Nalisa có vóc dáng đẹp như ma quỷ, khuôn mặt thiên sứ, một cái liếc mắt một nụ cười cũng đủ khiến đàn ông động lòng.
Ngoài cái đó ra, cô ta còn có thân phận là một trong số con gái cao quý của Quốc Vương nước Anh, trong quyền quý các quốc gia trên toàn thế giới đều có người theo đuổi và ngưỡng mộ cô ta.
€ó lời đồn, Hoàng Tử trong hoàng gia Ả Rập vì muốn có được trái tim cô gái này, đã dùng kim cương khảm nạm lên cả một chiếc xe và tặng cô ta.
Càng có lời đồn, Thiếu Chủ gia tộc thần bí Rothschild từng dùng vàng tạo. nên một tòa cung điện, chỉ để mừng sinh nhật cô ta.
Đủ các dấu hiệu cho thấy rõ, Nalisa là người con gái vừa có thân phận cao quý lại vừa xinh đẹp, là giấc mơ của tất cả đàn ông!
Nhưng Lý đại đương gia không muốn ăn bám cái váy này, thật có chút không biết tốt xấu.
Nếu để những người quyền quý theo đuổi Nalisa biết được, một người nhổ một ngụm nước bọt cũng đủ dìm chết hắn!
"Không được bắn."
Nalisa thò đầu ra, cao giọng hô tô: “Andres, lập tức rút hết người đi cho tôi, không cần bận tâm đến sự an toàn của tôi."
Andres trốn trong đám đông nghe thấy những lời này, trái tim lo lắng đang treo lơ lửng cũng dần dần buông lỏng.
"Trưởng quan, thư ký Nalisa mười phần hết chín phần là bị cái tên Quân Đế kia uy hiếp!"
dack đứng bên cạnh nhắc nhở. "Chát!"
Andres tát một cái qua, mở miệng mắng mỏ: "Mày cho là tao không biết ư? Cần mày nhắc tao hả?"
Jack ôm lấy cái má nóng rát, dám giận không dám nói.
Đây đã là lần thứ ba hắn ta bị cho ăn tát rồi, nếu không phải vì chức vị của Andres cao hơn hắn ta, nói sao hắn ta cũng muốn băm anh ta cho chó ăn.
Sắc mặt u ám của Andres có chút dọa người. Tình huống đặc biệt này, thường sẽ điều động đội đặc nhiệm tiến hành giải
cứu con tin, thế nhưng ngay cả đội đặc nhiệm giỏi nhất là chiến đội Loucester cũng bị tiêu diệt, thì còn có thể điều động ai giải cứu?
Có thể nói, hiện giờ bọn họ ngoài việc ném bom rải thảm vào bến cảng ra thì không động vào được sợi tóc nào của Quân Đế.
Suy nghĩ một lát, Andres quyết định báo cáo tình hình cho Quốc Vương biết trước, để cấp trên tự mình đưa ra quyết định thôi.
Cùng lúc đó, tại cung điện Buckingham.
Alec nhận được điện thoại của Andres thì tức đến tím tái mặt mày, lớn tiếng chửi vài tiếng “phế vật”. "Quốc Vương, chúng tôi có thể diệt trừ Quân Đế, nhưng mà... Thư ký Nalisa đang trong tay đối phương!"
Andres có ý đồ trốn trách nhiệm, lời trong ý ngoài chính là nhắc nhở Alec rằng, chúng tôi có năng lực diệt trừ mục tiêu, chỉ là vì nghĩ cho an toàn con gái ông ta.
Alec nắm chặt hai đấm nắm, trầm giọng nói: "Không được hành động khinh suất, nhất định phải đảm bảo an toàn cho Nalisal"
Quân Đế có chết hay không với ông ta mà nói không hẳn là rất quan trọng, quan trọng nhất vẫn là Chử Vệ Hoa và Nalisa.
Hai người này đối với ông ta rất quan trọng, thiếu một người cũng không được!
Cúp điện thoại, Alec dùng điện thoại cá nhân của mình gọi đến một số điện thoại.
"Hello, ngài Alec thân mến." Đầu dây bên kia điện thoại vang lên tiếng của Elif.
Alec không rảnh cùng đối phương dài dòng, bấy giờ đã lời ít mà ý nhiều đem chuyện Chử Vệ Hoa bị người khác bắt đi kể lại một lần.
"What?"
Hiển nhiên Elif cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, không kìm được tức giận mà chất vấn: "Alec, nước Anh của các người làm việc kiểu gì thế, chẳng lế không biết tiến sĩ Chử quan trọng đến mức nào sao!"
Đối phương nghiêm nghị chất vấn, Alec cũng đang trong cơn giận dữ.
Mọi người đều biết, nước Mỹ tách ra từ nước Anh, dùng từ quan hệ “cha và con” để hình dung thì không gì thích hợp hơn.
Đáng tiếc là giờ đây đôi cánh của đứa con này cứng rồi, không những không hiếu thảo với cha, còn xem cha như “chớ” mà sai khiến!
Nghĩ như vậy thì có thể hiểu được tâm trạng Alec lúc này.
Ngoài cái đó ra, cô ta còn có thân phận là một trong số con gái cao quý của Quốc Vương nước Anh, trong quyền quý các quốc gia trên toàn thế giới đều có người theo đuổi và ngưỡng mộ cô ta.
€ó lời đồn, Hoàng Tử trong hoàng gia Ả Rập vì muốn có được trái tim cô gái này, đã dùng kim cương khảm nạm lên cả một chiếc xe và tặng cô ta.
Càng có lời đồn, Thiếu Chủ gia tộc thần bí Rothschild từng dùng vàng tạo. nên một tòa cung điện, chỉ để mừng sinh nhật cô ta.
Đủ các dấu hiệu cho thấy rõ, Nalisa là người con gái vừa có thân phận cao quý lại vừa xinh đẹp, là giấc mơ của tất cả đàn ông!
Nhưng Lý đại đương gia không muốn ăn bám cái váy này, thật có chút không biết tốt xấu.
Nếu để những người quyền quý theo đuổi Nalisa biết được, một người nhổ một ngụm nước bọt cũng đủ dìm chết hắn!
"Không được bắn."
Nalisa thò đầu ra, cao giọng hô tô: “Andres, lập tức rút hết người đi cho tôi, không cần bận tâm đến sự an toàn của tôi."
Andres trốn trong đám đông nghe thấy những lời này, trái tim lo lắng đang treo lơ lửng cũng dần dần buông lỏng.
"Trưởng quan, thư ký Nalisa mười phần hết chín phần là bị cái tên Quân Đế kia uy hiếp!"
dack đứng bên cạnh nhắc nhở. "Chát!"
Andres tát một cái qua, mở miệng mắng mỏ: "Mày cho là tao không biết ư? Cần mày nhắc tao hả?"
Jack ôm lấy cái má nóng rát, dám giận không dám nói.
Đây đã là lần thứ ba hắn ta bị cho ăn tát rồi, nếu không phải vì chức vị của Andres cao hơn hắn ta, nói sao hắn ta cũng muốn băm anh ta cho chó ăn.
Sắc mặt u ám của Andres có chút dọa người. Tình huống đặc biệt này, thường sẽ điều động đội đặc nhiệm tiến hành giải
cứu con tin, thế nhưng ngay cả đội đặc nhiệm giỏi nhất là chiến đội Loucester cũng bị tiêu diệt, thì còn có thể điều động ai giải cứu?
Có thể nói, hiện giờ bọn họ ngoài việc ném bom rải thảm vào bến cảng ra thì không động vào được sợi tóc nào của Quân Đế.
Suy nghĩ một lát, Andres quyết định báo cáo tình hình cho Quốc Vương biết trước, để cấp trên tự mình đưa ra quyết định thôi.
Cùng lúc đó, tại cung điện Buckingham.
Alec nhận được điện thoại của Andres thì tức đến tím tái mặt mày, lớn tiếng chửi vài tiếng “phế vật”. "Quốc Vương, chúng tôi có thể diệt trừ Quân Đế, nhưng mà... Thư ký Nalisa đang trong tay đối phương!"
Andres có ý đồ trốn trách nhiệm, lời trong ý ngoài chính là nhắc nhở Alec rằng, chúng tôi có năng lực diệt trừ mục tiêu, chỉ là vì nghĩ cho an toàn con gái ông ta.
Alec nắm chặt hai đấm nắm, trầm giọng nói: "Không được hành động khinh suất, nhất định phải đảm bảo an toàn cho Nalisal"
Quân Đế có chết hay không với ông ta mà nói không hẳn là rất quan trọng, quan trọng nhất vẫn là Chử Vệ Hoa và Nalisa.
Hai người này đối với ông ta rất quan trọng, thiếu một người cũng không được!
Cúp điện thoại, Alec dùng điện thoại cá nhân của mình gọi đến một số điện thoại.
"Hello, ngài Alec thân mến." Đầu dây bên kia điện thoại vang lên tiếng của Elif.
Alec không rảnh cùng đối phương dài dòng, bấy giờ đã lời ít mà ý nhiều đem chuyện Chử Vệ Hoa bị người khác bắt đi kể lại một lần.
"What?"
Hiển nhiên Elif cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, không kìm được tức giận mà chất vấn: "Alec, nước Anh của các người làm việc kiểu gì thế, chẳng lế không biết tiến sĩ Chử quan trọng đến mức nào sao!"
Đối phương nghiêm nghị chất vấn, Alec cũng đang trong cơn giận dữ.
Mọi người đều biết, nước Mỹ tách ra từ nước Anh, dùng từ quan hệ “cha và con” để hình dung thì không gì thích hợp hơn.
Đáng tiếc là giờ đây đôi cánh của đứa con này cứng rồi, không những không hiếu thảo với cha, còn xem cha như “chớ” mà sai khiến!
Nghĩ như vậy thì có thể hiểu được tâm trạng Alec lúc này.