi mắt nóng cháy nhìn cô! !
Đường Khả Hinh nằm trên giường, nở nụ cười nhìn lúc người này cúi mặt nhìn mình, khuôn mặt kiên nghị đầy sức hấp dẫn kia, vô cùng đẹp trai, thực sự gần như hoàn mỹ, cô nói: "Không đẹp trai! !"
"Không đẹp trai! !" Trang Hạo Nhiên thoáng cái cúi mặt, trên bụng bawfg phẳng của Đường Khả Hinh, cắn mạnh một cái, cuối cùng lại cọ cọ vào da cô.
“A! ! Ha ha ha ha ha..." Cả người Đường Khả Hinh hết xoay trái lại xoay phải cuộn tròn lại, ha ha ha cười to: "Cứu mạng! !"
Trang Hạo Nhiên tiếp tục lợi dụng sức hấp dẫn mạnh mẽ của mình, không ngừng lấy miệng chọc cho cô ngứa ngáy.
"A! ! Ha ha ha ha ha ha ha! !" Đường Khả Hinh lại cầu xin tha thứ cười đẩy anh ra, chịu không nổi sự ngứa ngáy này, cười to kêu lên: "Tha cho em đi!"
"Lời nói trưa nay có thật không?" Trang Hạo Nhiên đột nhiên dừng lại tất cả động tác, áp sát người Đường Khả Hinh, cúi mặt xuống nhìn cô, mạnh mẽ hỏi: "Là thật sao?"
"Nói cái gì?" Đường Khả Hinh vừa thở dốc cười, vừa hỏi.
"Vì người em yêu nhất, mà nỗ lực trả giá tất cả! !" Đôi mắt nóng cháy của Trang Hạo Nhiên, mạnh mẽ thoáng qua vài phần cường thế và kháo khao nhìn cô.
"... ..." Đường Khả Hinh trầm mặc cười nhớ lại những lời này.
"Hả?" Trang Hạo Nhiên lại mạnh mẽ hỏi.
Đường Khả Hinh chép miệng suy nghĩ, liền cười nói: "Chắc là như thế?"
"Anh không tin! !" Trang Hạo Nhiên lại nóng cháy nhìn về phía nàngcô, nói: "Bởi vì em trước đây, lúc đối mặt với tình yêu, là một người nhát gan! !"
Đường Khả Hinh nheo mắt có chút không phục nhìn anh, nói: "Thật vậy sao?"
"Uhm! !" Trang Hạo Nhiên khẳng định nói.
"Không thể nào! Em thích thứ gì, nhất định sẽ chăm chú ra sức mà thực hiện!" Đường Khả Hinh nhanh chóng nói.
"Em chính là một người nhát gan!" Trang Hạo Nhiên không hiểu sao cười nói.
"Nói hươu nói vượn! ! Em mà là người nhát gan sao? Em sẽ chứng minh cho anh thấy xem! !" Đường Khả Hinh không nói hai lời, bật dậy, quay người đem Trang Hạo Nhiên ép xuống dưới thân mình, thừa dịp anh trở tay không kịp, liền cúi mặt hôn lên môi anh! !
Trang Hạo Nhiên mở to mắt, hé mở môi mỏng, không dám cử động...
Đường Khả Hinh không thể nào giải thích được hành động này, mặt lại đỏ bừng, tim đập loạn, cúi đầu nhẹ mút đôi môi mỏng gợi cảm của người đàn ông trước mặt, cuối cùng đưa đầu lưỡi ra, cùng đầu lưỡi anh triền miên quấn quýt, muốn thông qua chút nóng bỏng cuồng nhiệt này, cho anh sự an ủi... Đôi mắt Trang Hạo Nhiên bỗng nhiên ẩm ướt, cảm xúc hạnh phúc dâng trào, không hiểu sao vươn hai tay, khẽ vuốt ve bên hông cô gái này, nhắm mắt lại, nghênh đón nụ hôn này giống như một người gặp được tình yêu đầu đời vậy...