“Nói đúng, tặng ông một xuất xuống chơi với đồ nhi của mình!”
Chỉ sau một câu nói ngắn ngủi, Fujiki Hajime đang ngồi xếp bằng lại mỉm cười thay vì tỏ ra giận dữ.
“Ha ha... Lão phu này mới ở ẩn bằng thời gian một vòng con giáp, bây giờ người trẻ tuổi đều ngông cuồng thế này sao? Hay là người nước Hạ đều không biết sống chết?”
Khi nói chuyện, Fujiki Hajime chống thanh đao dài xuống đất rồi đứng dậy, thân hình già nua trông gầy gò không chút sức lực, giống như chỉ cần một ngọn gió là có thể thổi bay lão ta.
Nhưng nếu biết rõ thân phận của người này thì sẽ không ai có suy nghĩ như vậy.
Mười tám tuổi là Ám Nhẫn, ba mươi tuổi trở thành Thần Nhẫn, chưa đến sáu mươi tuổi sức mạnh của Fujiki Hajime đã bước vào cảnh giới Thánh Nhẫn!
Trước khi ở ẩn, lão ta từng một mình một đao chinh chiến khắp Nhật Bản mà không ai có khả năng trở thành địch thủ của lão ta.
Cao thủ thì luôn cô đơn!
Fujiki Hajime đặt mục tiêu vượt ra ngoài thế giới, một mình một đao xuất hiện ở phương Tây. Nói cách khác, thanh đao trên tay lão ta lúc này từng chém giết vô số cường giả cảnh giới Chiến Hoàng và cả hai gã cường giả cảnh giới Chiến Thánh uy danh hiển hách phương Tây đã chết dưới thanh đao này.
Sau khi Fujiki Hajime quay về từ phương Tây, thanh đao của lão ta lại càn quét toàn bộ Đông Nam Á một lần nữa.
Sau đó có người nói với Fujiki Hajime rằng ở nước Hạ - một quốc gia vừa cổ xưa lại thần bí có đầm rồng hang hổ, vì thế lão ta lại một mình một đao tới nước Hạ.
Đúng lúc này, nước Hạ lại rơi vào thế binh hoang mã loạn, nội chiến liên miên, thậm chí còn đang xảy ra mâu thuẫn chiến tranh với Nhật Bản.
Fujiki Hajime tới nước Hạ được một tháng lại quay về Nhật Bản, sau đó lão ta ởẩn!
Không một ai biết chiến tích của lão ta ở nước Hạ là thế nào, nhưng khi lão ta đặt chân tới nước Hạ này, chắc chắn không ai có thể trở thành đối thủ của vị võ thần nước Nhật Bản!
Fujiki Hajime đã đi khắp thế gian nhưng chưa gặp được một đối thủ xứng tầm, cuối cùng lão ta ở ẩn!
Không một ai biết Fujiki Hajime đã đi đâu, nhưng chỉ cần nhắc tới mấy chữ “Fujiki Hajime”, tất cả các võ giả nước Nhật Bản đều phải kính nể.
Mãi sau này, đệ tử của Fujiki Hajime là Kawasaki Ichiryu xuất thế oai phong lẫm liệt ngang trời, trở thành cao thủ số một của Hợp Khí Đạo.
Điều này lại càng khẳng định vị thế của Fujiki Hajime trong giới võ đạo Nhật Bản!
Okura Maafyei nhìn lướt qua Lý Trạch Vũ với nét mặt châm biếm, mở miệng nói với thái độ hùng hồn: “Tôi có thể cho cậu một cơ hội để quay đầu làm lại, đó là làm người đàn ông của tôi cả đời, nếu không... Chết!”
Quân Đế rất mạnh, đây là điều mà ai cũng biết! Nhưng liệu hắn có thể mạnh bằng Fujiki Hajime hay không?
Okura Maafyei thà tin tưởng rằng ngày mai là ngày tận thế còn hơn là chấp nhận tin rằng Quân Đế có thể đánh bại vị võ thần tuyệt thế bên cạnh bà ta đây!
“Đồ ngốc!"
Lý Trạch Vũ lười để ý đến loại hèn hạ có nết lăng loàn ăn vào tận xương tuỷ kia, chỉ nhìn về phía Fujiki Hajime với nét mặt cợt nhả: “Ông già, ông còn nhớ mười tám cái bat tai không?”
Hả?
Nghe tới đây, đồng tử của Fujiki Hajime bỗng co rụt lại, sắc mặt lão ta dần trở nên u ám.
“Có phải năm đó ông tới nước Hạ đã đụng phải một ông già thích hút thuốc. đúng không?” Lý Trạch Vũ lại tiếp tục hỏi.
Fujiki Hajime siết chặt thanh đao dài, lão ta nhìn chằm chằm vào Lý Trạch Vũ: “Này chàng trai trẻ, rốt cuộc cậu là ai?”
“Giờ ông khoan hãng hỏi tôi là ai, tôi hỏi ông trước, ông có nhớ mười tám cái miệng rộng không?” Lý Trạch Vũ tỏ ra hứng thú.
Trước đây Lý Trạch Vũ thường xuyên nghe đạo sĩ Vô Trần kể về cuộc đời huy hoàng của ông trong quá khứ, trùng hợp là có một khoảng thời gian ông đụng độ với một chàng trai trẻ tự xưng là võ thần của nước Nhật Bản.
Vài thập kỷ trước...
Bấy giờ Fujiki Hajime vừa đặt chân tới nước Hạ đã hỏi thăm tất cả mọi người rằng võ giả mạnh nhất đang ở đâu, cũng chẳng có gì ngạc nhiên, tam đại thánh địa chính là chốn võ lâm.
Kết quả là điểm dừng chân đầu tiên của Fujiki Hajime là ở đạo môn Long Hổ Sơn.
Chỉ sau một câu nói ngắn ngủi, Fujiki Hajime đang ngồi xếp bằng lại mỉm cười thay vì tỏ ra giận dữ.
“Ha ha... Lão phu này mới ở ẩn bằng thời gian một vòng con giáp, bây giờ người trẻ tuổi đều ngông cuồng thế này sao? Hay là người nước Hạ đều không biết sống chết?”
Khi nói chuyện, Fujiki Hajime chống thanh đao dài xuống đất rồi đứng dậy, thân hình già nua trông gầy gò không chút sức lực, giống như chỉ cần một ngọn gió là có thể thổi bay lão ta.
Nhưng nếu biết rõ thân phận của người này thì sẽ không ai có suy nghĩ như vậy.
Mười tám tuổi là Ám Nhẫn, ba mươi tuổi trở thành Thần Nhẫn, chưa đến sáu mươi tuổi sức mạnh của Fujiki Hajime đã bước vào cảnh giới Thánh Nhẫn!
Trước khi ở ẩn, lão ta từng một mình một đao chinh chiến khắp Nhật Bản mà không ai có khả năng trở thành địch thủ của lão ta.
Cao thủ thì luôn cô đơn!
Fujiki Hajime đặt mục tiêu vượt ra ngoài thế giới, một mình một đao xuất hiện ở phương Tây. Nói cách khác, thanh đao trên tay lão ta lúc này từng chém giết vô số cường giả cảnh giới Chiến Hoàng và cả hai gã cường giả cảnh giới Chiến Thánh uy danh hiển hách phương Tây đã chết dưới thanh đao này.
Sau khi Fujiki Hajime quay về từ phương Tây, thanh đao của lão ta lại càn quét toàn bộ Đông Nam Á một lần nữa.
Sau đó có người nói với Fujiki Hajime rằng ở nước Hạ - một quốc gia vừa cổ xưa lại thần bí có đầm rồng hang hổ, vì thế lão ta lại một mình một đao tới nước Hạ.
Đúng lúc này, nước Hạ lại rơi vào thế binh hoang mã loạn, nội chiến liên miên, thậm chí còn đang xảy ra mâu thuẫn chiến tranh với Nhật Bản.
Fujiki Hajime tới nước Hạ được một tháng lại quay về Nhật Bản, sau đó lão ta ởẩn!
Không một ai biết chiến tích của lão ta ở nước Hạ là thế nào, nhưng khi lão ta đặt chân tới nước Hạ này, chắc chắn không ai có thể trở thành đối thủ của vị võ thần nước Nhật Bản!
Fujiki Hajime đã đi khắp thế gian nhưng chưa gặp được một đối thủ xứng tầm, cuối cùng lão ta ở ẩn!
Không một ai biết Fujiki Hajime đã đi đâu, nhưng chỉ cần nhắc tới mấy chữ “Fujiki Hajime”, tất cả các võ giả nước Nhật Bản đều phải kính nể.
Mãi sau này, đệ tử của Fujiki Hajime là Kawasaki Ichiryu xuất thế oai phong lẫm liệt ngang trời, trở thành cao thủ số một của Hợp Khí Đạo.
Điều này lại càng khẳng định vị thế của Fujiki Hajime trong giới võ đạo Nhật Bản!
Okura Maafyei nhìn lướt qua Lý Trạch Vũ với nét mặt châm biếm, mở miệng nói với thái độ hùng hồn: “Tôi có thể cho cậu một cơ hội để quay đầu làm lại, đó là làm người đàn ông của tôi cả đời, nếu không... Chết!”
Quân Đế rất mạnh, đây là điều mà ai cũng biết! Nhưng liệu hắn có thể mạnh bằng Fujiki Hajime hay không?
Okura Maafyei thà tin tưởng rằng ngày mai là ngày tận thế còn hơn là chấp nhận tin rằng Quân Đế có thể đánh bại vị võ thần tuyệt thế bên cạnh bà ta đây!
“Đồ ngốc!"
Lý Trạch Vũ lười để ý đến loại hèn hạ có nết lăng loàn ăn vào tận xương tuỷ kia, chỉ nhìn về phía Fujiki Hajime với nét mặt cợt nhả: “Ông già, ông còn nhớ mười tám cái bat tai không?”
Hả?
Nghe tới đây, đồng tử của Fujiki Hajime bỗng co rụt lại, sắc mặt lão ta dần trở nên u ám.
“Có phải năm đó ông tới nước Hạ đã đụng phải một ông già thích hút thuốc. đúng không?” Lý Trạch Vũ lại tiếp tục hỏi.
Fujiki Hajime siết chặt thanh đao dài, lão ta nhìn chằm chằm vào Lý Trạch Vũ: “Này chàng trai trẻ, rốt cuộc cậu là ai?”
“Giờ ông khoan hãng hỏi tôi là ai, tôi hỏi ông trước, ông có nhớ mười tám cái miệng rộng không?” Lý Trạch Vũ tỏ ra hứng thú.
Trước đây Lý Trạch Vũ thường xuyên nghe đạo sĩ Vô Trần kể về cuộc đời huy hoàng của ông trong quá khứ, trùng hợp là có một khoảng thời gian ông đụng độ với một chàng trai trẻ tự xưng là võ thần của nước Nhật Bản.
Vài thập kỷ trước...
Bấy giờ Fujiki Hajime vừa đặt chân tới nước Hạ đã hỏi thăm tất cả mọi người rằng võ giả mạnh nhất đang ở đâu, cũng chẳng có gì ngạc nhiên, tam đại thánh địa chính là chốn võ lâm.
Kết quả là điểm dừng chân đầu tiên của Fujiki Hajime là ở đạo môn Long Hổ Sơn.