Tại bến cảng, tiếng kêu gào gần như chưa ngừng lại giây phút nào, cảnh giết chóc hãy còn tiếp tục!
Nalisa chưa từng gặp cảnh đổ máu như vậy, sắc mặt cô ta tái nhợt, thậm chí có cảm giác buồn nôn.
Cái nhìn cô ta dành cho Lý Trạch Vũ hoàn toàn thay đổi, ban đầu là khinh thường, càng về sau càng có vẻ nghiêm túc để ý, đến nước này đã hoàn toàn hoảng sợ.
Ngay cả anh họ cô ta cũng không chịu nổi một đấm của Lý Trạch Vũ, đây là... thực lực của Quân đế sao?
Cùng lúc đó.
Thân là người phụ trách MI5, Jack cố nén sự khủng hoảng trong lòng, bình tĩnh ra lệnh: “Đừng tiếp cận hắn quá, từng người một xông lên thôi!”
Chiến thuật biển người!
Cho dù Lý Trạch Vũ hùng mạnh trở lại, trong tình huống gặp phải đám đông vây đánh liên tục như thế, chắc chắn sẽ có lúc hắn tiêu hao sức lực mà chết!
Nhưng nếu cả đám đồng loạt xông lên, hắn có thể vung một nhát dao chém gọn mấy tên, đây quả là tự tặng đầu người!
“Để bọn tôi tham gia cuộc chiến đi!”
Giọng nói lạnh băng tưởng như không thuộc về loài người, giọng nói ấy vang lên ngay sau lưng Andres.
Liệp Ưng, đội trưởng của chiến đội Loucester, tinh thông dùng binh khí lạnh, vũ khí nóng, ám sát, điều tra, là một Binh Vương siêu cấp trong lĩnh vực tác chiến đơn độc.
Trên thế giới không ai dám khinh thường người này!
Andres cau mày hỏi: “Các người năm chắc bao nhiêu phần trăm có thể xử hắn?”
Nghe câu hỏi n iệp Ưng thoáng trầm tư, sau cùng dùng giọng điệu không chắc lắm mà trả lời: “Trong tình huống bất chấp mọi thương vong, 100%!”
Bất chấp mọi thương vong?
Nghe vậy, Andres càng cau mày hơn.
Chiến đội Loucester đối với nước Anh cũng quan trọng như đội đặc nhiệm SEAL đối với nước Mỹ, mỗi một thành viên đều vô cùng quý giá, thương vong một người là một tổn thất không nhỏ.
Dù quốc chủ Alex giao chiến đội át chủ bài này cho Andres chỉ huy, cơ mà chỉ cần không gặp phải tình huống bắt buộc, anh ta chẳng muốn dùng đến chút nào.
“Thực lực của MI5 không tệ, đáng tiếc cho dù chết hết cũng không chốt đơn nổi tên này!”
Liệp Ưng nói chắc cú. Tuy Jack khó chịu đến mấy cũng không dám phủ nhận.
Dù sao thực lực của Quân đế kìa, thật sự quá mạnh, hoàn toàn chỉ có một bên chém giết trong trận này!
“Dứt khoát dùng súng đi!”
Andres đột nhiên ra lệnh cho Jack: “Bảo người của anh đừng đánh giáp lá cà, dứt khoát bắn cho tên kia thủng như cái sàng đi!”
Thực lực của một người mạnh đến đâu đi nữa, chẳng lẽ lại mạnh hơn mưa đạn dày đặc sao?
"Ý kiến hay!"
vack lập tức đồng ý với đề nghị này.
Trước đó vì muốn bắt sống, cả bọn đành phải chọn cách giáp lá cà với Lý Trạch Vũ, bây giờ Andres muốn giết người, dùng súng đạn mới là lựa chọn sáng suốt nhất.
“Tôi khuyên anh tốt nhất đừng làm như vậy!”
Câu nói của Liệp Ưng giống như xô nước lạnh tạt vào đầu hai tên kia.
Andres nhìn chằm chặp Liệp Ưng: “Tại sao không chứ?”
Sau một thoáng trầm ngâm, Liệp Ưng nhìn cỗ máy giết người Lý Trạch Vũ bằng cái nhìn sắc lạnh, trầm giọng nói: “Tôi từng nghiên cứu về cái người mang danh Quân đế này, hắn có thể trở thành cường giả trấn áp một phương trời trong Thế giới Hắc Ám, không phải hoàn toàn dựa vào vũ lực đâu...”
Thế giới Hắc Ám, bốn Đế, tám Vương, mười hai vị Tướng.
Hầu như người nào cũng dùng nắm đấm giành lấy quyền lực, duy chỉ có Quân đế là không!
Nalisa chưa từng gặp cảnh đổ máu như vậy, sắc mặt cô ta tái nhợt, thậm chí có cảm giác buồn nôn.
Cái nhìn cô ta dành cho Lý Trạch Vũ hoàn toàn thay đổi, ban đầu là khinh thường, càng về sau càng có vẻ nghiêm túc để ý, đến nước này đã hoàn toàn hoảng sợ.
Ngay cả anh họ cô ta cũng không chịu nổi một đấm của Lý Trạch Vũ, đây là... thực lực của Quân đế sao?
Cùng lúc đó.
Thân là người phụ trách MI5, Jack cố nén sự khủng hoảng trong lòng, bình tĩnh ra lệnh: “Đừng tiếp cận hắn quá, từng người một xông lên thôi!”
Chiến thuật biển người!
Cho dù Lý Trạch Vũ hùng mạnh trở lại, trong tình huống gặp phải đám đông vây đánh liên tục như thế, chắc chắn sẽ có lúc hắn tiêu hao sức lực mà chết!
Nhưng nếu cả đám đồng loạt xông lên, hắn có thể vung một nhát dao chém gọn mấy tên, đây quả là tự tặng đầu người!
“Để bọn tôi tham gia cuộc chiến đi!”
Giọng nói lạnh băng tưởng như không thuộc về loài người, giọng nói ấy vang lên ngay sau lưng Andres.
Liệp Ưng, đội trưởng của chiến đội Loucester, tinh thông dùng binh khí lạnh, vũ khí nóng, ám sát, điều tra, là một Binh Vương siêu cấp trong lĩnh vực tác chiến đơn độc.
Trên thế giới không ai dám khinh thường người này!
Andres cau mày hỏi: “Các người năm chắc bao nhiêu phần trăm có thể xử hắn?”
Nghe câu hỏi n iệp Ưng thoáng trầm tư, sau cùng dùng giọng điệu không chắc lắm mà trả lời: “Trong tình huống bất chấp mọi thương vong, 100%!”
Bất chấp mọi thương vong?
Nghe vậy, Andres càng cau mày hơn.
Chiến đội Loucester đối với nước Anh cũng quan trọng như đội đặc nhiệm SEAL đối với nước Mỹ, mỗi một thành viên đều vô cùng quý giá, thương vong một người là một tổn thất không nhỏ.
Dù quốc chủ Alex giao chiến đội át chủ bài này cho Andres chỉ huy, cơ mà chỉ cần không gặp phải tình huống bắt buộc, anh ta chẳng muốn dùng đến chút nào.
“Thực lực của MI5 không tệ, đáng tiếc cho dù chết hết cũng không chốt đơn nổi tên này!”
Liệp Ưng nói chắc cú. Tuy Jack khó chịu đến mấy cũng không dám phủ nhận.
Dù sao thực lực của Quân đế kìa, thật sự quá mạnh, hoàn toàn chỉ có một bên chém giết trong trận này!
“Dứt khoát dùng súng đi!”
Andres đột nhiên ra lệnh cho Jack: “Bảo người của anh đừng đánh giáp lá cà, dứt khoát bắn cho tên kia thủng như cái sàng đi!”
Thực lực của một người mạnh đến đâu đi nữa, chẳng lẽ lại mạnh hơn mưa đạn dày đặc sao?
"Ý kiến hay!"
vack lập tức đồng ý với đề nghị này.
Trước đó vì muốn bắt sống, cả bọn đành phải chọn cách giáp lá cà với Lý Trạch Vũ, bây giờ Andres muốn giết người, dùng súng đạn mới là lựa chọn sáng suốt nhất.
“Tôi khuyên anh tốt nhất đừng làm như vậy!”
Câu nói của Liệp Ưng giống như xô nước lạnh tạt vào đầu hai tên kia.
Andres nhìn chằm chặp Liệp Ưng: “Tại sao không chứ?”
Sau một thoáng trầm ngâm, Liệp Ưng nhìn cỗ máy giết người Lý Trạch Vũ bằng cái nhìn sắc lạnh, trầm giọng nói: “Tôi từng nghiên cứu về cái người mang danh Quân đế này, hắn có thể trở thành cường giả trấn áp một phương trời trong Thế giới Hắc Ám, không phải hoàn toàn dựa vào vũ lực đâu...”
Thế giới Hắc Ám, bốn Đế, tám Vương, mười hai vị Tướng.
Hầu như người nào cũng dùng nắm đấm giành lấy quyền lực, duy chỉ có Quân đế là không!