Cũng chỉ thảng thốt trong một thời gian ngắn ngủi, vẻ mặt Hướng Dương Thiên bỗng trở nên dữ tợn.
"A!"
Trong thạch thất tối tăm không ánh mắt trời không hiểu sao lại nổi nên một trận gió lớn, Hướng Dương Thiên ngửa mặt lên trời gào thét.
Giờ phút này, một đời trí dũng kiệt xuất lại vì yêu mà nhập ma!
"Không hay rồi, chúng ta mau đi thôi!"
Nam Cung Thạc vội vàng vẫy tay với hai người Cẩu Phú Quý: "Tên chó họ Hướng kia đã hoàn toàn tẩu hỏa nhập ma rồi, nếu mà không chạy thì không kịp nữa đâu."
Ông ta hiểu rõ hơn bất kì ai, một kẻ mạnh đã vượt qua cảnh giới Thiên Nhân Cảnh khi nhập ma sẽ kinh khủng như thế nào.
Có thể nói thế gian này không có ai là đối thủ của Hướng Dương Thiên. "Thiếu gia của chúng tôi vô địch thiên hạ, yên tâm đi."
"Thế thì có gì đâu, thiếu gia, chúng em ra ngoài trước chuẩn bị tiệc mừng chiến thắng cho anh..."
Hai người Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong ba chân bốn cảng bỏ chạy. "Hai người đưa tôi theo với!"
Nam Cung Thạc nén đau đớn đứng dậy, lảo đảo muốn chạy trốn khỏi đây. Thế nhưng ngay lúc này.
Hướng Dương Thiên không gào thét nữa, sau lưng thế mà tản ra từng tia khí màu đen, nhìn qua có chút giống ma huyễn???
"Am" Lý Trạch Vũ cắm kiếm Trường Thiên vào mặt đất, ung dung nhàn nhã đi tới.
Mà Hướng Dương Thiên cũng ra tay.
Lúc ông ta ngẩng đầu lên, một đôi mắt lạnh lẽo đến tận cùng, tựa như đôi mắt này không thuộc về con người.
"Vèo vèo!"
Cả người Hướng Dương Thiên như một mũi tên đã rời khỏi cung, tốc độ so với trước đó cũng nhanh hơn rất nhiều lần.
Lý Trạch Vũ không dám khinh thường, khởi động Hộ Thân Canh Khí bảo vệ toàn thân, đồng thời đánh ra một chưởng.
Tốc độ đánh ra, sức mạnh của Hướng Dương Thiên đã mạnh hơn lúc trước không chỉ một bậc.
Chưởng quyền hai người chạm vào nhau, thế mà Lý Trạch Vũ đã lùi về sau ba bốn bước, nhưng hắn còn chưa kịp hoảng sợ, Hướng Dương Thiên đã phi tới một lần nữa.
"Âm..."
"Tao muốn mày phải chết!"
Sau một tiếng gầm nhẹ, cả người Hướng Dương Thiên tản ra sự tức giận và sát ý điên cưồng.
Lý Trạch Vũ không trả lời lại, đồn sức chống đỡ công kích của đối phương. Không thể không thừa nhận, đúng là Hướng Dương Thiên nhập ma đã mạnh lên không ít, cho dù là Lý Trạch Vũ đã dùng một trăm hai mươi phần trăm sức lực
cũng thấy rã rời.
Hai bên người tới người đi, trong khoảng thời gian một chén trà đã đánh nhau hơn một trăm chiêu.
"A!"
Trong thạch thất tối tăm không ánh mắt trời không hiểu sao lại nổi nên một trận gió lớn, Hướng Dương Thiên ngửa mặt lên trời gào thét.
Giờ phút này, một đời trí dũng kiệt xuất lại vì yêu mà nhập ma!
"Không hay rồi, chúng ta mau đi thôi!"
Nam Cung Thạc vội vàng vẫy tay với hai người Cẩu Phú Quý: "Tên chó họ Hướng kia đã hoàn toàn tẩu hỏa nhập ma rồi, nếu mà không chạy thì không kịp nữa đâu."
Ông ta hiểu rõ hơn bất kì ai, một kẻ mạnh đã vượt qua cảnh giới Thiên Nhân Cảnh khi nhập ma sẽ kinh khủng như thế nào.
Có thể nói thế gian này không có ai là đối thủ của Hướng Dương Thiên. "Thiếu gia của chúng tôi vô địch thiên hạ, yên tâm đi."
"Thế thì có gì đâu, thiếu gia, chúng em ra ngoài trước chuẩn bị tiệc mừng chiến thắng cho anh..."
Hai người Cẩu Phú Quý và Vật Tương Vong ba chân bốn cảng bỏ chạy. "Hai người đưa tôi theo với!"
Nam Cung Thạc nén đau đớn đứng dậy, lảo đảo muốn chạy trốn khỏi đây. Thế nhưng ngay lúc này.
Hướng Dương Thiên không gào thét nữa, sau lưng thế mà tản ra từng tia khí màu đen, nhìn qua có chút giống ma huyễn???
"Am" Lý Trạch Vũ cắm kiếm Trường Thiên vào mặt đất, ung dung nhàn nhã đi tới.
Mà Hướng Dương Thiên cũng ra tay.
Lúc ông ta ngẩng đầu lên, một đôi mắt lạnh lẽo đến tận cùng, tựa như đôi mắt này không thuộc về con người.
"Vèo vèo!"
Cả người Hướng Dương Thiên như một mũi tên đã rời khỏi cung, tốc độ so với trước đó cũng nhanh hơn rất nhiều lần.
Lý Trạch Vũ không dám khinh thường, khởi động Hộ Thân Canh Khí bảo vệ toàn thân, đồng thời đánh ra một chưởng.
Tốc độ đánh ra, sức mạnh của Hướng Dương Thiên đã mạnh hơn lúc trước không chỉ một bậc.
Chưởng quyền hai người chạm vào nhau, thế mà Lý Trạch Vũ đã lùi về sau ba bốn bước, nhưng hắn còn chưa kịp hoảng sợ, Hướng Dương Thiên đã phi tới một lần nữa.
"Âm..."
"Tao muốn mày phải chết!"
Sau một tiếng gầm nhẹ, cả người Hướng Dương Thiên tản ra sự tức giận và sát ý điên cưồng.
Lý Trạch Vũ không trả lời lại, đồn sức chống đỡ công kích của đối phương. Không thể không thừa nhận, đúng là Hướng Dương Thiên nhập ma đã mạnh lên không ít, cho dù là Lý Trạch Vũ đã dùng một trăm hai mươi phần trăm sức lực
cũng thấy rã rời.
Hai bên người tới người đi, trong khoảng thời gian một chén trà đã đánh nhau hơn một trăm chiêu.