“Tôi đặt 30 triệu Khương Mộ Bạch thẳng.”
“Tôi đặt 80 triệu Khương Mộ Bạch thắng.”
“Khương Mộ Bạch 200 triệu...” Trong nháy mắt có mười mấy người đặt cược, số tiền lên đến gần một tỷ.
Có điều đều đặt cược lên người Khương Mộ Bạch, bởi vậy có thể nhìn ra không ai xem trọng Lý Trạch Vũ.
Cách đó không xa, một người phụ nữ đeo mạng che mặt cười ẩn ý, dặn dò người hầu bên cạnh: “Tiểu Mẫn, đi đặt một tỷ Lý Trạch Vũ thắng.”
“Ö” Tiểu Mẫn khẽ nhếch miệng, khó có thể tin hỏi: “Cô chủ, phần thẳng của Lý Trạch Vũ rất nhỏ, ngài không sợ tiền này đổ xuống sông xuống biển sao?”
Cô gái khinh thường cười nói: “Không ai đặt hắn thắng, tôi đặt cho hắn cứu vớt mặt mũi.”
“Vậy cũng không cần đặt nhiều như vậy, đặt đại mấy triệu là đủ rồi” Tiểu Mãn không hiểu lắm.
“Cô đừng quên, lần này tôi đặc biệt đến vì hắn.”
Người phụ nữ cười quyến rũ nói: “Đi thôi, cứ đặt nột tỷ.”
Tiểu Mãn không lay chuyển được, chỉ có thể làm theo.
“Màn đặc sắc sắp bắt đầu rồi, còn không tranh thủ thời gian đặt cược” Vật Tương Vong gân cổ hét, gương mặt cũng sắp vui đến nở hoa.
“Tôi đặt một tỷ Lý Trạch Vũ thảng.” Tiểu Mẫn nhẹ như: mây gió đi tới.
Trong chốc lát toàn trường yên tĩnh như chết.
Vẫn còn người xem trọng Lý Trạch Vũ.
Não chết máy rồi à?
“Cô gái nhỏ, thằng nhóc Lý Trạch Vũ kia không hề có phần thăng, nghe chị khuyên, hoặc đừng đặt, muốn đặt thì đặt
Khương Mộ Bạch” Quả phụ Liên có lòng tốt nhắc nhở một tiếng.
Nhưng mà Tiểu Mẫn không phản ứng, hơn nữa còn lấy ra một tấm thẻ Kim Long để trước mặt Vật Tương Vong: “Một tỷ, Lý Trạch Vũ thắng.”
Cẩu Phú Quý gãi đầu một cái, khuyên nhỏ: “Người đẹp, tôi cảm thấy cô tốt nhất vẫn nghe lời khuyên của bà thím kia, đặt Khương Mộ Bạch thắng tốt hơn.”
“Cứ đặt Lý Trạch Vũ thắng, anh nhận hay không?”
Thái độ Tiểu Mãn vô cùng kiên quyết.
Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, cuối cùng chỉ có thể kiên trì nhận tiền đặt cược.
Có điều cũng không quan trọng, một tỷ dựa theo tỷ lệ 0.3, chỉ cần bù thêm 300 triệu là được, tính ra vẫn có thể kiếm được rất nhiều tiền.
“Còn người muốn đặt cược không?” Cẩu Phú Quý khép lại máy tính chuẩn bị báo cáo cuối ngàu.
Nhưng mà đúng lúc này.
“Bần đạo đặt hai tỷ Lý Trạch Vũ thắng.”
“A Di Đà Phật, lão nạp đặt hai tỷ thí chủ Lý thẳng.” Hai giọng nói mạnh mẽ âm vang lần lượt truyền đến.
Đám người giương mắt nhìn, chỉ thấy một hòa thượng và một đạo nhân đi tới từ hai hướng khác nhau.
“Là Thiền Lâm Tự và người của đạo môn.”
“Chuyện thế nào? Sao bọn họ tới đây, hơn nữa còn đặt Lý Trạch Vũ thắng?"
“Tôi đặt 80 triệu Khương Mộ Bạch thắng.”
“Khương Mộ Bạch 200 triệu...” Trong nháy mắt có mười mấy người đặt cược, số tiền lên đến gần một tỷ.
Có điều đều đặt cược lên người Khương Mộ Bạch, bởi vậy có thể nhìn ra không ai xem trọng Lý Trạch Vũ.
Cách đó không xa, một người phụ nữ đeo mạng che mặt cười ẩn ý, dặn dò người hầu bên cạnh: “Tiểu Mẫn, đi đặt một tỷ Lý Trạch Vũ thắng.”
“Ö” Tiểu Mẫn khẽ nhếch miệng, khó có thể tin hỏi: “Cô chủ, phần thẳng của Lý Trạch Vũ rất nhỏ, ngài không sợ tiền này đổ xuống sông xuống biển sao?”
Cô gái khinh thường cười nói: “Không ai đặt hắn thắng, tôi đặt cho hắn cứu vớt mặt mũi.”
“Vậy cũng không cần đặt nhiều như vậy, đặt đại mấy triệu là đủ rồi” Tiểu Mãn không hiểu lắm.
“Cô đừng quên, lần này tôi đặc biệt đến vì hắn.”
Người phụ nữ cười quyến rũ nói: “Đi thôi, cứ đặt nột tỷ.”
Tiểu Mãn không lay chuyển được, chỉ có thể làm theo.
“Màn đặc sắc sắp bắt đầu rồi, còn không tranh thủ thời gian đặt cược” Vật Tương Vong gân cổ hét, gương mặt cũng sắp vui đến nở hoa.
“Tôi đặt một tỷ Lý Trạch Vũ thảng.” Tiểu Mẫn nhẹ như: mây gió đi tới.
Trong chốc lát toàn trường yên tĩnh như chết.
Vẫn còn người xem trọng Lý Trạch Vũ.
Não chết máy rồi à?
“Cô gái nhỏ, thằng nhóc Lý Trạch Vũ kia không hề có phần thăng, nghe chị khuyên, hoặc đừng đặt, muốn đặt thì đặt
Khương Mộ Bạch” Quả phụ Liên có lòng tốt nhắc nhở một tiếng.
Nhưng mà Tiểu Mẫn không phản ứng, hơn nữa còn lấy ra một tấm thẻ Kim Long để trước mặt Vật Tương Vong: “Một tỷ, Lý Trạch Vũ thắng.”
Cẩu Phú Quý gãi đầu một cái, khuyên nhỏ: “Người đẹp, tôi cảm thấy cô tốt nhất vẫn nghe lời khuyên của bà thím kia, đặt Khương Mộ Bạch thắng tốt hơn.”
“Cứ đặt Lý Trạch Vũ thắng, anh nhận hay không?”
Thái độ Tiểu Mãn vô cùng kiên quyết.
Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, cuối cùng chỉ có thể kiên trì nhận tiền đặt cược.
Có điều cũng không quan trọng, một tỷ dựa theo tỷ lệ 0.3, chỉ cần bù thêm 300 triệu là được, tính ra vẫn có thể kiếm được rất nhiều tiền.
“Còn người muốn đặt cược không?” Cẩu Phú Quý khép lại máy tính chuẩn bị báo cáo cuối ngàu.
Nhưng mà đúng lúc này.
“Bần đạo đặt hai tỷ Lý Trạch Vũ thắng.”
“A Di Đà Phật, lão nạp đặt hai tỷ thí chủ Lý thẳng.” Hai giọng nói mạnh mẽ âm vang lần lượt truyền đến.
Đám người giương mắt nhìn, chỉ thấy một hòa thượng và một đạo nhân đi tới từ hai hướng khác nhau.
“Là Thiền Lâm Tự và người của đạo môn.”
“Chuyện thế nào? Sao bọn họ tới đây, hơn nữa còn đặt Lý Trạch Vũ thắng?"