Tô Cẩn Hoa vội đứng dậy ngăn cản hẳn: “Tiểu tử, cậu không thể đổi điều kiện khác hả?”
“Không thể!”
Lý Trạch Vũ tỏ ra vô cùng kiên quyết.
Cuối cùng, Tô Cẩn Hoa chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương bỏ đi, có mấy lần ông muốn mở miệng níu kéo nhưng vẫn không thể đồng ý với điều kiện của hắn.
Tô Cẩn Hoa ngồi một mình hút mấy điếu thuốc liền, sau đó sai người liên lạc với các ông lớn khác để mở cuộc họp khẩn.
Nếu không thể nhờ vả Lý Trạch Vũ được nữa thì bọn họ phải tính toán chuẩn bị phương án khác!
Sau khi rời khỏi phủ Long Chủ, Lý Trạch Vũ kịp về đến nhà thì điện thoại trong túi lại một lần nữa reo chuông.
Vẫn là số điện thoại kia!
Lý Trạch Vũ dứt khoát nghe điện: “Đã nghĩ kĩ chưa vậy!” “Chúng ta gặp nhau đi!”
Triệu Như Mộng ở đầu dây bên kia ngượng ngùng lên tiếng. Là phúc thì không phải hoạ, là hoạ lại không tránh nổi.
Lý Trạch Vũ thẳng thừng ra quyết định: “Địa điểm tuỳ cô chọn.”
Triệu Như Mộng khế đáp: “Tôi đang trên đường đến Hoàng Thành, anh chọn địa điểm đi.”
“Kinh Tây Hồ, không gặp không về!”
Lý Trạch Vũ đề nghị.
“OK”
Triệu Như Mộng toan cúp máy.
Lý Trạch Vũ vội bổ sung: “Nhớ... Đưa con đến nhé!”
“Anh bị thần kinh à!”
Triệu Như Mộng ghét bỏ mắng mỏ.
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Bên trong xe rất yên lặng, vì vậy toàn bộ cuộc trao đổi của hai người đều lọt vào tai Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong.
“Thiếu gia, có chuyện gì ạ?”
Vật Tương Vong ngờ vực hỏi.
“Haiz!”
Lý Trạch Vũ thở dài thườn thượt: “Hoạ từ thói phong lưu!”
Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong nhìn nhau, có vẻ đã lờ mờ đoán ra. “Thiếu gia, tuyệt đối đừng để các chị dâu biết chuyện này!”
Cẩu Phú Quý vỗ ngực: “Đến lúc đó hãy nói đó là con của eml”
Lý Trạch Vũ lập tức bật ngón cái khen: “Phú Quý, cậu vẫn là đứa có nghĩa khí nhất!”
“Thiếu gia, giấy không gói được lửa đâu!”
Câu nói của Vật Tương Vong giống như chậu nước lạnh dội lên đầu hai người kia.
“Thiếu gia, hay là thẳng thắn nói ra đi!”
Vật Tương Vong tiếp tục đề nghị: “Dù sao cũng là lỗi lâm ngày xưa mà, các chị dâu chắc hẳn sẽ tha thứ cho anh thôi!”
Nghe vậy, đôi mắt Lý Trạch Vũ lập tức bừng sáng, cảm thấy ý kiến này rất hợp lý..
“Không thể!”
Lý Trạch Vũ tỏ ra vô cùng kiên quyết.
Cuối cùng, Tô Cẩn Hoa chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương bỏ đi, có mấy lần ông muốn mở miệng níu kéo nhưng vẫn không thể đồng ý với điều kiện của hắn.
Tô Cẩn Hoa ngồi một mình hút mấy điếu thuốc liền, sau đó sai người liên lạc với các ông lớn khác để mở cuộc họp khẩn.
Nếu không thể nhờ vả Lý Trạch Vũ được nữa thì bọn họ phải tính toán chuẩn bị phương án khác!
Sau khi rời khỏi phủ Long Chủ, Lý Trạch Vũ kịp về đến nhà thì điện thoại trong túi lại một lần nữa reo chuông.
Vẫn là số điện thoại kia!
Lý Trạch Vũ dứt khoát nghe điện: “Đã nghĩ kĩ chưa vậy!” “Chúng ta gặp nhau đi!”
Triệu Như Mộng ở đầu dây bên kia ngượng ngùng lên tiếng. Là phúc thì không phải hoạ, là hoạ lại không tránh nổi.
Lý Trạch Vũ thẳng thừng ra quyết định: “Địa điểm tuỳ cô chọn.”
Triệu Như Mộng khế đáp: “Tôi đang trên đường đến Hoàng Thành, anh chọn địa điểm đi.”
“Kinh Tây Hồ, không gặp không về!”
Lý Trạch Vũ đề nghị.
“OK”
Triệu Như Mộng toan cúp máy.
Lý Trạch Vũ vội bổ sung: “Nhớ... Đưa con đến nhé!”
“Anh bị thần kinh à!”
Triệu Như Mộng ghét bỏ mắng mỏ.
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Bên trong xe rất yên lặng, vì vậy toàn bộ cuộc trao đổi của hai người đều lọt vào tai Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong.
“Thiếu gia, có chuyện gì ạ?”
Vật Tương Vong ngờ vực hỏi.
“Haiz!”
Lý Trạch Vũ thở dài thườn thượt: “Hoạ từ thói phong lưu!”
Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong nhìn nhau, có vẻ đã lờ mờ đoán ra. “Thiếu gia, tuyệt đối đừng để các chị dâu biết chuyện này!”
Cẩu Phú Quý vỗ ngực: “Đến lúc đó hãy nói đó là con của eml”
Lý Trạch Vũ lập tức bật ngón cái khen: “Phú Quý, cậu vẫn là đứa có nghĩa khí nhất!”
“Thiếu gia, giấy không gói được lửa đâu!”
Câu nói của Vật Tương Vong giống như chậu nước lạnh dội lên đầu hai người kia.
“Thiếu gia, hay là thẳng thắn nói ra đi!”
Vật Tương Vong tiếp tục đề nghị: “Dù sao cũng là lỗi lâm ngày xưa mà, các chị dâu chắc hẳn sẽ tha thứ cho anh thôi!”
Nghe vậy, đôi mắt Lý Trạch Vũ lập tức bừng sáng, cảm thấy ý kiến này rất hợp lý..