Mục lục
Truyện: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc - Tác giả: Hàn Trinh Trinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Jenny và Đường Khả Hinh hai người cùng đứng lên, mỉm cười nhìn đối phương.

"Đường tiểu thư..." Jenny kích động mang theo một chút tán thưởng nhìn về phía Đường Khả Hinh, mỉm cười nói: "Thực ra đời người có rất nhiều tiêu chuẩn, không phải ba thước, không phải năm thước, lại càng không phải mười thước, mà là trong lòng mình đối với tình yêu, đòi hỏi nguyên tắc và khoảng cách. Cảm ơn cô hôm nay đã cùng chơi với tôi chiêu thức ấy. Những mị lực, khí phách, nguyên tắc của cô được biểu hiện qua trò chơi này. Đối mặt với một người nặng về nguyên tắc như vậy, ai mà không muốn chân thành hợp tác cùng cô? Ai không yên lòng cùng cô hợp tác chứ?"

Đường Khả Hinh mỉm cười ngẩng đầu, nhìn về phía Jenny.

Jenny lại chân thành cùng cô cười rộ lên, vươn tay, nói: "Cô yên tâm, sự việc liên quan đến thuế quan với Liên minh châu Âu, tôi nghĩ, tôi sẽ nỗ lực làm việc. Mong đợi trong tương lai, sự nghiệp rượu đỏ của đất nước tôi có thể có nhiều cơ hội hơn, cùng hợp tác với tập đoàn của cô."

"Cám ơn cô..." Đường Khả Hinh thật lòng cảm kích nhìn về phía Jenny, cũng đưa tay ra, cùng cô bắt tay.

"Đừng khách sáo. Có thể cùng cô gặp gỡ, chính là vinh hạnh của tôi. Rất mong trong tương lai, có thể nhìn thấy những biểu hiện đặc sắc hơn của cô..." Jenny nói xong, lại bỗng cảm thấy yêu mến cái người đã đối đầu với mình trước đó, đang bộc lộ dáng vẻ bình tĩnh, nhàn nhã, cô lại chân thành nhìn Đường Khả Hinh, mỉm cười nói: "Đúng rồi. Cô đã đến Pháp chưa?"

"Chưa..." Đường Khả Hinh mỉm cười nói.

"Có cơ hội, cô nên đến Pháp một chuyến, tôi nhất định sẽ mang cô đến gặp mặt tổng thống Pháp của chúng tôi, cùng cô đi dạo Paris dưới mưa, còn có cánh đồng hoa oải hương ở Provence, thực sự là một đất nước xinh đẹp và mộng ảo." Jenny thật lòng nói.

"Được, có cơ hội nhất định sẽ đi. Cảm ơn lời mời của cô." Đường Khả Hinh cũng chứa đầy cảm kích nhìn cô, cười nói.

Jenny nói xong, lại xoay người nhìn Trang Hạo Nhiên bên cạnh, cô lập tức vô thức mỉm cười, dựa theo kết quả đánh cược đã định, vừa thâm tình nhìn anh, nhẹ nâng giày cao gót, lui về phía sau, để cho hai bên cách xa nhau...

Trang Hạo Nhiên cũng đứng tại chỗ, thật sâu nhìn cô.


Đường Khả Hinh cũng mỉm cười nhìn về phía cô.

Đôi mắt Jenny thâm tình nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, bộc lộ vô vàn những dịu dàng, cùng thiên ngôn vạn ngữ, nhưng vẫn cam tâm tình nguyện mỉm cười, ở trước mắt bao người, từng bước một lui về phía sau, cho đến lùi đến cạnh thang máy, vẫn chưa đủ khoảng cách, cô liền trong nháy mắt xoay người, lại nhớ đến lúc ban đầu vừa nhìn thấy Trang Hạo Nhiên, anh phong độ mị lực mê người, cùng với khuôn mặt đẹp trai hoàn mỹ, lại một lần nữa cảm giác, việc buông tay như vậy thực không dễ dàng...

Cửa thang máy trong nháy mắt mở ra.

Mặt cô bộc lộ vài phần mất mát, nhưng vẫn cất bước đi vào, lúc xoay người, cửa thang máy nhẹ đóng cửa, trong nháy mắt nhìn thấy Trang Hạo Nhiên đứng ở phòng làm việc, hai mắt cô theo bản năng đột nhiên lưu chuyển, mỉm cười nói: "Tổng giám đốc Trang, cám ơn anh, đêm hôm đó, tôi thực sự rất vui vẻ..."

Trang Hạo Nhiên đột nhiên biến sắc, thật khẩn trương nhìn về phía Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh lại vẻ mặt thâm trầm nhìn Trang Hạo Nhiên, tay siết thành nắm đấm! !

"À..." Trang Hạo Nhiên tức khắc quay đầu, nhìn nhân viên xung quanh, hệt như con chuột đều kuir đi cả rồi, mấy người Lâm Sở Nhai cũng cấp tốc bỏ đi, Tiêu Đồng cũng lập tức xoay người, anh bước qua, nhìn về phía Đường Khả Hinh vừa muốn giải thích..."Em nghe anh nói..."

"Tôi nghe cô ấy nói rất rõ ràng rồi! ! Hai người vào buổi tối hôm đó, rất vui vẻ! !" Mặt Đường Khả Hinh đỏ lên, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên tức giận nói.

"Không có! Cô ấy đùa em thôi, nghe không hiểu sao?" Trang Hạo Nhiên liếc mắt nhìn những nhân viên trước mặt, lập tức muốn vươn tay, kéo Đường Khả Hinh...

Đường Khả Hinh lại phẫn hận đạp thật mạnh lên giày da của Trang Hạo Nhiên, giận dữ bỏ đi !

"Này! Tin anh đi!" Trang Hạo Nhiên vội vàng đuổi theo, cũng không băn khoăn nhiều như vậy , tức khắc nắm lấy cổ tay cô, nhẹ tay ôm lấy hông cô, nói: "Em không lấy tài liệu sao? Anh không kí tên, em có thể quay về được sao?"

"Chị đây hiện tại không muốn anh kí tên, dù sao tôi tìm tổng giám đốc Tưởng ký cũng được mà?" Đường Khả Hinh tức khắc muốn giãy giụa thoát khỏi tay anh.

Trang Hạo Nhiên vừa nghe đến cái tên Tưởng Thiên Lỗi này, sắc mặt anh đột nhiên biến đổi, lập tức kéo cô vào trong phòng làm việc, nói: "Đây là chuyện riêng tư của hai chúng ta, không liên quan gì đến người khác!"

Cửa, phịch một tiếng đóng lại! !

Tất cả đồng nghiệp bộ phận hành chính, còn có vài người trong phòng thư ký, đều kìm lòng không được ngẩng đầu, nhìn về phía cánh cửa phòng làm việc đã đóng chặt kia, đều suy đoán quan hệ của bọn họ, mười phần là quan hệ yêu đương rồi .

"Được rồi! ! Mau làm việc đi! !" Tiêu Đồng lập tức đi ra, nhắc nhở bọn họ nói: "Nếu không làm việc, trừ tiền lương đấy!"

Mọi người vội vã không lên tiếng, trở lại chỗ ngồi của mình làm việc.

Bên trong phòng làm việc! !

"Anh buông tôi ra! !"

"Em nghe anh nói đã!"

Đường Khả Hinh vừa muốn tránh thoát cái ôm của Trang Hạo Nhiên, tức giận đi ra ngoài...

Trang Hạo Nhiên trong nháy mắt từ phía sau lưng, kéo lấy bên hông Đường Khả Hinh, đem nàng ôm chặt vào trong ngực, mới khẩn trương nói: "Ôi trời, em không nên tức giận! Anh và cô ấy thực sự không có gì, anh thề!"

"Ai tin anh! ! Buông tôi ra!" Đường Khả Hinh lại muốn tránh thoát cái ôm của Trang Hạo Nhiên.

Trang Hạo Nhiên lại dùng sức lực đàn ông, ôm chặt cơ thể Đường Khả Hinh, ôn nhu mỉm cười cúi đầu, nhẹ cọ cọ vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, mới xúc động nói: "Thân ái, thì ra kỹ thuật đánh bài của em cũng không tồi... Chỉ là anh muốn biết, làm sao em biết được lá bài poker trên tay cô ấy, là át rô vậy?"

Đường Khả Hinh tức khắc dừng động tác, không lên tiếng.

Trang Hạo Nhiên hơi nghiêng mặt, nhìn cô một cái, liền cười cười trong nháy mắt ôm ngang lấy cô.

"Anh làm gì vậy?" Đường Khả Hinh lại nổi giận muốn vươn tay, đấm mạnh lên vai của anh.

Trang Hạo Nhiên cười không lên tiếng, ôm cô ngồi trên sô pha, sau đó cầm bộ bài poker trên bàn trà lên, trong nháy mắt xòe ra hình quạt, trực tiếp cho cô nhìn! !

Đường Khả Hinh liếc mắt nhìn bộ bài poker kia một cái, lại nhìn anh, cười nói: "Sao vậy? Anh muốn cùng tôi đánh cược một lần sao? Không biết xấu hổ, người bình thường tôi không muốn cùng đánh cược!"

Trang Hạo Nhiên chau mày, đôi mắt mị lực tỏa ra ánh nhìn chói lọi, nhìn về phía cô mỉm cười, lại giơ lá bài poker trong tay lên, nói: "Em cùng anh đánh cược một lần. Nếu như em thắng, anh tùy em xử trí!"

Đường Khả Hinh ngồi trên đùi anh, quay mặt sang, hời hợt nhìn anh lộ vẻ khinh bỉ cười, nói: "Dựa vào cái gì? Tôi là thần bài, anh muốn tôi và anh đánh cược, thì tôi và anh liền đánh cược sao? Tôi cao quý rộng lượng xinh đẹp động lòng người như vậy."

"Chỉ bằng em vừa rồi lấy anh ra đặt cược!" Trang Hạo Nhiên nhắc tới chuyện này, có chút không vui nhìn cô nói: "Em sao có thể lấy chuyện tình cảm giữa em và anh ra mà chơi đùa được chứ? Nếu em thua, thật tính toán sau này không gặp anh nữa sao?"

“... ..." Đường Khả Hinh trầm mặc một hồi, mới hơi cúi đầu, làm bộ không quan tâm nói: "Không gặp thì không gặp! Chúng ta cũng không có quan hệ gì! !"

Cô nói xong, lại muốn thoát khỏi vòng tay anh!

Trang Hạo Nhiên trong nháy mắt bá đạo ôm chặt thân thể mềm mại của cô, nhìn về phía cô, sắc mặt hơi cương quyết nói: "Không có quan hệ gì! Liền cùng anh cược một phen! ! Vừa rồi em lấy anh ra đặt cược, anh thực sự không vui!"

"Hừ! Nhưng tôi lại không thua!" Đường Khả Hinh lại muốn đứng dậy!

Trang Hạo Nhiên lại vù một tiếng, ở trước mặt cô, rút ra một lá bài poker, đưa mặt trái về phía cô, cười như không cười nói: "Lá bài này sẽ là lá gì đây? Em đoán trúng, anh thả em ra! !"

Đường Khả Hinh liếc nhìn lá bài poker kia một cái, lại chớp mắt, không để ý đến anh.

"Nói không được phải không? Vậy anh phạt em!" Trang Hạo Nhiên nói xong, cũng đã nhanh chóng cúi xuống, muốn hôn cô gái vừa rồi liều mạng gây áp lực cho tình cảm mình...

"Không muốn! !" Đường Khả Hinh đẩy anh ra, mặt đỏ bừng quát to một tiếng: "K rô!"

Trang Hạo Nhiên dừng động tác, đôi mắt lóe lên, bộc lộ vài phần ôn nhu tươi cười, mở ra bài ra, rõ ràng là một át chuồn, trong lòng anh bỗng nhiên cảm xúc trào dâng nhìn về phía cô, nói: "Em vốn dĩ không có kỹ thuật đánh bài, cũng không nhìn thấu bài được! ! Ai giúp em ? Tuyết Nhi sao? Vừa rồi ở ngoài cửa, anh nhìn thấy nó ..."

"... ..." Đường Khả Hinh mặt ửng đỏ, cúi đầu, không lên tiếng.

"... ..." Trang Hạo Nhiên mang theo vài phần kích động nhìn cô, cười rộ lên nói: "Thật có thể ghen đến mức như vậy, cùng Tuyết Nhi phối hợp lại, để thắng cô ấy sao?"

"Tôi không có!" Đường Khả Hinh nhìn anh, mặt lại đỏ bừng, nhanh chóng phản bác.

Trang Hạo Nhiên lại ôn nhu cười, cúi xuống, nhẹ chạm vào trán cô, mới cưng chiều nói: "Bảo bối của anh, thật đáng yêu..."

Anh nói xong, đã cúi cuống, hôn lên đôi môi ngọt ngào của cô, mút cánh môi cô, lại dịu dàng yêu thương nói: "Cảm ơn em đã mất trí nhớ, trước đây… Em đối với anh chưa bao giờ để ý đến như vậy..."

Đường Khả Hinh trong lòng bỗng nhiên căng thẳng, lại vừa ngượng ngùng vừa tức giận đẩy anh ra, nói: "Buông em ra... Ưm..."

"Đừng cự tuyệt anh... Sáng sớm hôm qua, để cho em một mình tỉnh lại, anh thực sự xin lỗi, sau này mỗi ngày anh đều ôm em ngủ, mỗi ngày đều thức dậy trước em..." Trang Hạo Nhiên trong nháy mắt đem Đường Khả Hinh áp trên sô pha, nồng nhiệt hôn môi cô, nhanh chóng thoát ra đầu lưỡi nóng bỏng, triền miên trêu đùa đầu lưỡi của cô, hai tay rất nhanh đã lướt đến hông cô, thậm chí còn vuốt ve cái mông tròn trịa của cô, xoa nắn thật mạnh! !

"Ưm! !" Đường Khả Hinh đón nhận nụ hôn của anh, mặt tức khắc đỏ bừng, đôi chân thon dài tiêu hồn, nhanh chóng cuốn lại, muốn giãy giụa, lại không hiểu sao bỗng cảm giác có một dòng nước ấm từ trong bụng bỗng tràn đến! !

Trang Hạo Nhiên vừa cuồng nhiệt hôn môi cô, vừa nặng nề thở dốc, nhớ tới cô vừa rồi hấp dẫn lạ thường, tay đã nhanh chóng lướt lên trước cổ áo đồng phục của cô, lần lượt gỡ từng nút áo ra! !

"Đừng như vậy!" Tim Đường Khả Hinh đập loạn, tức khắc ngồi dậy, muốn chạy trốn...

Trang Hạo Nhiên lại nhanh chóng từ phía sau ôm lấy cô, ép buộc cơ thể mềm mại của cô, ngồi trên đùi mình, vừa cuồng nhiệt hôn cổ cô, dái tai cô, vừa vươn hai tay thò vào trong đồng phục cô, xuyên qua chiếc áo sơ mi mỏng manh, xoa nhẹ bộ ngực đầy đặn của cô, làm cho bộ ngực mê người của cô, từng trận căng ra, hết sức mê người...

Mặt Đường Khả Hinh bỗng chốc đỏ bừng, cảm giác nụ hôn nóng bỏng của anh, lúc rơi vào bên tai mình, mang theo một chút hơi nóng, xông vào bên tai mình, kích thích một chút nhồn nhột say lòng người, hai mắt cô lập tức mất trật tự ...

Trang Hạo Nhiên vừa nghiêng mặt hôn bên tai cô, vừa ngước mắt, liếc nhìn sự mê hoặc của cô, tình cảm trong lòng lại mạnh mẽ trào dâng, không chút do dự, nhanh chóng hé đôi môi mỏng, hôn lên dái tai đáng yêu của cô, hai tay đã nhanh chóng cởi nút áo thứ nhất của áo sơ mi...

Đường Khả Hinh dường như không tiếp nhận được kích tình lớn như vậy, lúc vừa muốn thở gấp ra, trong nháy mắt lại cảm thấy buồn nôn, cô lập tức lấy tay che miệng, mặt bộc lộ vẻ khó chịu, cấp tốc quỳ trên mặt đất, ôm thùng rác kia, liều mạng nôn mửa! !

Trang Hạo Nhiên vừa mới bị kích thích trêu chọc, khiến cho cảm xúc dâng trào, lại nhìn người này quỳ trên mặt đất nôn mửa, anh khẩn trương ngồi xổm xuống, khó hiểu hỏi: "Thân ái , em làm sao vậy?"

Đường Khả Hinh từng đợt buồn nôn, vẫn không trả lời vấn đề, tiếp tục nôn mửa đầu chôn vào trong thùng rác, liều mạng phun ra! !

"Này..." Trang Hạo Nhiên lại nóng mắt nhìn thấy bộ dạng vất vả của cô, tức khắc nhớ ra cái gì đó, mở to mắt, nói: "Em... Em... Em hẳn không phải là... Thực sự... Thực sự..."

Đường Khả Hinh nhất thời tức giận ngẩng đầu, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, kêu to: "Cái sinh vật đơn bào đáng chết này! ! Có phải là suy nghĩ nhiều quá rồi không? Lúc này mới qua chưa bao lâu! ! Tôi sao có thể có con của anh được?"

Trang Hạo Nhiên chỉ nghe được năm chữ, chính là: Có con của anh được! !


Anh đột nhiên kích động muốn cười...


"Cút! !" Đường Khả Hinh nhìn vẻ mặt này của anh, mặt lập tức đỏ bừng đẩy anh ra, chạy ra ngoài! !


Trang Hạo Nhiên nghiêng cả người, dựa vào sô pha, mở to hai mắt, nghĩ đến chuyện này, muốn cười lại không dám cười... Do dự suy tính thật lâu, mới suy nghĩ: "Không thể nào? Vậy sau này... Mình cùng cô ấy bên nhau, lúc chuyện kia... Không phải là nên dịu dàng một chút sao?"


Người đàn ông này, dường như đang tự mình lừa mình, nói xong câu đó, hai tay nện mạnh một quyền trên sô pha, trán đập trên sô pha, hệt như trẻ con, ngẩng mặt nở nụ cười vui vẻ đầy kích động! !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK